**********
Chương 742
Giam cầm trong đó, toàn là những võ giả có thực lực rất mạnh.
Nếu thời gian bị giam trong đó mà có biểu hiện tốt, có giác ngộ, cam tâm tình nguyện phục vụ cho Long quốc, thì có thể được thả ra, tổ chức sẽ sắp xếp cho họ đến canh giữ cương vực. Lập công chuộc tội.
Hồng Kim Khoa được xem là một cường giả tương đối đẳng cấp, cũng không có mối thù lớn nào với Tiêu Thanh. Nếu ông ta chịu quy phục Long quốc, thì vẫn không tệ. “Được.
Tổng tư lệnh Anil, lập tức giẫm gãy đôi chân đôi tay của Hồng Kim Khoa.
Sau đó Tần An kéo Hồng Kim Khoa đưa đi. Tiếp đó, nghi thức đính hôn tiếp tục được tiến hành.
Những người bị thương, được sắp xếp đi chữa trị.
Tiêu Thanh vì trùng độc phát tác, lần trước có kiềm chế một lần, biết cách kiềm chế như nào, Hoắc Tử Hoa bèn kết hợp Đông và Tây y, giúp Tiêu Thanh lần nữa kiềm chế trùng độc. “Tiêu Thanh, hiện tại nước Thiên La, Hưng Hạ cùng hai mươi mấy nước, tỉnh tổng lại hơn hai vạn đại quân, đã tiến gần đến biên cương Long quốc, và vẫn đang không ngừng gia tăng số lượng, chiến tranh có thể bùng phát bất cứ lúc nào, cậu thấy thế nào?”
Trong lễ đính hôn, hoàng tử Tony hỏi.
Vì hoàng tử Tony và công chúa Annie được sắp xếp trong phòng riêng, không có người ngoài, Tiêu Thanh cũng không cảm thấy bất tiện, bèn đáp: “Lúc tôi trấn giữ biên cương, đã gây cho những nước đến xâm phạm này nhiều thiệt hại không nhỏ, bọn họ đều ôm hận trong lòng. Hiện tại tôi bị cách chức, bọn họ được nước chắc chắn sẽ trả thù thôi, vì thế có khả năng rất lớn sẽ gây chiến. “Đạo lý ‘môi hở răng lạnh’ chắc chắn hai người đều hiểu, vì thế một khi đánh nhau, hai người phải dốc toàn lực để kìm giữ một bộ phận binh lực của đối phương, để thực lực đội bên đạt mức cân bằng. Bọn họ không chiếm được ưu thế gì, đánh đánh rồi cũng ngừng thôi, vì thế không cần thiết phải quá hoảng loạn. “Yên tâm đi, Tiêu Thanh, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi!”
Hoàng tử Tony và công chúa Annie đồng thanh đáp. “Vậy thì tốt”
Tiêu Thanh cười cười, nâng ly uống cùng bọn họ. Sáng sớm ngày thứ hai.
Mục Thiên Lam đến công ty, ngồi tựa vào ghế. ‘Kinh nguyệt đã hơn một tuần chưa đến rồi, không lẽ mình thật sự có rồi sao?
Mục Thiên Lam chống cắm suy nghĩ. ‘Không được, mình phải đến bệnh viện kiểm tra xem sao, nếu thật sự có rồi thì mình phải báo tin mừng này cho Tiêu Thanh biết. Anh ấy biết được nhất định sẽ mừng rỡ lắm. Nguyện vọng được ôm cháu của bố mẹ cũng nhanh chóng được thực hiện ngay thôi.
Nghĩ đến đây, cô tỏ vẻ rất hạnh phúc.
Sau đó, cô cầm túi xách rời khỏi công ty, lái chiếc xe
Benz của cô đến thắng bệnh viện. Lúc ngang qua ngã tư đường, Mục Thiên Lam tuân thủ luật giao thông và đang quẹo cua.
Đột nhiên vài chiếc xe đua phóng nhanh đến, một chiếc Lamborghini Poison trị giá hơn một trăm bảy chục tỷ gặp đèn đỏ không dừng, đâm sầm vào ngay đầu xe Benz của Mục Thiên Lam.
Tiếp theo đó.
Rầm rầm rầm!
Bảy tám chiếc xe đua, xảy ra sự cổ tông đuôi liên hoàn. “Trời ạ!”
Người đi trên lề đường đều bàng hoàng! “Đội xe đua đắt tiền như thế mà xảy ra tai nạn tông đuôi liên hoàn, chắc hắn lần này tổn thất trầm trọng á!” “Đúng đó. Những chiếc xe này, đều thuộc hàng đẳng cấp hơn trăm tỷ, chiếc đầu tiên là Poison, có giá hơn một trăm bảy chục tỷ lận. Còn một chiếc Pagani hơn một tỷ còn lại nào là Ferrari, Lamborghini, đều có giá trị không nhỏ ấy!” “Trời a! Chủ nhân chiếc xe Benz lần này gây họa lớn rồi, lần này chắc đến chết luôn!”
Rất nhiều tài xế dừng xe, bản tán xôn xao, đều toát mồ hội thay cho chủ nhân chiếc xe Benz. “Trời mẹ nó!”
Lúc này, bên trong mỗi chiếc xe đua, đều vang lên tiếng la lối mảng chửi của nam nữ và rồi họ bước xuống xe.
Khi nhìn những chiếc xe đua này, không có chiếc nào là toàn vẹn, ít nhiều gì cũng bị xây xát, bỗng chốc sắc mặt của từng người đều đen ngòm sa sầm xuống. “Không hay rồi, đầu xe chiếc Poison của cậu Nhậm toang rồi, không biết cậu Nhậm có sao không, mau đi xem thế nào!”
Chủ của một chiếc Ferrari hét lên.
Bỗng chốc hơn mười mấy thanh niên nam nữ, đều chạy đến chiếc Lamborghini Poison. “Cậu Nhậm! Cô Trịnh!”
Bọn họ đong đưa cậu thanh niên trên ghế lái chiếc xe Poison, và cô gái trẻ ngồi trên ghế phụ. Không lâu sau, Nhậm Thiếu Bân ngồi trên ghế lái, đầu gật gật rồi ngước đầu lên.