Chiến Thần Vĩ Đại Nhất

Chương 409: Chương 409




“À, được.” Lâm Tuyết Trinh nhìn rất khẩn trương, bởi vì quá khẩn trương, lúc cầm dược liệu đi lên hội trường, còn không cẩn thận ngã xuống đất.

Dưới đài lập tức cười phá lên.

“Vốn chỉ có một tiếng, đứa ngốc này còn ngã sấp xuống, đúng là buồn cười.”

“Ha ha, người Việt Nam chân tay vụng về như vậy đấy.”

Lâm Tuyết Trinh sốt ruột vội vàng cầm lấy dược liệu, đi tới trước mặt Tần Trạm xong liều mạng giải thích: “Thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi thực sự không cố ý.”

Tần Trạm cười nói: “Không sao.”

Sau đó Tần Trạm ném vào trong lô đỉnh, im lặng niệm khẩu quyết, dùng linh hỏa luyện hóa dược liệu.

“Hừ.” Khải Văn liếc bên này, sau đó chỉ thấy ông ta hét lớn một tiếng, trên người đột nhiên lóe lên tinh quang, nội kình chỉ trong nháy mắt huyễn hóa thành hình, giống như một nhánh sông chảy vào trong lô đỉnh!

“Đây là thủ đoạn nổi tiếng nhất của hiệp hội luyện dược quốc tế! Dùng nội kình khổng lồ thay thế nước để luyện dược! Nghe nói dùng thủ đoạn này không những khiến tốc độ luyện dược nhanh hơn, còn tăng cao tốc độ thành hình của đan dược!”

Mọi người ở dưới đài trợn mắt há miệng, thủ đoạn luyện dược của Khải Văn, có thể nói là dày công tôi luyện, giống như đang thưởng thức tác phẩm nghệ thuật!

Tần Trạm vẫn không chút hoang mang, lấy linh khí dẫn linh hỏa, chảy vào trong lô đỉnh.

“Đây là Song Long Đan sao? Hóa ra đan dược thiên giai luyện chế như vậy.” Dưới đài có người châm chọc.

“Ông chưa từng nghe nói tới sao, đây gọi là nhìn đơn giản không hoa mỹ nhưng vô cùng lợi hại!”

Mọi người ở dưới đài cười vang, nghiễm nhiên như đang nhìn tôm tép nhãi nhép.

Đối với châm chọc của bọn họ, Tần Trạm không thèm để ý.

Anh giống như một mình một thế giới, không bị bất cứ sự vật gì quấy nhiễu.

Bên cạnh, Khải Văn hừng hực khí thế luyện chế đan dược.

Không thể không nói, tốc độ của ông ta nhanh một cách thần kỳ, gần như tinh giản mỗi một bước đi! Hơn nữa mỗi một bước đi đều làm tới cực hạn!

Một lát sau, trên mặt Khải Văn chảy ra một chút mồ hôi!

Trong nháy mắt, hai mươi phút trôi qua, Tần Trạm vui vẻ luyện chế đan dược, nhìn có chút hưởng thụ.

“Phù.”

Lúc này, bỗng nhiên bên ngoài có gió mạnh nổi lên từng cơn! Bầu trời cũng bắt đầu thay đổi màu sắ!

c “Là dị tượng! Là dị tượng thuộc về đan dược địa giai!” Có người kinh hãi kêu lên! “Khải Văn sắp luyện chế thành công rồi!”

“Mẹ nó, lúc này mới có hai mươi phút mà! Tốc độ của Khải Văn cũng quá nhanh rồi!”

“Hai mươi phút luyện chế một thánh phẩm địa giai? Quả thực là mới nghe lần đầu!”

Trên mặt Khải Văn xuất hiện nụ cười đắc ý, hội trưởng ở trên đài lại càng thỏa mãn sờ chòm râu của mình.

“Bùm!

Trên bầu trời có tiếng nổ vang! Sau đó chỉ thấy vài tia sáng rất thô giáng từ trên trời xuống! Trực tiếp phá tan đỉnh lều ở hội trường này!

Sắc mặt mọi người thay đổi, nhao nhao chạy trốn, mà đúng lúc này, hội trưởng chậm rãi giơ tay lên, giận dữ quát một tiếng, lòng bàn tay ông ta lập tức ngưng tụ hào quang, nghênh đón chính diện!

“Bùm” một tiếng thật to, tia sáng kia tan thành mây khói!

“Không hổ là hội trưởng của hiệp hội luyện dược quốc tế! Nội kình hùng hậu như thế!” Mọi người không khỏi liên tục cảm thán!

Giơ tay phá hủy dị tượng của Thiên Địa, thủ đoạn cỡ này, đúng là đáng ca tụng.

“Răng rắc!”

Lúc này, trong lô đỉnh truyền đến âm thanh, sau đó từng đợt mùi thuốc xông vào mũi.

Khải Văn duỗi tay ra, đan dược rơi vào trong tay.

“Thành công rồi!” Rất nhiều luyện dược sư nhao nhao vươn đầu về phía trước, trong đôi mắt tràn ngập bội phục và hâm mộ.

Khải Văn mỉm cười nói: “Mời các thầy xem qua.”

Đan dược của ông ta được trình lên xong, mấy giám khảo nhao nhao nhìn qua, trên mặt thường xuất hiện biểu cảm tán thưởng.

“Không tệ không tệ, đúng là thánh phẩm địa giai!”

