"Ngươi nói cái gì?"
Đường Thiên trợn mắt há mồm, hắn tựa như nghe đến một chuyện cực kỳ khó tin.
Lúc này thần tình Mai Lệ Toa (Melysa) kích động vô cùng, âm thanh vẫn
còn run rẩy: "Vừa rồi cứ điểm của Thu gia bị Quang Minh kỵ sĩ đoàn tập
kích, Thu Vân Khởi bị giết tại chỗ, Thu Bắc Phong trọng thương, đội thân vệ của hắn toàn quân hủy diệt."
"Những gia hỏa Quang Minh kỵ sĩ đoàn này điên rồi sao?" Đường Thiên cảm
thấy chuyện này thực sự là hoàn toàn xemkhông hiểu, sức chiến đấu của
Quang Minh kỵ sĩ đoàn không cần phải nói, hắn đã tự mình lĩnh giáo. Cận
vệ đội toàn quân hủy diệt tại trong mắt hắn nhìn là bình thường vô cùng, ngược lại Thu Bắc Phong chỉ bị trọng thương còn có thể trốn thoát, thực lực không kém.
Nhưng mà không có lí do a.
Thiên Huệ và hắn từng phân tích một lượt thế cục hiện tại, trừ phi Thu
gia thật sự không biết xử sự, bằng không Thánh Điện không có bất cứ lí
do gì động thủ với Thu gia. Thánh Điện hiện tại cần lực lượng của những
danh môn này, mà Thu gia là đỉnh cấp danh môn chân chính, tại trong giới danh môn có sức ảnh hưởng kinh người, hơn nữa Thu Húc Hoa còn đang
chinh chiến tại Nam Minh.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Thánh Điện tuyệt đối sẽ không động thủ với Thu gia.
Ánh mắt Đường Thiên chuyển qua Thiên Huệ.
Thiên Huệ trầm ngâm: "Chuyện khi nào?"
Mai Lệ Toa (Melysa) vội vàng nói: "Vào đêm qua."
Nàng biết rõ Thiên Huệ chính là lão bản nương, thái độ cung kính, không
dám có chút lười biếng. Bọn họ những người cùng theo Đường Thiên này,
đều rất rõ ràng địa vị lão bản nương ở trong lòng Đường Thiên, không dám có chút càn rỡ.
Nếu nói, với Đường Thiên cần phải tiếp xúc một đoạn thời gian mới có thể minh bạch hắn lợi hại, thì với Thiên Huệ thì chỉ cần ở chung gần nàng
một thời gian rất ngắn liền có thể khắc sâu sự lợi hại của nàng.
Trong mắt Thiên Huệ hiện lên một đạo hàn quang: "Nhất định là Thánh Điện đã phát sinh chuyện gì đó! Phái người đi hỏi đi, cái tin tức này đối
với chúng ta là rất trọng yếu, không tiếc gì cả!"
"Hiểu rõ!" Mai Lệ Toa (Melysa) cắn răng, đáp lại.
Tại Quang Minh Châu, bất cứ một cái thế lực nào đều rất rõ ràng, làm rõ
ràng cách nghĩ của Thánh Điện là hữu hiệu hơn so với bất cứ cái gì. Thâm nhập Thánh Điện tự nhiên khó ở trong khó, nhưng mà nếu là liên quan tới sinh tồn gia tộc thì có khó thế nào cũng cần phải làm.
Thời gian, kim tiền, nước chảy đá mòn.
Thực lực Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) gia tộc không tính mạnh, nhưng mà dù sao cũng là vượt qua một cửa danh môn. Muốn rất có lực ảnh hưởng, tự nhiên không có khả năng, nhưng mà quen biết một hai vị trưởng lão, vẫn
phải có. Những trưởng lão này thường ngày dùng tiền nuôi, lại không cần
làm cái gì, chính là để giờ khắc này.
Bỉ An Kỳ trưởng lão như thường ngày, đi tới Thánh Điện. Nhưng mà lão lập tức nhận thấy được dị thường, Thánh Điện thủ vệ sâm nghiêm, khắp nơi
đều là thủ vệ.
Thủ vệ của Thánh Điện, có một cách gọi riêng, Thánh Điện thủ vệ giả. Lúc bình thường, Thánh Điện thủ vệ giả chỉ có ở trong góc mới có thể nhìn
thấy, bọn họ cơ hồ là ẩn hình, không bị các trưởng lão cao đàm khoát
luận ảnh hưởng.
