Tần Trạm và Lâm Tuyết Trinh tìm chỗ ngồi xuống, Lâm Tuyết Trinh ở bên cạnh có chút khẩn trương.
“Tần Trạm, hình như những người này vẫn luôn nhìn anh.” Lâm Tuyết Trinh ở bên cạnh nhỏ giọng nói.
Tần Trạm ừm một tiếng, sau đó không nói gì nữa.
“Tần Trạm, sao bây giờ anh trở nên như hũ nút vậy? Tôi nhớ rõ trước đây anh rất háo sắc, hơn nữa…” Nói tới đây, Lâm Tuyết Trinh dừng một lát, không tiếp tục nói hết.
Tần Trạm nhắm mắt lại, căn bản không để ý tới Lâm Tuyết Trinh.
Lâm Tuyết Trinh vô cùng khẩn trương, càng không ngừng tìm đề tài, cô ta tiến tới trước mặt Tần Trạm, nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ anh lợi hại như thế, sao không trực tiếp giết ông cụ Tô? Không phải ông ta là người bình thường sao?”
Nghe thấy câu này, cuối cùng Tần Trạm mở mắt ra.
Anh liếc Lâm Tuyết Trinh một cái, nói: “Ông cụ Tô chết, nhà họ Tô sẽ không tồn tại sao?”
Lâm Tuyết Trinh ngẩn người, sau đó nói thầm: “Điều này cũng đúng, quyền lợi của nhà họ Tô phân chia thành bảy tám nhánh, ông ta chết thì có người khác thay thế.”
Tần Trạm thản nhiên nói: “Tôi không chỉ muốn ông ta chết.”
Lâm Tuyết Trinh lại ngẩng đầu nói: “Vậy sao nhà họ Tô không mời người giết anh?”
“Bọn họ vẫn luôn nghĩ biện pháp giết tôi.” Tần Trạm nói: “Nhưng mà không giết được thôi. Nhà họ Tô cường thịnh trở lại, cũng không phải là độc nhất. Mấy thế gia thủ đô vẫn luôn âm thầm phân cao thấp, cô cảm thấy nhà họ Tô sẽ vì giết tôi, mà vận dùng nhiều lực lượng sao?”
Lâm Tuyết Trinh gãi đầu nói: “Thôi quên đi, tôi không hỏi, nghe không hiểu.” Lúc này Tiết Thiên Tung dẫn theo một cô gái đi từ phía xa tới.
Cô gái này mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn rất nhẹ nhàng khoan khoái.
“Anh, anh ta là Tần Trạm người sắp tỷ thí với Khải Văn sao?” Sau khi cô gái này đi tới, liếc mắt đánh giá Tần Trạm một cái nói.
Tiết Thiên Tung gật đầu, sau đó giới thiệu: “Đây là em gái tôi, Tiết Nguyệt, cũng là một luyện dược sư.”
“Này, anh có biết Khải Văn là đệ tử nổi tiếng nhất của hiệp hội luyện dược quốc tế hay không?” Tiết Nguyệt trừng mắt với Tần Trạm nói: “Anh có thể thắng được ông ấy sao?”
“Nắm chắc một trăm phần trăm.” Tần Trạm thản nhiên nói.
Tiết Nguyệt không khỏi che miệng cười nói: “Anh, không nghĩ tới anh ta là một đại vương khoác lác, anh ta nói nắm chắc một trăm phần trăm, quá buồn cười rồi!”
Tần Trạm liếc mắt nhìn cô ta, nói: “Người có thiên phú như cô, tất nhiên không hiểu được lời tôi nói.”
“Anh nói cái gì?” Tiết Nguyệt lập tức giận dữ, cô ta trừng mắt nói: “Anh đang coi thường tôi sao?”
Tân Trạm thản nhiên nói: “Tuy cô là dược sư, nhưng cô chỉ có thể luyện chế đan dược hoàng giai. Có thể đi vào hiệp hội luyện dược quốc tế, chỉ sợ cũng là dựa vào quan hệ”
Vẻ mặt Tiết Nguyệt lập tức lúng túng, Tần Trạm nói không sai, cô ta thực sự chỉ có thể luyện chế đan dược hoàng giai.
