Diệp Lâm Quân không để ý tới những người này nữa mà là quay người rời đi.
Trong đôi mắt của hai người Kim Phụng Thiên tràn đầy sát ý.
Dường như Diệp Lâm Quân đã biết điều gì đó, cách tốt nhất chính là tiêu diệt anh ta.
Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật mà thôi! Lúc này, Lý Trường An vẫn đang nhìn chằm chăm hai người.
Một khoảng thời gian trước, mặc dù anh ta cũng là một trong ba huấn luyện viên nhưng thật ra không tham dự vào chuyện huấn luyện nhiều.
Cho dù là chuyện gì thì Kim Phụng Thiên và đại sư luyện thể thuật đều tự mình bàn bạc, không cho Lý Trường An tham dự.
Chắc chắn có vấn đề! Lý Trường An quyết định đi điều tra xem có chuyện gì xảy ra.
Sau khi Diệp Lâm Quân trở vê thì tiếp tục huấn luyện cho đám người Tiêu Phong.
“Nhóm học viên thứ hai của kế hoạch Tiêm Long vẫn còn mạnh hơn các cậu! Con đường mà các cậu phải đi còn rất dài!” Diệp Lâm Quân nói.
Nhưng thật ra một trăm người Thiệu Hình Thiên không thể nào sánh được với đám người Tiêu Phong.
Cả hai bên đều chẳng thuộc về cùng một cấp bậc.
Dù là một trăm người Thiệu Hình Thiên dùng thuốc nhưng vẫn không thể đuổi kịp sự tiến bộ của đám người Tiêu Phong.
Nhưng Diệp Lâm Quân cố ý nói như thế để cho bọn họ cô gắng thêm nữa! Các cậu nhất định phải cố gắng trong âm thâm rồi làm cho toàn thế giới kinh sợt Diệp Lâm Quân nhìn đám thanh niên đang siết chặt nảm đấm với ánh mắt tràn đầy chò mong.
Sau khi đám người Kim Phụng Thiên trỏ lại căn cứ thì bắt đầu huấn luyện tiếp.
Lý Trường An cũng bắt đầu chú ý tới hai người họ.
Nhưng hai người bọn họ hoàn toàn không biết gì về chuyện này!
“Diệp Lâm Quân đã nhận ra điều gì đó rồi, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Đại sư luyện thể thuật rất bối rối, ông ta hỏi.
“Nếu không thì chúng ta rút tay lại đi, tôi cũng không đành lòng nhìn những đứa trẻ này bị hủy hoại. Hơn nữa ông cũng là người của Lạc Việt, chẳng lẽ ông nhẫn tâm trơ mắt nhìn đồng bào của mình chết ư?”
Ai ngờ Kim Phụng Thiên cười khẩy rồi nói: “Thật ra trái tim của tôi vẫn thuộc về nước Chiến Ưng, trở về lại quốc tịch Lạc Việt chẳng qua là vì điều kiện bọn họ đưa qua quá hấp dẫn mà thôi!
Sống chết của đám người Lạc Việt này có liên quan gì tới tôi đâu chứ?”
“Vẫn làm như cũ, giảm bớt lượng thuốc đi một chút là được rồi, đừng để cho người khác phát hiện ra cái gì” Kim Phụng Thiên nói.
“Vê phần Diệp Lâm Quân, tôi sợ anh ta sẽ làm ra chuyện gì đó, tìm người giết anh ta đi!”
Trên người Kim Phụng Thiên bắt đầu xuất hiện sát khí.
“Được, giao chuyện này cho tôi “Diệp Lâm Quân sẽ khống sống qua tới ngày mai.”
Hai người bọn ñọ sẽ không ba6 giờ ngờ rằng cuộc đối thoại của mình đã bị Lý Trường An nghe thấy, trên mặt anh ta xuất hiện sự tức giận tột cùng.
Hai người này vì lợi ích của mình mà hủy hoại cả trăm học sinh!
Không đúng!
Bọn họ còn muốn giết Diệp Lâm Quân!
Mình nhất định phải ngăn cản.
Lý Trường An lựa chọn án binh bất động trước, anh ta sợ rút dây động rừng.
Chờ sau khi anh ta thu thập đầy đủ chứng cứ thì sẽ vạch trần hai người này sau.
Điều cần làm bây giờ là phải báo cho Diệp Lâm Quân đã.
Lý Trường An đi tới chỗ Diệp Lâm Quân rồi nói cho anh biết tin hai người Kim Phụng Thiên muốn giết anh.