Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 2133: Chương 2133: Chương 2134




“Diệp Lâm Quân đúng là một thiên tài tuyệt thế, vậy mà anh ấy lại có thể sáng tạo ra chiến thuật như thế này!”

“Nếu như Diệp Lâm Quân không bị phế võ công thì bây giờ anh ấy sẽ mạnh tới mức nào chứ?”

Tất cả mọi người Vệ binh Viêm Long đều hối hận tới muốn khóc.

Sao mình cứ làm mấy chuyện ngu xuẩn thế nhỉ!

Nếu như bây giờ Diệp Lâm Quân vẫn còn võ công thì tốt biết bao.

Mọi người luôn hoài niệm những thứ mất đi.

Chỉ có mấy đi thì mới biết quý trọng.

Nhưng đại đa số thời điểm chẳng có thuốc hối hận.

Trong chiến trường.

Cửu đại Thiên Vương dùng chiến thuật hợp kích đã ngăn chặn hai cường giả cấp chí tôn thành công.

Chín người họ dẫn theo một trăm nghìn chiến sĩ bắt đầu phản công. Điều này khiến cho Lạc Việt thấy được hi vọng.

Nếu như chiến thắng bọn họ dưới tình huống có cường giả cấp chí tôn canh giữ thì Lạc Việt sẽ vang danh thế giới!

Ba của Hắc Long thấy thế thì vô cùng tức giận.

“Giết bọn họ!”

Trong đội ngũ này lại có thêm hai cường giả cấp chí tôn, cộng cả ba của Hắc Long tổng cộng có năm người!

Năm cường giả cấp chí tôn ra tay cùng một lúc. Trời đất rung động!

Toàn bộ ngục giam số một đều bị san bằng!

Thậm chứ có khu vực còn trực tiếp biến mất hiện ra một cái hố tol Cửu đại Thiên Vương lần lượt hộc máu.

Bọn họ lao ra ngoài rồi ngã trên mặt đất không thể ngồi dậy.

Giữa bọn họ và cường giả cấp chí tôn vẫn còn khoảng cách quá lớn.

Dựa vào chiến thuật hợp kích của Diệp Lâm Quân mới có thể miễn cưỡng mà chống lại hai cường giả chí tôn. Nhưng không thể nào chống lại năm người được: Rất nhanh mấy người cường giả chí tôn đã đi tới bên cạnh Diệp Lâm Quân.

“Muốn trực tiếp giết tôi à?”

Diệp Lâm Quân hỏi.

“Hừ, tao muốn dẫn mày đi tới trước phần mộ của con tao rồi mới giết mày.’ Ba của Hắc Long nói với vẻ nổi giận.

Hai người anh của Hắc Long lập tức đi tới xách Diệp Lâm Quân lên, anh cũng chẳng thèm chống cự, mặc kệ bọn họ.

“Thầy ơi thầy ơi!”

Mọi người thấy Diệp Lâm Quân bị bắt đi thì đều gào lên, nhưng chẳng có cách nào cả. Một trăm nghìn quân tinh nhuệ cũng không thể nào đánh nổi ba nghìn người.

Nhưng bọn họ không biết trước khi Diệp Lâm Quân đi đã nở một nụ cười vô cùng quái dị: “Yên tâm đi, tôi không sao!”

Nhưng không ai nghe cả.

Bị đám người này mang đi thì chắc chắn không thoát khỏi cái chết!

Nhiều người như thế, thậm chí là toàn bộ Lạc Việt cũng không thể bảo vệ được Diệp Lâm Quân! Bọn họ rất tuyệt vọng.

Nhưng cường giả cấp chí tôn như thần tiên vậy, bọn họ xuất hiện thì chính là vô địch!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.