Mặc dù anh đã chiến đấu với Điện Thái Hòa một năm rưỡi, nhưng anh chưa từng bị thương, cũng không có ai thực sự có thể làm anh bị thương.
Chẳng lẽ là…
Diệp Quân Lâm chợt nhớ ra.
Vào giây phút cuối cùng khi tiêu diệt Điện Thái Hòa, Diệp Quân Lâm đã một mình đối đầu với người đứng đầu Điện’Thái Hòa cùng Tứ Đại Huyết Vương.
Kết quả là, Diệp Quân Lâm đã giành thắng lợi, cả điện chủ Điện Thái Hòa và Tứ Đại Huyết Vương đều chết dưới tay anh.
Nhưng trước khi chết, điện chủ Điện Thái Hòa đã nói với anh: “Tôi đợi anh ở dưới!”
Lúc đó, Diệp Quân Lâm chỉ nghĩ ông ta để lại di nguyện, nên không quan tâm.
Bây giờ cơ thể đã xuất hiện triệu chứng như vậy…
Anh lập tức hiểu ra.
Có lẽ anh đã trúng độc rồi!
Điện Thái Hòa là một thế lực đáng sợ nhất trong thế giới bóng tối.ở phương tây, họ có thể làm mọi thứ mà không từ thủ đoạn.
Và thủ đoạn bỉ ổi như việc đầu độc này chỉ là chuyện thường ở huyện:..
Nhưng loại độc anh bị trúng phải thì thân không biết quỷ không hay, đến giờ phút này mới có phản ứng?
“Kaka…”
Diệp Quân Lâm ho hai tiếng, toàn là máu.
Loại độc này thật nguy hiểm!
Những ai biết rõ sức mạnh của Diệp Quân Lâm đều biết rằng thể chất của anh mạnh đến mức nào?
Chưa kể có thể miễn nhiễm với hàng trăm loại thuốc độc, phần lớn độc tố đều không có tác dụng gì với anh.
Vào sáu năm trước việc anh bị đầu độc không phải chỉ là một hai lần.
Nhưng chưa bao giờ như lần này.
Có lẽ là vào giây phút cuối cùng điện chủ Điện Thái Hòa đã liều mạng đầu độc anh, để kéo nhau cùng đi tới cái chết.
Hoặc có lẽ là toàn bộ mục đích của Điện Thái Hòa là thủ tiêu mình!
Thâm độc thật đấy!
“Anh…Anh có sao không…”
Lý Từ Nhiệm và Phùng Ngọc Hân phản ứng nhanh mà hỏi anh.
Cao Khánh Dư bị dọa cho một trận.
Anh chỉ nhẹ nhẹ vẫy tay, mà không gắng sức gì, đã nôn ra máu?
“Chết tiết, anh làm sao vậy? Sao lại ra nông nổi này?”
Lý Từ Nhiệm khóc lóc hỏi.