Chòm Tiên Nữ.
Ander Lena sốt sắng chăm chú quan sát hồ tinh lực trước mặt, tinh lực nồng nặc từ bầu trời phủ xuống, như một vệt sáng bao phủ cả hồ tinh lực. Tinh lực trong hồ nồng đậm như thật, lại như sương mù mịt mờ bốc lên.
Mơ hồ thấy được rất nhiều chiến bào chìm chìm nổi nổi trong hồ.
Đột nhiên trong lòng Ander Lena nảy sinh cảm ứng, bật thốt lên: “Xong rồi!”
Gương mặt đầy phong sương của Tatton bên cạnh cũng bất giác lộ vẻ sốt sắng.
Chùm sáng tinh lực buông xuống từ từ hóa nhạt rồi nhanh chóng biến mất không còn tăm hơi, tinh lực trong hồ cũng từ từ biến mất. Trong hồ chỉ còn hơn trăm bộ chiến bào màu bạc lặng lẽ nằm đó.
Tatton không kiềm chế nổi nhảy vào trong hồ, vớt một bộ chiến bào màu bạc lên.
Ander Lena vội vàng chạy tới: “Ba ba! Thế nào?”
Chiến bào màu bạc hoàn toàn không nhìn ra chút vết tích của lông thú năng lượng, toàn thân nó trắng bạc, không chút màu tạp, lại như dùng bạc mỏng tạo thành, cầm trên tay nhẹ như không. Thế nhưng luồng tinh lực nồng đậm kinh người lại nói rõ sự bất phàm của nó.
Tatton không nói hai lời, khoác chiến bào lên người. Vừa mặc vào, chiến bào tự động áp chặt vào thân thể Tatton, ánh bạc chói mắt biến mất, trông như một chiếc chiến bào bình thường.
Đột nhiên Tatton biến mất.
Con ngươi Ander Lena trợn tròn, thiếu chút nữa la lên thất thanh.
Chỉ chốc lát sau, Tatton lại xuất hiện trước mặt Ander Lena, gương mặt khó nén nổi vẻ mừng rỡ, miệng nói liên tục: “Được, được, được!”
Thân là võ tướng, hắn đương nhiên biết giá trị của ẩn thân.
Đột nhiên, bên ngoài náo động một hồi, một thị vệ vẻ mặt hốt hoảng chạy vào: “CHủ thượng! Tướng quân! Rất nhiều hội trưởng thương hội đang vây bên ngoài nói bí bảo có phần của họ, họ muốn xem bí bảo hình thành.”
Ander Lena hơi biến sắc, ánh mắt Tatton nheo lại.
Ander Lena nhanh chóng trấn định lại, nàng hiểu bên ngoài đang náo loạn, thản nhiên nói: “Để họ vào!”
Thị vệ há mồm định nói nhưng thấy vẻ mặt trấn định của Ander Lena chỉ đành cắn răng chạy vội ra ngoài.
Một lát sau, một đám người xông vào.
“Chủ thượng! Chủ thượng! Thú năng lượng do chúng ta bỏ tiền, những hàng dệt này cũng có phần của chúng ta chứ!”
“Đúng vậy, chủ thượng, ngài không thể không cho chúng ta thấy được!”
. . .
Đám người này chợt thấy Tatton bên cạnh Ander Lena, tiếng kêu gào lập tức nhỏ lại, nhiều người lộ vẻ bối rối.
Ander Lena quay người, ánh mắt đảo qua đám người, annfg nhận ra vài hội trưởng thương hội, tâm thần tập trung cao độ. Thấy cục diện nhưu vậy, nàng lập tức hiểu có người âm thầm giở trò, thực lực đối phương cực kỳ cường đại, lại cổ động phân nửa thương hội dưới trướng của nàng.
Nếu không phải phụ thân đã trở lại thành Tiên Nữ, nàng đã gặp phiền toái rồi.
Có điều giờ nàng không chút hoảng hốt, gương mặt như cười như không: “Các ngươi còn biết ta là chủ thượng cơ đấy, các ngươi xem, các ngươi đều tự chạy tới đây làm loạn cả ồi.”
Giọng nói của nàng hòa ái như đang bông đùa.
Mọi người thoáng an tâm đôi chút, một hội trưởng đang định giải thích: “Bọn thuộc hạ chỉ muốn...”
Ander Lena căn bản không định để hắn lên tiếng, lập tức ngắt lời, giọng điệu đột nhiên sắc bén: “Ai xúi giục? Đứng ra!”
Tiếng quát chói tai, sát ý phân tán. Mọi người sắc mặt đại biến, lúc này mới nhớ ra, chủ thượng tuổi tuy nhỏ nhưng tính tình cương liệt, ngay võ hội Quang Minh cũng dám tuyên chiến!
Đám người câm như hến.
Vài người trong đó liếc mắt nhìn nhau, có thể thấy được vẻ sợ hãi trong mắt đối phương. Bọn họ vốn tưởng mình người đông thế mạnh, Ander Lena chắc chắn sẽ khuất phục, nào ngờ Ander Lena trực tiếp như vậy, không lưu lại chút chỗ trống cứu vãn nào.
