Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1663: Chương 1663: Chương 1664




Một ông già tóc bạc già nua trông có vẻ vô cùng yếu đuôi, nhưng trong mắt ông ta lại bắn ra một tia sáng lấp lánh.

Khí huyết của ông ta dâng trào liên tục, hệt như một cơn sóng biển, cứ như thế mà ào ạt không dừng lúc nào cũng không hay.

Khí thế trên người của ông ta còn hơn cả sóng biển nữa, không ngừng dâng trào lên! Dâng trào lên! Vẫn đang tiếp tục đâng trào lên! “Vù vù!” “Vù vùi” Ở điểm cao nhất của Tháp Dương Anh, ngay lập tức có những cơn gió giật mạnh thổi đến, vang dội như thể sắp có một cơn mưa bão dữ đội đang kéo đến.

Vốn đi, địa hình ở đây đã rất cao rồi, luồng khí lưu thông tại đây cũng vô cùng mạnh, thường xuyên có gió mạnh quét qua.

Lúc này, khí thế của Xuyên Kỳ Trảm Đạo vừa lên một cái, còn đáng sợ hơn thế nữa! “Oanh oanh, rầm rầm…

Sức mạnh của ông ta tăng lên gấp bội, hòa quyện vào cùng với luông không khí xung quanh ông †a.

Không ngò, xuất hiện cả tiếng sấm vang đội.

Như thể một tiếng sấm nổ tung ra vậy!

Nếu là Đỗ Thiên Nhất và những con người bình thường khác, thì giờ đây họ đã bị loại sấm sét gần ngay tầm mắt này đánh cho máu chảy trào ngược, máu tươi phun ra từ miệng rồi.

“Rắc rắc!”

“Rắc rắc!”

“Oanh oanh, rầm rầm..”

Điều đáng sợ hơn nữa đó là toàn bộ phần trên của tòa thành Thành phố Giang Bộ đều xuất hiện cái tiếng oanh oanh rầm rầm vang dội đó, đây là dấu hiệu cho việc sắp xuất hiện phong ba bão táp rồi!

Nhưng chỉ có tiếng sấm kinh hồn đó mà không hề nhìn thấy tia chớp xuất hiện.

Điều này khiến cho mọi người đều cảm thấy vô cùng tò mò. . ngôn tình sủng

Làm sao mà bọn họ có thể biết được, đây vốn dĩ không phải là sấm sét!

Chỉ mới là khí lực của thanh Quỷ Kiếm đó toát ra, đứng trên đỉnh cao nhất của Tháp Dương Anh thôi mà đã có uy lực lớn đến như vậy rồi!

Vì vậy mà một bậc thầy tông sư có tuổi đời hàng trăm năm được người đời gọi là thần cũng không có gì là quái!

Dù sao thì có thể tạo ra hiệu ứng sấm sét kinh hồn như vậy!

Trên đỉnh cao nhất của Tháp Dương Anh, Đỗ Thiên Nhất phải nhanh chóng uống một viên thuốc đặc trị vào, có như thế mới có thể ổn định lại được.

Anh ta biết rất rõ, Quỷ Kiếm sắp rút kiếm ra đòn rồi!

Với một nhát kiếm quỷ quái đó – chỉ cần một nhát dao đi xuống mà thôi, con người nhất định sẽ phải chết.

“Vèo vèo!”

Đột nhiên một tia chớp đỏ rực vụt qua trên không của ngọn tháp Dương Anh!

Thật là bắt mắt!

Lại mang theo một chút dấu vết của yêu dã!

Màu sắc của tia chớp đó như thể là màu của máu tươi đang chảy ra vậy…

Ngay sau khi xuất hiện tia chớp đỏ đó, ngay lập tức tiếng sấm ầm ầm lại vang dội lên.

Những người trong tòa thành Thành phố Giang Bộ đều ngước đầu đầu lên, nhìn lên trên bầu trời đầy sấm đó.

Lúc này trong đầu của mọi người chỉ có một suy nghĩ duy nhất mà thôi, đó là – tia chớp này thật là kỳ lạ.

Nhưng mọi người làm sao mà biết được – đó căn bản không phải là tia chớp, mà nó là một con daol Năm mươi năm sau, Quỷ Kiếm của Xuyên Kỳ Trảm Đạo lại một lần nữa xuất thế rồi.

Vừa rút dao ra thôi là đã kinh thiên động địa đến như vậy rồi.

Kết hợp giữa vị trí địa lý và thời tiết của tự nhiên, không ngờ lại có thể tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng đến vậy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.