Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 236: Chương 236




Trong hai cái lớn chứa vô số dược liệu. Trạm liếc mắt một cái, lập tức hít vào một hơi.

Trong số những dược liệu này, tệ nhất cũng từ ít nhất năm trăm năm trở lên! Tám trăm năm trở lên càng nhiều vô số kế! Thậm chỉ còn có thể nhìn thấy mấy cây dược liệu nghìn năm! Đều nói phủ Dược Thần là nơi tụ tập nhiều linh dược nhất trên đời, xem ra không phải nói ngoa!

Thảo nào có nhiều gia tộc lớn đều khách sáo với Dược Thần như vậy, bởi vì tài nguyên bọn họ trong tay thật sự rất nhiều!

“Những dược liệu này, các người tùy ý chọn.” Đại trưởng lão chắp tay sau lưng nói: “Về phần có thể chọn được cái cũng phải xem mắt của các “Không thành vấn Đường Anh Tuấn cười cười, anh ta trực tiếp đi tới trước lò luyện thuốc, sau đó bắt đầu lựa chọn linh dược từ bên trong sọt.

Hai cái lò thuốc, bề ngoài gần như giống hệt nhau. Bên cạnh còn đặt một ít củi dùng để nhóm lửa.

Tân Trạm đi tới trước sọt lớn, ánh mắt anh quét qua số dược liệu này, cuối cùng đưa tay lấy một cây hà thủ ô, một cây nhân sâm và một cây long diễn hương.

“Ba loại dược liệu, vậy là đủ rồi.” Tân Trạm thấp giọng nói. Lại nhìn Đường Anh Tuấn, trong tay anh ta cầm cả tám loại dược liệu. Anh ta ném tám loại dược liệu này vào lò lửa, sau đó bắt đầu dùng nội kinh điều khiển sức lửa, trong miệng lẩm nhẩm khẩu quyết.

“Ai ai cũng biết, đan dược phẩm cấp càng cao thì cần càng nhiều dược liệu.” Lúc này, đại trưởng lão trên đài mở miệng.

“Đường Anh Tuấn chọn tám loại, Tân Trạm lại chỉ chọn ba loại, vừa nhìn đã biết ai hơn ai kém rồi.”

“Đúng vậy, nếu như là dùng để luyện chế Trúc Cơ Đan, quả thật ba loại dược liệu là đủ. Nhưng Trúc Cơ Đan căn bản không thể thắng được cuộc tranh tài này.” Lại có một vị trưởng lão mở miệng.

Sau đó, đại trưởng lão nhìn về phía phủ chủ, cười nói: “Phủ chủ đại nhân, bà cảm thấy thế nào?” Phủ chủ một tay chống tràn, không kiên nhẫn xua tay: “Tôi chi xem kết quả cuối cùng.”

Đại trưởng lão lập tức im bặt, có chút xấu hổ cười cười.

Vẻ mặt Đường Anh Tuấn cực kỳ tập trung, nội kình trong cơ thể anh ta liên tục chuyển vận vào lò, thế lửa lúc mạnh lúc yếu, năng lực khống chế lửa có thể nói là vô song.

Mà Tân Trạm bên cạnh lại đứng đó chậm chạp không ra tay, chẳng biết đang suy nghĩ điều gì.

Luyện chế đan dược, quan trọng nhất là chọn nguyên liệu, thứ hai chính là khống chế lửa.

Hiện tại xem ra, hình như cả hai mục Tân Trạm đều rơi xuống thể hạ phong.

“Nghe nói Hiệp hội Luyện dược của nước ngoài rất được quốc tế công nhận, có địa vị còn cao hơn hiệp hội chữa bệnh.” Dưới đài có người bàn tán: “Đường sư huynh có thể gia nhập Hiệp hội Luyện dược đã đủ để chứng minh thực lực của anh ấy.”

“Cũng chưa chắc Tân trưởng lão không được, người được phủ chủ nhìn trúng, sao có thể là đồ vô dụng”

“Núi này cao còn có núi khác cao hơn, ai dám đảm bảo trên thế giới này không có người xuất sắc hơn chứ? Phủ Dược Thần cũng không dám nói là thiên hạ đệ nhất mà.” Có nhiều ý kiến khác nhau, nhưng đa phần mọi người vẫn xem trọng Đường Anh Tuấn hơn.

Không vì điều gì khác, chỉ vì Đường Anh Tuấn là thành viên của Hiệp hội Luyện dược quốc tế.

“Phù!”

Đúng lúc này, Đường Anh Tuấn lại làm mấy động tác khiến mọi người kinh ngạc.

Anh ta phân nộ quát một tiếng, nội kinh toàn thân đột nhiên điều động, sau đó trên ngón tay của anh ta lại nhảy lên một ngọn lửa! .

||||| Truyện đề cử: Mật Ngọt Hôn Nhân |||||

“Đây chính là nhóm lửa bằng nội kình!” Có người kinh ngạc nói.

“Không ngờ rằng Đường sư huynh lại có thể dùng nội kinh nhóm lửa! Chuyện này có thể nói là yêu cầu cực kỳ cao về nội kinh! Cho dù là trưởng lão binh thường cũng chưa chắc có thể làm được!”

“Không hổ là Đường sư huynh, quả thật là con cưng của trời!”

Chiêu thức ấy khiến mọi người dưới đài lập tức chấn động, vẻ mặt bọn họ kích động, như bái thần linh.

