Thiên Tử đã chết rồi.
Giang Cung Tuấn cũng không cho gã ta bất cứ cơ hội nào, mà trực tiếp sử dụng thượng hình kiếm trong tay đâm chết gã ta.
Anh biết, nếu bắt được và định tội gã ta trước tiên, vậy Thiên Tử rất có khả năng có thể lách được luật.
Bởi vì gã ta quyền cao chức trọng.
Hơn nữa, phía sau gã ta còn có người, gã ta lại còn là người nhà họ Cửu.
Tối hôm nay giết Thiên Tử lại có quá nhiều trở ngại.
Anh không ngờ lá gan của nhà họ Cửu lại lớn như vậy, dám ngăn cản anh chấp pháp, thậm chí còn ra tay với quân Hắc Long, đây đã là phạm vào.
tội lớn rồi.
Thi thể của Thiên Tử được đưa đi.
Trong một phân khu nào đó ở thủ đô.
Quân Hắc Long trở về đây.
Giang Cung Tuấn đích thân kiểm tra thương thế cho những quân Hắc Long bị thương, phát hiện ra chỉ là bị đả thương dẫn đến nội thương, nghỉ ngơi một khoảng thời gian thì sẽ hồi phục, không nguy hiểm đến tính mạng.
Sau khi kiểm tra thương thế cho quân Hắc Long bị thương, anh cũng không nán lại thêm mà đi thẳng tới Thiên An Cung.
Trong Thiên An Cung.
Tối hôm nay, Vương vẫn luôn thức, ông ta đang chờ đợi, đợi tin tức tốt của anh.
Ảnh Tử đứng ở bên cạnh.
“Vừa truyền tin tức về, Giang Cung Tuấn đã giết được Thiên Tử, và mang thi thể của gã ta trở về rồi”
“Ồ?”
Trước mắt vương sáng lên, hỏi: “Thiên Tử được đón về nhà họ Cửu, có trưởng lão của nhà họ Cửu che chở, Giang Cung Tuấn đã giết gã kiểu gì vậy?”
Ảnh Tử lắc đầu đáp: “Tình hình cụ thể thì tôi không biết, cần phải đợi Giang Cung Tuấn tới, cậu ta chắc hẳn sẽ tới đây rất nhanh thôi”
“Vậy đợi một lát vậy”
Sau nửa tiếng, Giang Cung Tuấn xuất hiện ở Thiên An Cung, và đứng trước mặt Vương.
Anh cũng không câu nệ mà ngồi thẳng xuống.
Vương rút một điếu thuốc hàng giới hạn đưa cho Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn nhận, rồi cầm bật lửa trên bàn châm thuốc.
Vương hỏi: “Tối hôm nay không xảy ra biến cố gì chứ? Giang Cung Tuấn đáp: “Nhà họ Cửu có cao thủ bảo vệ Thiên Tử, may mắn có vương thầm ra tay, bằng không lần này muốn giết Thiên Tử cũng khó.”
“Hửm?”
Vương sững sờ.
Ông ta thầm ra tay sao? Tối hôm nay ông ta không hề cho anh bất cứ sự trợ giúp nào.
Giang Cung Tuấn nhìn vẻ mặt của ông ta, cũng hơi sững sờ, hỏi: “Sao vậy, lẽ nào Vương Thiên Điện không phải là thế lực của Vương sao?”
Vương liếc mắt nhìn Ảnh Tử.
Ảnh Tử cũng nhíu mày, hỏi: “Vương Thiên Điện là cái gì?”
Giang Cung Tuấn nói lại chuyện tối ngày hôm nay một lần.
Sắc mặt của Vương và Ảnh Tử đều trở nên nặng nề.
Vương Thiên Điện? Từ khi nào nước Đoan Hùng lại có thêm một thế lực như vậy? Hơn nữa còn có thể đánh nhau với Xuân Hạ Thu Đông ở bên cạnh Cửu Khải Huân nữa.
Xuân Hạ Thu Đông đều là cường giả nhị cảnh, có thể đả thương bốn người bọn họ, vậy thực lực chắc chắn phải từ nhị cảnh trở lên.
Hơn nữa, bốn người này còn có thể đánh nhau với Cửu Khải Huân, chứng tỏ thực lực của bọn họ phải cao hơn nhị cảnh.
Còn có người xuất hiện cuối cùng nữa, lại có thể đả thương Cửu Khải Huân.
Sự kinh ngạc trong lòng Vương và Ảnh Tử thật lâu mới có thể lắng xuống.
Giang Cung Tuấn nhìn thấy biểu cảm của bọn họ, chắc hẳn họ không biết Vương Thiên Điện, anh nghỉ ngờ hỏi: “Sao thế, thật sự không phải các ông đã phái người lén tới trợ giúp sao?”
Vương lắc đầu đáp: “Tôi cũng không biết Vương Thiên Điện mà cậu nói rốt cuộc là thứ gì, tôi cũng chưa từng nghe nói đến trong nước Đoan Hùng hay là trong phạm vi toàn thế giới có thế lực gọi là Vương Thiên Điện”
Giang Cung Tuấn nghi ngờ.
Không phải là Vương thầm ra tay, vậy tại sao.
Vương Thiên Điện lại hỗ trợ anh, tại sao lại muốn anh giết Thiên Tử? Vương nhìn Ảnh Tử, hỏi: “Ông trông nhiều hiểu rộng, ông có biết Vương Thiên Điện không?”
Ảnh Tử lắc đầu: “Tôi chưa từng nghe nói tới”
- ---------------------------