Chiến Thần Xuất Kích

Chương 355: Chương 355: Phong vương, Long Vương






Hứa Linh uống say.

Cô ta ngủ mê man.

Cô ta không biết mình đã ngủ bao lâu.

Chờ tới khi từ từ tỉnh lại, cô ta xoa nhẹ huyệt thái dương.

Sau một lúc lâu cô ta mới xoay người đứng lên, thấy mình đang ở khách sạn, balo và máy vi tính của cô ta đều đang được đặt trên bàn bên cạnh.

Cầm lấy túi xách, mở điện thoại di động lên nhìn một chút, phát hiện hiện tại đã rạng sáng bốn giờ.

“Sao mình lại uống nhiều như vậy?”

Vẻ mặt cô ta hơi mơ hồ.

Cô ta nhớ rõ Giang Cung Tuấn gọi cô ta đi uống rượu.

Cô ta nhớ được bản thân đã nói ra rất nhiều lời từ tận đáy lòng với Giang Cung Tuấn.

Về sau, cô ta không nhớ rõ.

Lúc này cô ta nhìn thấy vị trí địa lý hiện lên trên điện thoại di động.

“Thành phố Tử Đẳng, mình quay về thành phố Tử Đăng rồi?”

Vẻ mặt cô ta đầy kinh ngạc.

Mãi mấy giây sau cô ta mới phản ứng được, hai tròng mắt hiện lên sương mù, nước mắt lưng tròng.

“Giang Cung Tuấn, khốn kiếp..."

Cô ta giận tới mức ném mạnh di động.

Di động rơi trên mặt đất, chỉ nháy mắt đã chia năm xẻ bảy.

Cô ta ngã sụp xuống giường, khóc tới tê tâm liệt phế.

Cô ta nhớ được bản thân mình đã biểu lộ với Giang Cung Tuấn, cô ta muốn tới với Giang Cung Tuấn, thế nhưng Giang Cung Tuấn lại đưa cô ta về thành phô Tử Đăng.

Điều này nói rõ Giang Cung Tuấn đã cự tuyệt Cô †a.

Nam Cương.

Biệt thự Hắc Long.

Tối nay Giang Cung Tuấn mất ngủ.

Cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ tới tình cảm sẽ phức tạp như vậy.

Anh vẫn cho rằng mình là một người rất chung thủy.

Anh là Hắc Long, toàn quốc có không biết bao nhiêu người phụ nữ thích anh, thế nhưng anh vẫn chẳng thèm ngó tới, cũng không nhìn tới bất kỳ người phụ nữ nào.

Thế nhưng khi đối mặt với Hứa Linh.

Anh thật sự có chút động tâm.

Cũng giống như lúc trước, khi Hứa Linh nói ra lời kia, thiếu chút nữa anh đã đồng ý.

Thế nhưng anh không thể quên được một người.

Một người phụ nữ khiến anh cảm thấy tội lỗi mười năm.

Một người phụ nữ khiến anh nóng ruột nóng gan.

Mặc dù đã ly hôn, thế nhưng anh vẫn chưa thể bỏ được, cho nên anh phái người đưa Hứa Linh trở về.

Người ta thường nói thời gian là liều thuốc tốt nhất.

Anh hy vọng theo thời gian trôi qua, mình có thể quên Đường Sở Vi, quên đi người phụ nữ khiến anh nóng ruột nóng gan này.

“Tướng Long, đã đưa người an toàn trở vê, đã sắp xếp người ở lại trong khách sạn”

Quỷ Viễn đứng bên cạnh báo cáo tình hình.

Giang Cung Tuấn hơi giơ tay lên, nói: “Được rồi, tôi đã biết, cậu cũng về nghỉ ngơi đi”

“Vâng”

Quỷ Viễn gật đầu, sau đó xoay người rời đi.

Mà Giang Cung Tuấn thì ngã lên ghế sofa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.