**********
Chương 653
Phương Văn Miến mỉm cười: “Em chỉ hy vọng là như vậy!”
Trên thực tế trong lòng ông ta cũng không có điểm nào là yên ổn.
Chỉ dựa vào Matsushita mà dám lên tiếng ngăn cản hôn lễ, chứng tỏ người này so với Okamura Kobashi còn đáng sợ hơn nhiều.
Lúc này, Đỗ Thiên Sinh lạnh lùng nói: “Đến thăm hỏi sao? Nếu là đến thăm hỏi thì nhà họ Đỗ tôi rất hoan nghênh, nhưng mà ông lại ngăn cản kêu đám cưới của con trai tôi dừng lại là ông có cái ý gì? Tôi hỏi ông đấy?” “Ha ha, ông Đỗ, chuyện là như thế này.” Matsushita cười nói: “Nhà họ Đỗ tại Bắc Thanh tiếng tăm lừng lẫy, cậu Đỗ lấy vợ thì nên lấy một người vợ môn đăng hộ đối với gia đình nhà mình, chứ không nên cưới một người phụ nữ rác rưởi. Cô ta không xứng với cậu Đỗ đâu.”
Ngay sau khi câu nói này được cất lên thì đã có một làn sóng náo động trong toàn bộ khách mời có mặt tại hội trường đám cưới. “Quả đáng! Thật sự là quá đáng mà!” “Cô Thẩm là cành vàng lá ngọc của nhà họ Thẩm, vô cùng cao quý, sao ông ta có thể nói cô Thẩm là rác rưởi được chứ?” “Đây không phải là đang ép nhà họ Thẩm và nhà họ Đỗ phải ra tay với Thương Hội Nhật Bản hay sao?”
Có rất nhiều người tỏ ra rất bất bình, đặc biệt là người thân, bạn bè của nhà gái, toàn bộ họ đều ào ào đứng ra bênh vực nhà họ Thẩm.
Răng rắc rắc!
Nắm đấm của Tiêu Thanh càng nắm chặt hơn, một tia tức giận lóe lên trong mắt anh, anh lập tức rời khỏi chỗ ngồi và đi về phía Matsushita. “Tiêu Thanh, anh định làm gì thế?”
Mục Thiên Lam nắm lấy Tiêu Thanh và hỏi. “Dám mắng em gái anh là đồ rác rưởi trước mặt nhiều người như vậy, anh phải thay mặt em gái anh xử lý ông ta Tiêu Thanh nói.
Khi mà anh đang định gỡ tay của Mục Thiên Lam ra để đi tới xử lý Matsushita, thì Thẩm Văn Đại lại nhìn anh bằng nửa con mắt, ông ta khinh thường nói: “Anh cũng không xem xem bản thân anh mấy phân mấy lượng, anh thì có thể xử lý ai hả? Các samurai phía sau ông ta, bất cứ ai trong số họ cũng có thể nghiền nát anh đấy.” “Hơn nữa, đây là chuyện của nhà họ Thẩm của tôi, không liên quan gì đến anh hết, anh cũng không có tư cách xen vào!”
Dứt lời với Tiêu Thanh, sau đó, ông ta dùng tư cách là người đứng đầu nhà họ Thẩm, đại diện cho mọi người của nhà họ Thẩm, ông ta đi đến trước mặt Matsushita, lạnh lùng cất lời: “Hội trưởng Matsushita, hôm nay là ngày vui của cháu gái tôi. Ông lại chạy tới hội trường đám cưới và nói cháu gái tôi là đồ rác rưởi, ông như vậy là coi nhà họ Thẩm của tôi không có có vị trí gì, không dám ra tay với người Nhật Bản của ông, đúng không? “ “Ha ha!”
Matsushita ngẩng đầu cười lớn: “Ông Thẩm, cháu ngoại nhà họ Thẩm của ông, trước mặt mấy gia đình làm quan hạng nhất và hạng hai, thì đó nhất định là cháu gái cành vàng lá ngọc, nhưng trước mặt nhà họ Đỗ, cháu gái của nhà họ Thẩm của ông, thật sự chỉ là rác rưởi, không xứng với cậu Đỗ một chút nào!” “Con mẹ nó chứ!”
Thẩm Văn Đại chỉ cảm thấy phổi ông ta sắp nổ tung rồi, ông ta nghiêm nghị quát: “Đồ tạp lại nhà chúng mày, dám ngang nhiên làm nhục nhà họ Thẩm của tao trước mặt nhiều người như vậy. Nếu hôm nay tao không xử lý chúng mày, thì Thẩm Văn Đại tạo theo họ Nhật Bản của chúng mày!”
Nói đến đây, ông ta hét lên: “Ông Đỗ, cho mấy cao thủ nhà họ Đỗ của ông qua đi, chúng ta cùng nhau đuổi bọn phá hoại đám cưới này ra khỏi đây để bọn họ biết rằng liên hôn giữa hai gia đình Thẩm và Đỗ ngoài tầm đụng chạm của những người Nhật Bản như họ đấy!”
Khi cướp Sâm Huyết Rồng ông ta còn bị thương vẫn chưa bình phục, cho nên ảnh hưởng rất nhiều đến sức lực, ông ta có thể nhận thấy đằng sau Matsushita còn có nhiều cao thủ, chỉ dựa vào ông ta và cao thủ nhà họ Thẩm thì e rằng ông ta sẽ không thể đánh bại nếu cao thủ nhà họ Đỗ cũng tham gia, thì tỷ lệ chiến thắng sẽ lớn hơn. “Hãy lên cho tôi! Đuổi tất cả những con chó Nhật Bản này, đánh đuổi hết ra ngoài cho tôi!”
Đỗ Thiên Sinh tức giận ra lệnh.
Hai đàn em là cao thủ cấp bậc bậc thầy của ông ta tiến lên ngay lập tức. “Ông chủ Đỗ, mong ông bớt giận!”
Matsushita hét lên: “Tôi không có ý muốn đắc tội ông. Tôi đến đây là để nói với ông rằng nhà họ Thẩm sắp phá sản rồi, gia đình ông cùng liên hôn với nhà họ Thẩm thì sẽ không có cái gì tốt xảy đến cho gia đình nhà ông cả!” “Cái gì!”
Nghe đến đây, những người có mặt đã không thể bình tĩnh được nữa. “Thật hay giả thế? Nhà họ Thẩm sắp phá sản hả?”
Nhiều người đã đặt ra câu hỏi như vậy. Đỗ Thiên Sinh cau mày khi nghe thấy thông tin này.
Mà Thẩm Văn Đại dường như là bị người ta làm lộ hết nguồn cơn, ông ta vừa hoảng sợ vừa tức giận, mặt ông ta tối sầm lại hét lên: “Mày nói xạo! Nhà họ Thẩm của tạo làm sao có thể phá sản được chứ?”
Matsushita nở nụ cười: “Ông Thẩm, ông đừng giả bộ nữa, người khác không biết, còn tôi thì làm sao có thể không biết được chứ?” “Khi cướp được Sâm Huyết Rồng, nhà họ Thẩm các ông đã đắc tội với nhà họ Vương, dòng họ làm quan số một ở cái đất Sơn Nam này. Ngày hôm sau, nhà họ Vương đã bắt tay với rất nhiều dòng họ giàu có ở Sơn Nam để chèn ép nhà họ Thẩm của ông.”