Đám người biết đã không còn đường lui.
Một người trung niên đứng dậy, trầm giọng nói: “Nếu chủ thượng muốn trừng phạt, thuộc hạ nguyện gánh chịu một mình.”
Một người to béo khác cũng đứng dậy: “Tính cả phần của ta.”
Người thứ ba đứng ra gầy gò, ánh mắt tam giác lộ vẻ ấm trầm, hắn nói không âm không dương: “CHủ thượng, mọi người tuy hơi kích động nhưng không phải cố tình gây sự. Những người chúng ta nhìn ngoài ngăn nắp thế nhưng lần này nhà ai không hao tổn nghiêm trọng? vì sao mọi người hứng thú với thú năng lượng, chẳng phải là vì muốn tăng chút trợ lực cho mình, khôi phục chút nguyên khí sao. Chủ thượng nói phân phối theo cống hiến, điều này tuyệt đối không vấn đề, thế nhưng không thể không cho chúng ta xem chứ. Đúng không mọi người?”
Ander Lena hít sâu một hơi, nàng biết lần này phiền toái đã đến. Thương hội sau lưng ba người này đều không nhỏ, trong liên minh thương hội cũng phải top năm.
Người gầy nói đúng tâm khảm mọi người, sắc mặt ai nấy lộ vẻ bất mãn.
Đột nhiên Tatton vẫn híp mắt đột nhiên mở miệng: “Mấy năm rồi chưa về thành Tiên Nữ.”
Hắn như đang cảm khái nhưng lại thu hết sự chu sý của mọi người.
“Thật không ngờ thành Tiên Nữ chẳng còn chút quy củ nào.” Tatton lạnh lùng nói: “Các ngươi vừa nói tới trừng phạt, nói đúng lắm, nên trừng phạt.”
Lời của Tatton như làn gió thu đảo qua lòng mọi người, mọi người lập tức biến sắc, đặc biệt là ba người vừa đứng ra, sắc mặt tái mét.
Tatton tướng quân, ngài có ý gì?” Người gầy cao giọng quát.”
Tatton vẻ mặt hờ hững: “Bắt!”
Vài bóng người lao về phía ba người, ba người lộ vẻ sợ hãi tuyệt vọng, bọn họ không ngờ Tatton lại dám ra tay thật!
Đột nhiên, xung quanh ba người xuât shiện một bóng người, cười khẽ một tiếng, ánh đao hiện lên, tiếng kêu rên liên tục, vài bóng người vừa bay tới lập tức bắn ngược lại.
Ánh đao tan đi, một nam tử tóc đỏ da đen, cầm đao đứng đó.
“Ta đang nghĩ các ngươi lấy đâu ra can đảm.” Ánh mắt Tatton lạnh lùng: “Tiểu Đao Khách, Nhạc CHính Kiệt, một trong Thất Đao Khách dưới trướng Đại Hùng Nhàn Nhân Vu Hạ.”
Mọi người vốn oán hận lập tức ngây người. Bọn họ chưa từng nghe danh Nhạc Chính Kiệt, thế nhưng không ai không biết Vu Hạ.
Đại Hùng ngay gần chòm Tiên Nữ, là một trong Cực Địa Ngũ Vực, hàng dệt Tiên Nữ chủ yếu bán cho chòm Đại Hùng và chòm Liệp Hộ. Mà Vu Hạ được xưng là Đại Hùng Nhàn Nhân, là khác quý của chủ nhân chòm sao Đại Hùng Yến Vĩnh Liệt, kết giao khắp nơi, bản thân hắn cũng có quyền uy tại chòm Đại Hùng, cho dù không đảm nhiệm chức quan nhưng lại có sức ảnh hưởng rất lớn với chòm Đại Hùng, rất nhiều việc không tiện đứng ra xử lý đều giao cho hắn.
Đám trưởng lão bị xuy khiến sắc mặt kinh hoàng, ngàn vạn lần không ngờ bị lẫn vào vòng nước xoáy lớn tới vậy.
Nhạc CHính Kiệt sắc mặt hơi ngạc nhiên, cung kính hành lễ:” Không ngờ Tatton đại nhân ngay biết cả nhân vật nhỏ như ta, thất kính thất kính! Ba vị hội trưởng là bạn tri kỷ của đại nhân, chức trách của tại hạ là bảo vệ tan toàn cho ba vị hội trưởng, mạo muội ra tay, mong tướng quân đừng trách.”
Tatton lắc đầu: “Ngươi đã ra tay tức là cũng đã nghĩ rõ rồi.”
Nhạc Chính Kiệt hơi biến sắc: “Tatton tướng quân, đại nhân nhà ta...”
Đại đội võ giả tràn vào phòng khách, vây kín bọn họ.
Lần này Nhạc Chính Kiệt thật sự biến sắc, những võ giả này tiến thối ngay ngắn trật tự, đội ngũ khít khao, hắn không tìm được chút kẽ hở nào. Mà những binh sĩ này không chút náo động, sau khi tiến lên trầm mặc túc sát, một cảm giác ngột ngạt tuyệt vọng nhào tới trước mặt.