Nhưng mà, sao Tần Trạm này có thể biết được?
“Tần Trạm!”
Đúng lúc này, bỗng nhiên trên đài kêu to một tiếng.
Sau đó, chỉ thấy trên đài di chuyển lên hai cái lò rất to.
“Người nào là Tần Trạm?” Người chủ trì trên đài tiếp tục kêu lớn.
Tần Trạm nhíu mày.
Hiệp hội luyện dược quốc tế này, không chính quy như vậy sao? Không ai tiếp đón thì thôi, ngay cả tuyển thủ dự thi, đều trực tiếp gọi tên sao?
“Đi thôi.” Tần Trạm đứng dậy, đi về phía đài.
Sau khi đi lên đài, phía dưới lập tức yên tĩnh trở lại.
Rất nhiều luyện dược sư đến từ quốc gia khác, nhao nhao nhìn Tần Trạm và Khải Văn.
Khải Văn nhìn ít nhất năm mươi tuổi, trên người ông ta là một chiếc áo choàng màu trắng, rất có phong phạm của luyện dược sư.
Trái lại Tần Trạm, nhìn qua giống như tên nhóc hai mươi tuổi mới vào đời, mặc một bộ đồ thể thao đơn giản, nhìn kiểu gì cũng không giống luyện dược sư.
“Hừ, lát nữa xem tên này thua thảm cỡ nào!” Tiết Nguyệt nghiến răng nghiến lợi nói.
Tiết Thiên Tung không hé răng, nhưng anh ta không hề xem trọng Tần Trạm, hôm nay có thể tới, cũng là vì cha ép anh ta tới.
“Cậu là Tần Trạm?” Người chủ trì liếc mắt nhìn Tần Trạm một cái hỏi.
Tần Trạm đáp: “Khi nào thì bắt đầu?”
Người chủ trì nhìn thoáng qua đồng hồ nói: “Còn 10 phút nữa. Nói cho cậu quy tắc trước, thời gian luyện dược chỉ có một tiếng, quá thời gian sẽ bị loại, thắng bại do cấp của đan dược quyết định, hiểu rõ chưa?”
“Ừm.” Tần Trạm gật đầu.
“Được rồi, hai người có thể trao đổi kinh nghiệm một lát.” Người chủ trì nói.
Sau khi nói xong, ông ta đi sang một bên.
Một lát sau, Khải Văn nên chủ động đi tới trước, nói: “Cậu là Tần Trạm?”
Tần Trạm không hé răng, không biết đang nghĩ gì.
“Nghe nói cậu là đệ tử thân truyền của phủ Dược Thần? Ha ha, hôm nay tôi tới báo thù cho sư phụ tôi.” Khải Văn tiếp tục nói.
Tần Trạm vẫn không nói gì, anh xoa cằm có vẻ đăm chiêu.
“Đặc điểm lớn nhất của tôi là tốc độ, trong một tiếng tôi có thể luyện chế ra ba viên đan dược! Hơn nữa mỗi viên đan dược đều là cấp cao nhất!” Khải Văn có chút tự hào nói: “Trong một tiếng, hẳn là không đủ dùng đối với cậu đúng không?”
“Liền chọn mày rồi.” Lúc này Tần Trạm vỗ đầu, lựa chọn một phương thuốc.
Phương thuốc này có tên là Song Long Đan, khi đan dược hình thành, sẽ có dị tượng song long xuất hiện, cho nên được gọi là Song Long Đan.
Mà đặc điểm lớn nhất của Song Long Đan, chính là thành hình nhanh! Giai đoạn đầu luyện chế quá trình rất rườm rà, nhưng một khi hoàn thành quá trình này, thì có thể nhanh chóng thành đan!
Giống như quá trình chế thuốc rườm rà ở giai đoạn đầu là tạo khuôn, một khi khuôn thành hình, thì có thể không ngừng sản xuất đan dược.
