Nhưng cô ta không dự đoán được, Diệp Quân Lâm đã bố trí một vệ sĩ bên cạnh Lý Tử Nhiễm.
Diệp Quân Lâm để lại chiến thần Diêm La để bảo vệ Lý Tử Nhiễm.
Anh ta đáp ứng đủ mọi yêu cầu của Diệp Quân Lâm về mọi mặt.
Đặc biệt anh là người có sức mạnh của chiến thần!
Võ Tiêu chưa bao giờ nghĩ đến điều này.
Có một đôi mắt âm thầm, luôn nhìn chằm chằm vào cô ta mọi lúc.
Và cô ta hoàn toàn không nhận ra điều đó!
Diệp Quân Lâm là đảm bảo chắc chăn sau này sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Anh đến nơi ở của Tây Phương, Nam Phương và những người khác.
“Chuyện tối hôm qua đại tướng có nghe nói qua?”
Tây Phương hỏi.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Diệp Quân Lâm thực sự không biết.
“Thạch Thanh Sơn, Sư Gia đã chết, và một nhóm thế lực không rõ đã đến tỉnh Kim Lăng! Nghe nói chúng đặc biệt mạnh! Tử Thú, Lang Vương, những cao thủ này đều bị giết trong giây lát!”
“Hiện tại, sàn đấu ngầm và câu lạc bộ Thiết Huyết đều bị lực lượng này tiếp quản, tạm thời không có động tĩnh gì.”
Tây Phương nói.
“Cái gì?”
Sau khi Diệp Quân Lâm nghe xong, ánh mắt anh chợt lóe lên.
“Trên địa bàn của tôi còn có người dám làm càn như vậy?”
“Tôi nghi ngờ rằng họ đến đây vì miếng bánh ga-to của Kim Lăng! Kế tiếp tôi sợ rằng họ sẽ ra tay với tập đoàn Thiên Lạc? Đại tướng, ngài xem, chỗ cô Lê Nguyên, có nên cử người đến bảo vệ không?”
Tây Phương phân tích nói.
“Tôi xem tên nào dám động tới Lê Nguyên?”
Diệp Quân Lâm gầm lên.
Tây Phương chủ động hỏi: “Đại tướng, ngài muốn tôi bảo vệ cô Lê Nguyên không?”
“Không cần, an toàn của cô ấy không cân lo lắng!”
Diệp Quân Lâm nói.
Có Chiến thần Diêm La bảo vệ, anh cũng không cần lo lắng.
Ngay cả khi một đất nước bị tiêu diệt.
Nhưng sức mạnh của chiến thần ở đất nước đó vẫn còn đó.
Nhất định không phải là con kiến nhỏ bé ai cũng có thể khiêu khích!
“Là thế lực nào? Nhà họ Sở không phải là bị chỉnh thảm lắm sao? Vẫn còn có ai dám tới?”
Diệp Quân Lâm hỏi.