Nhưng mà hiện tại, Bỉ An Kỳ dọc đường thấy hơn hai trăm vị Thánh Điện
thủ vệ giả. Lần đầu tiên lão biết rõ thì ra số lượng Thánh Điện thủ vệ
giả lại nhiều như thế.
Nhất định là đã phát sinh chuyện gì.
trong lòng Bỉ An Kỳ có chút bất an, bỗng nhiên con mắt lão sáng ngời,
nhìn thấy Tu Tư trưởng lão cách đó không xa. Lão và Tu Tư trưởng lão
tương giao tâm đầu ý hợp, hơn nữa không như lão là hạng ở cuối đuôi xe,
vị trí của Tu Tư ở xa xa phía trước, là thực quyền trưởng lão chân
chính.
quyền lợi Tu Tư rất lớn, cũng được các phương mượn hơi, tin tức rất linh thông.
Bỉ An Kỳ tiến tới, hạ giọng: "Cái này là thế nào? Đã phát sinh chuyện gì?"
Sắc mặt Tu Tư nghiêm trọng, lão ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua xung quanh, hạ giọng đáp: "Xảy ra đại sự rồi! Điện hạ bị ám sát bỏ mình."
Con mắt Bỉ An Kỳ rồi đột nhiên trợn to, cả người ngây tại chỗ, một hồi
lâu sau mới phục hồi lại tinh thần, ấp úng nói: "Sao lại thế... Sao lại
thế..."
"Toàn bộ hậu tuyển Thánh tử đều đã bị bắt." Tu Tư thấp giọng nói: "Đại trưởng lão hạ lệnh."
Bỉ An Kỳ sợ hãi, lão có thể trở thành trưởng lão Thánh Điện, tự nhiên
không phải hạng người ngu xuẩn. Điện hạ gặp chuyện không may, hiềm nghi
lớn nhất chính là những hậu tuyển Thánh tử này.
"Bọn họ làm sao dám?" Bỉ An Kỳ còn là vẻ khó có thể tin.
"Chỉ có bản thân bọn họ, bọn họ đương nhiên không dám." Tu Tư hừ lạnh
một tiếng, trên mặt sát khí tràn bốn phía, giọng căm hận: "Có những danh môn kia làm chỗ dựa, tự nhiên là không giống rồi. Hôm nay gia chủ mấy
tiểu danh môn, đã nêu ý kiến, hi vọng có thể sớm tuyển tân Thánh tử."
Trên mặt Bỉ An Kỳ rđột nhiên hiện lên sắc mặt giận dữ: "Hỗn đản!"
"Những gia hỏa này cùng lắm chỉ là ném đá dò đường." Sắc mặt Tu Tư cũng
âm trầm: "Những lão gia hỏa ở phía sau mới là độc thủ phía sau màn chân
chính. Những gia hỏa này thực sự quá là ngoan độc rồi! Chọn cái thời
khắc mấu chốt này, bọn họ sớm đã có chủ mưu!"
trong lòng Bỉ An Kỳ kinh hoàng, đúng vậy, lẽ nào bọn họ không biết thế
cục trước mắt là nguy hiểm cỡ nào sao? Lẽ nào bọn họ không biết, nếu như thua trận chiến tranh này, toàn bộ Quang Minh Châu đều hết rồi sao?
"Tổ bị lật sao có trứng nguyên lành!" Hắn buột miệng nói ra.
"Bọn họ biết." Tu Tư nói xong cũng trầm mặc, sau một lát mới gian nan
nói: "Thế nhưng bọn họ cũng biết, đại khái chỉ có cục diện như vậy, đại
trưởng lão mới có khả năng thỏa hiệp với bọn họ."
Bỉ An Kỳ cũng trầm mặc, Tu Tư nói không sai. Lấy tính cách cường thế
nhất quán của đại trưởng lão, nếu không phải tại cục diện trước mắt, hắn nhất định sẽ nhổ những danh môn này tận gốc, một cái không lưu.
Bỉ An Kỳ bi thương khó giải thích, lão đột nhiên có cảm giác, cái Thánh
Điện cường đại kia, không bao giờ sẽ xuất hiện nữa rồi. Không biết vì
sao, loại cảm giác này cường liệt như thế. Khiến lòng lão hoàn toàn bị
bi thương bao phủ, lão vô cùng gian nan hỏi: "Đại trưởng lão nói như thế nào?"
