Sau khi Giang Cung Tuấn gọi, đồng thời kéo Khai Hiểu Đình đi, rồi nói: "Đi thôi" "Ừm" Khai Hiểu Đình gật đầu, cùng Giang Cung Tuấn rời khỏi quán bar.
Và Giang Vô Song cũng đi theo.
Sau khi bước ra khỏi quán bar, Giang Cung Tuấn lấy điện thoại di động ra và gọi cho Cao Mẫn Ngọc.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách hiện không liên lạc được”
Giang Cung Tuấn cau mày: "Tại sao lại tắt máy rồi?" Người đi sau chính là Giang Vô Song cho biết: "Ở thủ đô có những mối quan hệ phức tạp.
Mọi đại gia đình và mọi thế lực lớn đều có tai mắt.
Cô ấy nhất định sẽ cẩn thận khi làm bất cứ chuyện gì chuyện.
Một khi bị phát hiện, cô ấy sẽ chết.
Chúng ta hãy trở về trước rồi tìm cách sau.
" Giang Cung Tuấn không suy nghĩ nhiều nữa.
Anh nhìn Khai Hiểu Đình bên cạnh hỏi: "Ăn tối chưa?" Khai Hiểu Đình lắc đầu.
Giang Cung Tuấn đưa cô đến một nhà hàng gần đó và yêu cầu một phòng riêng.
Trong phòng riêng, Giang Cung Tuấn hỏi: "Tại sao vậy, sao cô lại lưu lạc đến chốn quán bar?" Khai Hiểu Đình vẫn đang mặc áo khoác của Giang Cung Tuấn, cô ấy cầm một ly nước ấm, nhấp một ngụm nhẹ, cô ấy nói: "Gia đình tôi phá sản, ba dượng của tôi đã bỏ trốn, để lại cho mẹ tôi rất nhiều nợ, tất cả đồ giá trị trong nhà đã đem đi bán hết, cả số tiền tiết kiệm ít ỏi của tôi cũng phải đem đi trả nợ, nhưng tôi vẫn còn nợ rất nhiều, cộng với việc tôi bị phong sát rồi nên chỉ có thể đến quán bar ”
.
Giang Cung Tuấn hỏi: "Cô còn nợ bao nhiêu?" “Có lẽ, vẫn còn nợ khoản vài trăm triệu tệ”
Khai Hiểu Đình nói một cách không chắc chắn.
Cô ấy cũng không biết nữa.
Số tiền này là do ba dượng của cô ta vay, nay con hắn ta đang bỏ trốn, món nợ đang đè nặng lên mẹ cô.
“Nhiều như vậy?”
Giang Cung Tuấn cau mày : “Ba dượng của cô làm gì vậy? Khai Hiểu Đình nói: "Ông ta thành lập một công ty khoa học công nghệ, cũng được coi là đáng giá, trị giá hàng tỷ, tôi cũng không biết ông †a làm gì.
Theo như lời mẹ tôi kể, ông ta đã xúc phạm một ông lớn, liền bị phá sản, cả người cũng chẳng thấy tâm hơi."
"Tên công ty là gì, để tôi xem thử" "Nó là Công ty Khoa Học Công nghệ Tân Dương”
Giang Cung Tuấn cầm điện thoại bấm một dãy số: "Kiểm tra tại sao Công ty Khoa Học Công nghệ Tân Dương phá sản, sau đó kiểm tra lại, Tổng giám đốc Công ty Khoa Học Công nghệ Tân Dương ở đâu”
“Hắc Long, cám ơn”
Vẻ mặt Khai Hiểu Đình vô cùng cảm kích.
"Cô đang nói cái gì vậy? Cô là con gái của ông Khai.
Bây giờ ông Khai đã mất rồi.
Thì tôi phải chăm sóc cho cô.
Lần trước tôi đã nói với cô rồi.
Nếu có khó khăn gì thì hãy gọi cho tôi.
Còn nữa, cô nói cô bị phong sát là như thế nào? " Khai Hiểu Đình bất lực nói: "Ba dượng của tôi nợ rất nhiều tiền, chủ nợ còn chạy đến công ty giải trí đòi nợ tôi.
Những người này dường như có chút tiếng tăm, công ty hơi sợ hãi nên đã sa thải tôi: “Tôi sẽ xử lý việc này”
Giang Cung Tuấn hứa.
Anh không ngờ rằng loại chuyện này vẫn còn tồn tại ở thủ đô, anh phải điều tra kỹ lưỡng vấn đề này.
Thức ăn nhanh chóng được dọn lên.
Ba người họ ăn tối và rời khỏi nhà hàng.
Bên ngoài nhà hàng, Giang Cung Tuấn hỏi:
- ---------------------------