Giang Cung Tuấn dặn dò đơn giản, sau đó để bọn họ rời đi.
Biệt thự Hắc Long lại trở nên lạnh tanh.
Anh đi tới trên sân thượng tâng ba, nằm trên ghế dựa hút thuốc nhìn bầu trời đầy sao.
Anh nghĩ tới người ở thành phố Tử Đằng xa xa.
Đang ở Nam Cương.
Nhưng lòng ở thành phố Tử Đảng.
Anh không biết đời này mình còn có cơ hội lại trở vê thành phố Tử Đằng hay không.
Giờ khắc này anh muốn uống rượu.
Đáng tiếc Ngô Huy không có ở đây.
Anh xuống tầng, tới hầm rượu lấy một ít rượu ngon thương nhân đưa tới ngày trước, sau đó lại đi lên sân thượng.
Một mình nhàm chán uống rượu.
Giờ khắc này, anh nghĩ tới một người.
Không khỏi lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Hứa Linh.
Hứa Linh đã ở bên ngoài biệt thự Hắc Long nguyên một ngày, chờ từ sáng sớm đến tối mịt, thế nhưng Giang Cung Tuấn vẫn không để ý tới Cô 1a.
Cô ta về tới khách sạn.
Mới vừa rửa mặt chải đầu xong.
Mặc đồ ngủ, đang ngồi trên giường xem laptop, sửa sang lại thứ bản thân mình viết được mấy ngày nay.
Lúc này, điện thoại đổ chuông.
Phát hiện Giang Cung Tuấn gọi tới, trên gương mặt xinh đẹp của cô ta hiện lên vẻ vui mừng, nhanh chóng nhận điện thoại: “Anh Giang của em ơi, cuối cùng anh cũng trả lời điện thoại”
“Không phải là vì tôi bận quá sao, không rảnh xem di động.
Đúng rồi, sao cô lại chạy tới Nam Cương?”
“Quốc gia cân, nên tôi tới”
Hứa Linh mở miệng cười.
Giang Cung Tuấn gọi điện thoại cho cô ta, khiến đáy lòng cô ta rất vui vẻ.
“Có rảnh thì tới đây uống vài chén với tôi, một mình buồn muốn chết”
“Được, cầu còn không được.”
“Đúng rồi, cô đang ở đâu, tôi phái người tới đón cô."
“Không cân, tôi đang ở khách sạn gân đó, chỉ đi vài phút là có thể đến”
“Tốt lắm”
Giang Cung Tuấn cúp điện thoại.
Sau đó dựa vào ghế chắp hai tay sau gáy, nhìn bầu trời đêm sao lốm đốm đầy trời.
Hứa Linh tới rất nhanh.
Không tới mười phút cô ta đã xuất hiện bên ngoài biệt thự Hắc Long.
Nơi đây vẫn đang hội tụ không ít người như trước.
Đều là fan não tàn của Giang Cung Tuấn, đa số đều là nữ nhân, còn là một vài nữ nhân xinh đẹp.
Trong tay bọn họ đều đang cầm hoa, đang đợi Hắc Long.
Hứa Linh đi tới, lại bị quân nhân bên ngoài biệt thự Hắc Long chặn lối đi.
“Là tướng Long kêu tôi tới”
Hứa Linh mở miệng.
“Cô này, biệt thự Hắc Long là trọng địa, người không có phận sự nhanh chóng rời đi, nếu không sẽ nhốt cô 24h”
Thủ vệ lạnh giọng mở miệng.
Lời mượn cớ này bọn họ đã nghe không biết bao nhiêu lần.
Hứa Linh bất đắc đï bấm số điện thoại của Giang Cung Tuấn, mở loa ngoài kêu lên: “Giang Cung Tuấn, thủ hạ của anh không để tôi vào”
“Đưa điện thoại cho anh ta.”
Hứa Linh đưa điện thoại cho thủ vệ.
Thủ vệ nghi ngờ tiếp nhận.