Tu Tư trầm mặc, nửa ngày mới yếu ớt nói: "Chưa nói lời nào."
Bỉ An Kỳ không biết mình làm thế nào về đến nhà, lúc từ Thánh Điện đi
ra, nhìn thấy đại biểu của nhóm danh môn thứ hai tiến nhập Quang Minh
điện.
Lão thất hồn lạc phách ngồi ở trên ghế, xuất thần.
"Lão gia, có Bản Ni tiên sinh cầu kiến." Ngoài thư phòng vòng vào thanh âm quản gia.
Bỉ An Kỳ phục hồi lại tinh thần, hắn biết rõ vị Bản Ni tiên sinh này là
đến từ Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) gia tộc. Ngay cả tiểu gia tộc như
Mai Tư Phỉ Nhĩ Đức(Masefield) vậy cũng kiềm chế không được rồi sao?
Trong lòng khó giải thích than thở một tiếng, lão thản nhiên nói: "Thỉnh hắn vào đi."
Mai Lệ Toa (Melysa) thu được tin tức, khi nàng xem tin tức thì cơ hồ
không thể tin được vào hai mắt của mình. Nàng lảo lảo đảo đảo chạy tới
chỗ Đường Thiên và Thiên Huệ bẩm báo.
Khi Đường Thiên nhìn thấy tình báo cũng ngây ngẩn cả người. Hắn từng gặp Charles, hơn nữa cho tới giờ, Charles vẫn trong danh sách đen của hắn.
Ám sát Charles, là một trong những phương án sau khi hắn và Thiên Huệ,
Binh thảo luận xác định ra.
Nhưng mà không ngờ, Charles bị ám sát bỏ mình.
Thiên Huệ lãnh tĩnh hơn nhiều, nàng chưa gặp Charles, bởi vậy đối diện
cái tin tức này không có phản ứng gì, mà là lập tức cân nhắc tới được -
mất.
A Tín vàTư Mã Tiếu cũng được gọi đến cùng thảo luận. A Tín tinh tại chiến lược, mà Tư Mã Tiếu am hiểu quyền mưu.
"Chúng ta phải lập tức đem tin tức này truyền bá ra ngoài."
Ý kiến hai người A Tín và Tư Mã Tiếu phi thường thống nhất, cơ hồ đồng thanh.
"Đục nước béo cò, thế cục càng hỗn loạn, cơ hội chúng ta có thể phát huy càng lớn, không gian có thể thao tác càng lớn, cơ hội cũng càng nhiều." Hai mắt Tư Mã Tiếu tỏa sáng, với gã mà nói, tràng diện hỗn loạn như vậy là gã thích nhất: "Chúng ta nhân cơ hội cũng giết chết mấy nhân vật
trọng yếu của danh môn."
Gã nói tiếp: : "Giết chết nhân vật trọng yếu mấy danh môn, danh môn
khẳng định sẽ chĩa đầu mâu vào Thánh Điện, song phương không có cơ hội
hòa giải, đối kháng chỉ sẽ càng kịch liệt. Danh môn không thể lùi bước,
nếu như bọn họ thất bại, Thánh Điện sẽ bỏ qua bọn họ sao? Cho nên bọn họ chỉ có thể một đường thẳng tiến, bức Thánh Điện lui về phía sau, bức
Đại trưởng lão giao quyền lợi!"
"Cái chủ ý này hay!" A Tín hưng phấn: "Ta phải trợ giúp danh môn cho
tốt, năm hổ tướng là binh đoàn của Thánh Điện, bọn họ là sẽ trung với
Thánh Điện hay là sẽ đầu nhập vào danh môn? Binh sĩ thủ hạ của bọn họ
thì sao chứ? Chỉ cần danh môn nắm quyền, Quang Minh Châu sẽ bắt đầu phân liệt. Những binh đoàn trung với Thánh Điện kia, sao lại nghe mệnh lệnh
danh môn? Danh môn sao có thể yên tâm nhiều binh đoàn không tuân theo
mệnh lệnh của mình?"
