Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1662: Chương 1662: Chương 1663




Nhưng Quỷ Kiếm lại lộ ra dáng vẻ tươi cười.

Diệp Lâm Quân có mạnh thì ông ta mới có hứng thú chứ!

Nếu không thì giết người yếu quá thì không thú vị rồi.

Ông ta đã ở ẩn năm mươi năm mới ra khỏi núi là một chuyện rất lớn.

Sau khi Diệp Lâm Quân đi vào, liếc mắt sang xung quanh nói: ‘Không †ồi, tìm cho mình được một chỗ đẹp để chết đấy!”

“Kiêu ngạo!”

Quỷ Kiếm ngẩng đầu nhìn Diệp Lâm Quân một cái.

Vẻ mặt của Đỗ Thiên Nhất vô cùng ung dung: “Diệp Lâm Quân mày thực sự rất mạnh! Nếu như không có vấn đề về lập trường, tao cũng rất muốn làm bạn của mày!”

“Mày xứng sao? Chết cho tao!”

Diệp Lâm Quân mạnh mẽ lao về phía ông ta.

“Tao biết quyết tâm giết chết tao của mày!

Nhưng người đang đứng trước mặt mày là đệ nhất tông sư của Đảo Đông Ca, Quỷ Kiếm!”

“Năm năm trước, một mình có thể áp chế được toàn bộ tông sư Đông Phương Chân, ai dám chọc vào? Mày tuyệt đối không vượt qua được ngọn núi của ông ấy đâu!”

Đột nhiên ánh mắt của Đỗ Thiên Nhất trở nên sắc bén: ‘Diệp Lâm Quân, cường giả tông sư cả trăm năm muốn giết mày, mày phô trương thế là đủ rồi!”

“Vậy tao vẫn giết mày thôi!”

Diệp Lâm Quân không thèm để ý.

“Người trẻ tuổi, mày quá cuồng vọng rồi đấy, có tao ở đây, mày còn muốn giết ông ấy?”

Quỷ Kiếm lên tiếng.

Diệp Lâm Quân cười lạnh: “Không cuồng vọng sao gọi là người trẻ tuổi được?”

“Được, được, được! Năm năm trước mày đả kích nghiêm trong đến Đảo Đông Ca bọn tao, trực tiếp đánh lui năm mươi năm, trở thành ác mộng của bọn tao, cũng tạo thành nỗi ô nhục lớn nhất của bọn tao!”

“Hôm nay, Quỷ Kiếm tao đùng một đao giết mày để lấy lại danh sự cho Đảo Đông Cal”

Quỷ Kiếm chậm rãi đứng dậy.

“Âm ầm”

Luồng khí đáng sợ trong cơ thể của ông ta lộ ta, làm ra tiếng sấm nổ mạnh.

Càng kêu càng đáng sợ.

“Người trẻ tuổi chú ý này, tao chỉ ra một đao, mày sẽ phải chết.”

Khi mà Xuyên Kỳ Trảm Đạo nói ra những lời này, giọng điệu của ông ta vô cùng bình thản, không mang theo một chút sự kiêu ngạo nào cả.

Như thể ông ta chỉ vừa mới tường thuật lại một sự thật đã xảy ra mà thôi.

Một khi mà ông ta rút dao ra thì đối phương chỉ có một con đường duy nhất, đó là chết mà thôi.

Đây không còn là sự tự tin của ông ta về sức mạnh của mình nữa, mà nó đã vượt ra khỏi sự tự tin đó và trở thành một chuyện thường tình đối với ông ta như đang ăn cơm bữa vậy.

Thậm chí còn có thể nói, đó là một sự việc mà tất nhiên sẽ xảy ra vậy! Chỉ cần ông ta rút đao ra, Diệp Lâm Quân chắc chắn sẽ phải chết.

Đỗ Thiên Nhất lúc này cũng vô cùng tin vào điều đó, không mang theo một chút sự hoài nghỉ nào cả.

Năm mươi năm trước, ông ta đã có thể như thể này rồi! Vậy thì, năm mươi năm sau, ông ta cũng chỉ có thể mạnh hơn như thế này mà thôi! “Ồ, thế cơ à?” Diệp Lâm Quân mim cười.

Hiện tại anh đã hoàn thành xong toàn bộ phương pháp tu luyện cổ truyên nhất, đó là phép Nghịch Thiên tu luyện, có trời mới biết anh ta của lúc này đã mạnh đến mức nào mà thôi! Trận chiến máu lửa giữa hai người ngay lập tức liên bắt đâu!!! Đột nhiên, toàn bộ khí thế của Xuyên Kỳ Trảm Đạo đều thay đổi hẳn đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.