“10 phút đến rồi.” Lúc này, người chủ trì đi lên đài: “Hai người lần lượt luyện chế đan dược gì?”
Khải Văn có chút đắc ý nói: “Tôi luyện chế Tụ Phách Đan, thánh phẩm trong địa giai, tác dụng của nó là tăng mạnh lực linh hồn.”
“Tụ Phách Đan?” Đôi mắt người chủ trì sáng lên.
Mọi người ở dưới đài càng kinh hãi kêu lên: “Tụ Phách Đan? Đan dược quan trọng của hiệp hội luyện dược quốc tết Không nghĩ tới vậy mà hôm nay có thể tận mắt nhìn thấy!”
“Theo tôi được biết, trên đời này người có thể luyện thành Tụ Phách Đan chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!”
“Lấy Tụ Phách Đan làm đan dược so tài, Khải Văn cơ bản thắng chắc rồi.”
“Thánh phẩm địa giai, vốn là khó gặp.”
“Nhưng mà hình như tốc độ luyện chế Tụ Phách Đan rất chậm, ít nhất cần hai tiếng trở lên đúng không? Vậy chẳng phải sẽ quá thời gian sao?”
“Ông Khải Văn là luyện dược sư nổi tiếng của hiệp hội luyện dược quốc tế, trong tay ông ta, không có gì không có khả năng.”
Sau đó người chủ trì lại nhìn về phía Tần Trạm.
“Cậu thì sao?” Người chủ trì hỏi.
Tần Trạm thản nhiên nói: “Song Long Đan.”
“Song Long Đan?” Nghe thấy tên này, mọi người im lặng một lát, sau đó là tiếng cười vang.
“Cậu ta nói cậu ta muốn luyện chế Song Long Đan! Ha ha, theo tôi được biết, Song Long Đan đã thất truyền một trăm năm trước rồi?”
“Không sai, Song Long Đan chính là đan dược thiên giai, một khi thành hình, sẽ dẫn tới thiên kiếp! Đáng tiếc phương thuốc đã biến mất vào trăm năm trước rồi.”
“Tôi nghe nói lúc Song Long Đan thành hình, sẽ có dị tượng song long Cảnh tượng đó giống như đang ở Thiên Cung!”
Mọi người không ngừng cười nhạo, hội trưởng ngồi ở trên cao nhất lại càng liên tục cười mỉa.
“Song Long Đan? Ngay cả Khương Mạch Liên đều không biết gì vê Song Long Đan, những năm qua ở phủ Dược Thần cũng chưa từng xuất hiện phương thuốc về Song Long Đan” Hội trưởng cười nhạo nói: “Không nghĩ tới Khương Mạch Liên tìm được một đồ đệ nói phét.”
Đối với cười nhạo của mọi người, Tần | Trạm không để ý tới.
Song Long Đan này đúng là thất truyền nhiều năm, nhưng không có nghĩa là Tân Trạm không có.
Ở trong truyền thừa cha để lại, có mấy chục đan dược thiên giai, sao những người này có thể biết được.
Anh nhìn thoáng qua đồng hồ, nói: “Bắt đầu đi.”
Lúc này Khải Văn vung tay lên, cách đó không xa vô số dược liệu lập tức bay tới!
Sau đó ngón tay ông ta nhẹ nhàng bắn ra, tất cả dược liệu trực tiếp khô quắt, tất cả dược chất lập tức rơi vào trong cái lòI Thủ đoạn nhanh như vậy, quả thực là khiến người ta rất số!
c “Trực tiếp ép ra dược chất, cứ như vậy sẽ rút ngắn quá trình sắc thuốc. Thủ đoạn như vậy, khiến người ta thuyết phục.” Có luyện đan sư ở dưới đài trầm giọng nói.
Trái lại Tân Trạm, anh nhìn vê phía Lâm Tuyết Trinh, nói: “Đi lấy mấy vị dược liệu tới cho tôi.”