Nghe thấy A Tín và Tư Mã Tiếu ngươi một lời ta một lời, trong lòng Đường Thiên sảng khoái vô cùng. Lúc trước đây, gặp tình huống gì, đều chỉ có
chính hắn vắt hết óc. Hiện tại thủ hạ mỗi người đều là cao thủ, dũng
tướng như mây, mưu sĩ như mưa, ai nha nha, mình thế nào lại lợi hại như
vậy chứ?
Truyền bá tin tức dễ làm, hắn và Binh tâm linh tương thông, thuận lợi vô cùng.
Nghĩ đến Câu Thành Văn Đao còn chưa thu được tin tức hậu phương, tin tức Charles bị ám sát bỏ mình đã truyền khắp Nam Minh, sắc mặt Câu Thành
Văn Đao nhất định phi thường đặc sắc.
Đáng tiếc không nhìn thấy.
Về phần ngụy trang Thánh Điện, giết chết mấy nhân vật trọng yếu của đỉnh cấp danh môn, Đường Thiên nghĩ cũng không cần nghĩ, liền có mục tiêu
thứ nhất.
Đương nhiên là Thu gia!
Charles chết làm khiếp sợ toàn bộ Thánh Vực.
Thánh tử tại Quang Minh Châu có địa vị cao thượng, gã được coi là nhân
vật trọng yếu tương lai tiếp nhận vị trí đại trưởng lão, gã chết sẽ oanh động Thánh Vực. Huống chi còn chết vì bị ám sát, phải biết rằng, ở
trong lịch sử Thánh Điện chưa từng có nhân vật trọng yếu nào bị chết do
ám sát. Thánh Điện tại việc như thế nào phòng bị ám sát có chỗ cực kỳ
độc đáo, thêm nữa Thánh Điện hệ thống sâm nghiêm, cùng ngoại giới có
khoảng cách ly thiên nhiên, thích khách ngoại giới muốn lẻn vào Thánh
Điện khó chồng lên khó.
Có thể ám sát Charles, chỉ có người nội bộ Thánh Điện, bằng không đó là
nội ngoại cấu kết. Cũng khiến người ta khiếp sợ, Thánh Điện làm như thế
nào khống chế nội bộ nhân viên trung thành có thể nói là thiên hạ độc
bộ.
Muốn tiến nhập Thánh Điện, cần phải trải qua nhiều vòng sàng lọc, mà mỗi một vòng đều có các loại nghi thức tuyên thệ, thánh viêm khảo nghiệm.
Không nên cho rằng đó chỉ là một loại nghi thức, nó thực sự hữu hiệu,
bất cứ người nào vi phạm thệ ngôn, đều sẽ bị nghiêm phạt cực nghiêm lệ,
mà những nghiêm phạt này thường thường là từ linh hồn, không chỗ nào có
thể trốn, càng cao tầng bị trói buộc càng lớn.
Được lợi bởi cái này, Thánh Điện cơ hồ chưa bao giờ xuất hiện kẻ phản
bội, cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người ghét Thánh Điện. Trong
mắt rất nhiều người, loại hoàn toàn khống chế nhân tâm này của Thánh
Điện là hoàn toàn vi phạm nhân tính.
Nhưng mà không thể không thừa nhận, phương pháp của Thánh Điện cực kỳ
hữu hiệu. Tại thế lực khác luôn câu tâm đấu giác(mưu tính hại nhau) thì
cho tới bây giờ Thánh Điện vẫn là đoàn kết nhất tâm. Mệnh lệnh của cao
tầng sẽ được chấp hành vô điều kiện, binh sĩ của bọn họ tràn đầy cuồng
nhiệt, không sợ hi sinh.
Ngoại giới bởi vậy đối với Thánh Điện tràn đầy sợ hãi và kính nể, tại trong mắt bọn họ, Thánh Điện như vậy khó mà chiến thắng.
Charles điện hạ bị ám sát, đã đánh tan tất cả điều này.
Tại trong mắt mọi người, hơn nữa chuyện trọng yếu như thế, trong nháy
mắt liền truyền khắp Thánh Vực, cái này hiển nhiên do chủ mưu phía sau
đang thúc đẩy sóng lan.
Ngay sau đó, mâu thuẫn giữa Thánh Điện và danh môn cũng trồi lên mặt nước, trở thành đề tài nóng nhất hiện nay.
Tràng phong ba này chỉ vừa mới bắt đầu.