Mà Tân Trạm ở một bên vẫn không có động tác gì, ngay cả đại trưởng lão cũng không nhịn được đi tới nhắc nhở: “Cậu đang nghĩ gì vậy?” Tân Trạm có chút xấu hổ nói: “Loại đan dược này tôi mới vừa học được, quên mất khẩu quyết rồi.”

“Cậu!” Đại trưởng lão lập tức dở khóc dở cười: “Tân Trạm, đây chính là đại hội luyện dược, không thể xem như trò đùa được! Ít nhất cậu cũng phải chọn một loại đan dược sở trường của mình để luyện chứ!”

Tân Trạm không lên tiếng, đúng lúc này, anh vỗ đầu một cái, nói: “Tôi nhớ ra rồi!”

Sau đó, anh không để ý tới đại trưởng lão nửa, lật lòng bàn tay một cái, một đám lửa lập tức lơ lửng trên lòng bàn tay.

“Đó là gi vậy!” Người dưới đài càng ngây ngẩn cả người.

“Tân Trạm cũng biết nhóm lửa bằng nội kinh ư? Hơn nữa ngọn lửa còn lớn hơn Đường su huynh.”

“Căn bản không thể nào so sánh được có được không? Không hổ là người phủ chủ nhìn trúng!” Trong lúc nhất thời, hưởng gió đều nghiêng về phía Tân Trạm.

Ngọn lửa khổng lồ như vậy, toàn bộ phủ Dược Thần, e rằng cũng chỉ có đại trưởng lão và phủ chủ có thể làm đượ!

c Đường Anh Tuấn không khỏi giận dữ nhìn Tân Trạm, trong mắt là ghen ghét không thể nói ra.

Tân Trạm không tiếp tục chậm trễ thời gian, bàn tay anh đẩy một cái, ngọn lửa lập tức bùng lên. Sau đó, anh bỏ dược liệu vào lò luyện đan, từng sợi linh khí theo lòng bàn tay của anh dung hợp với ngọn lửa. Trong miệng Tân Trạm nhẩm đọc khẩu quyết, toàn bộ tâm thần của anh đều cực kỳ an bình, hoàn toàn không bị bên ngoài quấy rầy. Phủ chủ luôn khép hờ mắt trên đài, cuối cùng vào giờ phút này cũng mở mắt.

Bà nhìn về hướng Tân Trạm, thấp giọng nói: “Linh khí, cậu quả nhiên là con trai của ông ta!”

Phủ chủ từ trước đến nay không hề bận tâm, giờ phút này thoạt nhìn thần sắc có chút kích động.

Ngay cả Sở Hữu Sinh cũng không khỏi kinh ngạc nói: “Chị Khương, đây là lần đầu tiên tôi thấy chị có vẻ mặt thể này đấy!” Phú chủ không để ý tới, bà nhìn chằm chằm Tân Trạm, trong mắt mơ hồ có vài phần kích động. Thuần thục khống chế lửa, khiến mọi người dưới đài không ngừng kinh ngạc than thở.

Tân Trạm và Đường Anh Tuấn lập tức trở thành điểm sáng của toàn bộ phủ Dược Thần.

Lâm Khinh Thiền cách đó không xa quan sát trận đầu ánh mắt phức tạp. Cô ta nghĩ kiểu gi cũng không rõ, tên vô dụng ngày xưa sao tự nhiên lại trở nên ưu tú như vậy chứ?

Theo thời gian dần trôi qua, ngọn lửa của Đường Anh Tuấn bắt đầu tiên tán từng chút.

Mà cùng lúc đó, trên mặt Đường Anh Tuấn lộ vẻ tự hào. Anh ta mở lò đan, từ trong đo lấy ra một viên thuốc.

Mùi hương của viên thuốc này thẩm vào ruột gan, hương thuốc nồng đậm khiến người ta lưu luyến quên lối về.

“Tôi đã hoàn thành.” Đường Anh Tuấn thản nhiên nói.

Đúng lúc này, trên trời bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đám mây kỳ lạ.

Hình dạng của mấy đám mây này vô cùng quải dị, tạo thành ăn ý với đan dược vừa mới tạo thành trong tay Đường Anh Tuấn.

“Đây chinh là đan vân!” Đại trưởng lão kích động nói.

Phần đông khán giả dưới đài lại càng hưng phấn kỳ lạ, đan vân đó, đã bao nhiêu năm không được nhìn thấy rồi!

“Đường Anh Tuấn, trong tay cậu là đan dược gì?” Đại trưởng lão cố nén vẻ kích động nói.

Đường Anh Tuấn thản nhiên nói: “Viên thuốc này tên là Thọ Nguyên Đan, người bình thường sử dụng có thể kéo dài tuổi thọ mười năm, võ giả sử dụng có thể củng cố căn cơ, phẩm cấp là huyền giai bát phẩm.”

“Hit”

Nghe thấy câu này, toàn trường lập tức hít sâu một hơi. Huyền giai bát phẩm, kéo dài tuổi thọ!

Loại đan dược này, nếu đưa tới thế tục, không biết bao nhiêu gia tộc lớn sẽ giành nhau mua!

“Tôi đã luyện chế xong, dựa theo quy định, có phải tôi đã thắng không?” Lúc này, Đường Anh Tuấn liếc qua Tân Trạm vẫn còn khống chế lửa, hơi có vẻ tự hào nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.