Quân chính quy!
Trong đầu Nhạc Chính Kiệt hiện lên ba chữ này, hắn cảm nhận được áp lực cực lớn. Ba vị hội trưởng bên cạnh hắn hoàn toàn choáng váng, có làm sao bọn họ cũng không ngờ sau khi Tatton biết thân phận Nhạc Chính Kiệt lại vẫn dám ra tay, chẳng lẽ hắn không sợ chọc tức chòm Đại Hùng?
“Tatton tướng quân, chẳng lẽ ngươi hoàn toàn không để ý tới sinh tử chòm Tiên Nữ sao?” Nhạc Chính Kiệt trầm giọng nói, hắn cố giãy dụa lần cuối.
Tatton lạnh lùng: “Tôn nghiêm cao hơn sinh tử.”
Tất cả binh sĩ vận sức chờ phát động, chỉ chờ Tatton ra lệnh sẽ lập tức tấn công.
Đùng đùng đùng.
Đột nhiên một loạt vỗ tay vang lên từ các vị trưởng lão, một nam tử lao khỏi đám người, hắn khoảng mươi tuổi, thân mặc áo tím, sắc mặt như ngọc, ánh mắt như sao, tiêu sái lỗi lạc, khiến người ta bất giác sinh ra hảo cảm.
Hắn thi lễ: “Câu nói của Tatton tướng quân ắt truyền thiên cổ. Hành động của thuộc hạ quả thật sai lầm, vu Hạ đồng ý tiếp nhận sự trừng phạt của Vu Hạ.”
Tất cả mọi người há hốc mồm, không thể tin nổi nhìn nam tức mặc áo tím, đây là đại nhân vật có thực quyền hô mưa gọi gió tại chòm Đại Hùng, Vu Hạ!
Trong bọn họ có bao người còn muốn nương nhờ vào Vu Hạ mà không tìm được đường. Nếu tại chòm Đại HÙng, được Vu Hạ đại nhân để mắt tới, vậy không gì không làm được.
Nhưng một vị đại nhân như vậy lại lẫn vào trong họ.
Hơn nữa còn nhận sai với Tatton utớng quân.
Mọi người đều cảm thấy khó tin.
Chòm Đại Hùng tuy chỉ là Cực Địa Ngũ Vực thế nhưng mạnh mẽ hơn chẳng kém các chòm sao Xích Đạo Thập Điện. Địa vị của Vu Hạ tại chòm Đại Hùng cao siêu, hắn lại đích thân nhận sai với Tatton tướngq uân.
Tatton hai mắt híp lại, tâm thần tập trung cao độ.
Người này co được giãn được, cực kỳ lợi hại, chẳng trách danh vọng cao như vậy.
Tatton vốn quyết ý nhân cơ hội này diệt trừ cả Nhạc Chính Kiệt cùng ba tên hội trưởng, hắn có đầy đủ lý do, chòm Đại Hùng cho dù tức giận cũng tuyệt đối không thể soi mói gì trong chuyện này.
Nhưng Vu Hạ chủ động nhận sai, Tatton liền không cách nào ra tay. Nếu hắn lấy cớ này giết Nhạc CHính Kiệt, chòm Đại Hùng sẽ không động thủ, song đổi lại giết Vu Hạ, chòm Đại Hùng sẽ rất tức giận, phát động đại quân.
Thế nhưng chỉ chớp mắt đó, trong lòng Tatton nảy sinh sát cơ, nhân vật lợi hại như vậy hôm nay kết thù, ngày sau ắt sẽ trở thành tâm phúc đại họa cho thành Tiên Nữ!
Tatton cố ý lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng tiến tới nâng Vu Hạ dậy: “Không ngờ Vu đại nhân tới chòm Tiên Nữ, thật thất lễ, mời ngồi mời ngồi!”
Vu Hạ quay người mắng Nhạc CHính Kiệt: “Chính Kiệt, còn không mau nhận sai với Tatton tướng quân! Tính cách lỗ mãng của ngươi biết bao giờ mới sửa lại đây, ta thật chẳng yên tâm nổi!”
Nhạc Chính Kiệt biết cơ hội đã tới, vội vàng hành lễ với Tatton: “Chính Kiệt lỗ mãng!”
“Ha ha ha ha, hiểu lầm nhỏ thôi, hiểu lầm nhỏ thôi!” Tatton mỉm cười, nào còn chút vẻ giương cung bạt kiếm khi nãy, phất tay: “Một đao vừa rồi của Nhạc tiên sinh thật lợi hại.”
Vu Hạ cười nói: “Tatton tướng quan bao dung như vậy sao tính toán với ngươi, vừa rồi chẳng qua là hù dọa thôi, xem sau này ngươi còn dám làm càn như vậy không?”
Hắn chợt lộ vẻ tò mò: “Nghe mọi người nói tới thú năng lượng lâu như vậy rồi, hàng dệt Tiên Nữ lại có thể ôn dưỡng thành bí bảo, Vu Hạ chưa từng thấy, chẳng hay có thể mở măng tầm mắt được không?”
Xung quanh lập tức yên tĩnh lại.