“Khải Văn đúng là kỳ tài thiên cổ!” Khải Văn mỉm cười nói: “Các thầy khen lầm rồi.”

Sau đó ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tần Trạm.

Chỗ Tần Trạm, giống như còn chưa có động tĩnh gì.

“Từ bỏ đi, Song Long Đan căn bản không có khả năng luyện chế thành công.” Khải Văn ở một bên châm chọc.

Lâm Tuyết Trinh cau mày nói: “Có phải là ông sợ bại bởi Tần Trạm, cho nên mới cố ý tới quấy nhiễu hay không?”

“Tôi bại bởi cậu ta sao? Chuyện cười!” Khải Văn nở nụ cười mỉa: “Đan dược của cậu ta sẽ không thành công đâu!”

Lâm Tuyết Trinh hừ lạnh nói: “Tần Trạm chưa bao giờ thất bại!”

Tuy nói như vậy, nhưng trong lòng Lâm Tuyết Trinh cũng có chút lo lắng.

Nếu thua sẽ mất hết mặt mũi của phủ Dược Thần, thậm chí là cả Việt Nam!

Ngay sau đó, bỗng nhiên Tần Trạm mở mắt ra.

Hai tay anh ngưng tụ khí kình, cùng tìm kiếm về phía lô đỉnh.

Chỉ trong nháy mắt, trong lô đỉnh xảy ra biến hóa long trời lở đất!

Tất cả dược chất, chỉ trong nháy mắt bắt đầu ngưng tụ thành hình! Cuối cùng chậm rãi hóa thành một đan dượ!

c “Có thể rồi.” Tân Trạm liếc mắt nhìn lô đỉnh một cái, thản nhiên nói.

“Có thể cái gì? Không phải là cậu nói Song Long Đan luyện chế xong rồi đấy chứ?” Khải Văn có chút châm chọc nói.

“Đúng vậy, dị tượng của Song Long Đan đâu? Bắt nạt chúng tôi không biết gì vê Song Long Đan đúng không?”

Vừa dứt lời, ở giữa trời đất bắt đầu phát ra tiếng gầm rú giống như động đất!

Sau đó trước mặt lô đỉnh này ngưng tụ từng đạo sương mù, sau đó, bầu trời giáng xuống gió bão điên cuồng!

“Rống!”

Trong lô đỉnh này, bỗng nhiên có hai con Thần Long màu vàng kim chạy ra!

Thần Long bay qua phía chân trời, lượn vòng trọn vẹn ba vòng trên không, sau đó ngửa đầu mà đi!

Dị tượng Thần Long!

“Đó thật sự là Thần Long! Tôi thấy rõ rồi!”

“Ông trời của tôi, vậy mà thật sự có dị tượng Thần Long!”

Rất nhiều luyện dược sư lập tức quỳ xuống đất, ba bái chín khấu với dị tượng Thân Long!

Một là lạy Thân Long, hai là lạy dị tượng Thần Long!

Đối với mỗi một vị luyện dược sư mà nói, dị tượng Thần Long là cung điện vinh quang vô thượng trong lòng bọn họ!

“Lạch cạch.”

Một đan dược chậm rãi rơi xuống tay Tần Trạm.

“Rầm râm.”

Ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy trên bầu trời bắt đầu ngưng tụ ra Thiên Lôi.

“Đây là Thiên Lôi độc nhất của đan dược thiên giai!”

“Đan dược thiên giai xuất thế, ông già này lại có vinh hạnh nhìn thấy Thiên Lôi!”

“Răng rắc!”

Lúc này, trong mây đen xuất hiện tinh quang, một đạo lôi điện màu lam thô to từ trên bầu trời tức giận chém xuống!

Sắc mặt mọi người thay đổi, đây chính là lực Thiên Địa chân chính!

Ngay cả hội trưởng đều chau mày lại, | đối mặt với Thiên Lôi, ông ta tuyệt đối không dám đối kháng chính diện như vừa rồi.

Nhưng mà đúng lúc này, trên người Tần Trạm dấy lên từng tia sáng màu vàng kim, sau đó tay anh câm ánh sáng màu vàng kim, thân thể bay lên trời!

“Vậy mà tên nhóc này muốn chính diện đón đánh Thiên Lôi!”

“Cậu ta không muốn sống nữa sao?”

“Bùm!”

Quả đấm của Tần Trạm đụng mạnh vào Thiên Lôi!

Chỉ thấy Thiên Lôi bị một quyền của Tần Trạm đánh liên tục rút lui! Ánh sáng màu vàng kim lập tức phá tan tận trời!

Thiên Lôi, biến mất.

Mà Tần Trạm ngoại trừ quần áo bị xé nát ra, trên người không có một chút vết thương.

“Kỳ lạ.” Tần Trạm đứng trên đài, sờ cằm mình nhỏ giọng lẩm bẩm.

“Uy lực thiên kiếp của đan dược thiên giai chỉ như vậy, vì sao lúc mình bước vào võ tông lại gặp Thiên Lôi mạnh hơn như thế này mấy chục lần?”

Bình thường bước vào Kim Đan kỳ sẽ chống đỡ Thiên Lôi, nhưng xa không thể đánh đồng với đan dược thiên giai.

Nhưng Tần Trạm bước vào Kim Đan kỳ gặp Thiên Lôi, gấp mấy chục lần đan dược thiên giai này! Quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng!

“Sao có thể có chuyện này, vậy mà cậu thật sự luyện ra được Song Long Đan!” Khải Văn nghiến răng, trên gương mặt tràn ngập không cam lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.