Chiến Thần Xuất Kích

Chương 409: Chương 409: Quân Tiêu Dao bị ngăn cản






Giang Cung Tuấn vẫn luôn đợi ở nhà, chờ kết quả của Tiêu Dao Vương, và đợi Độc Bộ Vân trở về Tử Đằng.

Tiêu Dao Vương cũng nói, sở nghiên cứu này có quân đội chống lưng.

Tuy hiện tại ông ta là tổng thống lĩnh năm sao, nhưng sở nghiên cứu này được quân Xích Diễm trông coi.

Nếu quân Xích Diễm lây ra văn bản của phía bên, ông ta cũng không có khả năng xông thẳng vào.

Nếu bên Tiêu Dao Vương không được, vậy Giang Cung Tuấn chỉ có thể giết vào trong.

Tiêu Dao Vương ra quân với tốc độ rất nhanh.

Máy bay trực thăng lên đường, hơn mười nghìn quân Tiêu Dao được phái đi.

Rất nhanh đã xuất hiện ở dãy núi nơi sở nghiên cứu tọa lạc.

Bên ngoài sở nghiên cứu.

Nơi này có không ít người canh chừng.

Những người này không mặc quân phục, nhưng lại đứng thẳng tắp, trong tay cầm vũ khí.

“Tiếng gì thế?”

Người canh giữ nghe thấy âm thanh, không khỏi ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy máy bay trực thăng đông nghìn nghịt từ phía xa.

Có người cầm kính viễn vọng, sau khi nhìn thấy ký hiệu trên máy bay trực thăng, sắc mặt thay đổi, vội vàng hô lên: “Mau, mau đi bẩm báo, quân Tiêu Dao tới rồi”

Trong văn phòng ở căn cứ nghiên cứu, có hai người đang ngồi trong phòng.

Một người là Đao Việt Bân, một người là người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi.

Người đàn ông trung niên này chính là phó tướng của quân Xích Diễm.

Ông ta tên là Ngô Thiên Trường, cũng là một trong những người phụ trách căn cứ nghiên cứu này.

Hai người đang nói chuyện.

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa đồn dập.

“Vào đi”

Phó tướng Ngô Thiên Trường mở miệng.

Cửa phòng mở ra, một người đàn ông mặc tây trang màu đen bước vào, nói: “Báo, quân Tiêu Dao đã tới gân căn cứ”

“Cái gì?”

Ngô Thiên Trường và Đao Việt Bân đồng thời đứng dậy.

Sắc mặt của Đao Việt Bân nặng nề, đáp: “Chắc chắn là tới vì Y Đình Thi đây mà, không ngờ bây giờ Giang Cung Tuấn không còn là Hắc Long nữa, mà vẫn có thể thuyết phục Tiêu Dao Vương ra quân.”

Ông ta nhìn Ngô Thiên Trường, hỏi: “Bây giờ nên làm thế nào đây? Sau khi khiếp sợ qua đi, Ngô Thiên Trường bình tĩnh lại, hơi phất tay, đáp: “Không sao, căn cứ này có mật lệnh của thống soái Thiên, thì quân Tiêu Dao không dám xông vào đâu, thống soái Thiên sẽ tới đây trong đêm, giờ để tôi ra ngoài xem thử trước”

Ngô Thiên Trường đi ra ngoài.

Bên ngoài.

Quân Tiêu Dao rất nhanh đã tới nơi.

Máy bay trực thăng dừng giữa không trung, cabin mở ra, một sợi dây được thả xuống, một vài chiến sĩ mặc võ trang hạng nặng nhảy xuống.

Mà một chiếc trực thăng thì chậm rãi hạ cánh, xuất hiện trên mặt đất bằng phẳng.

Tiêu Dao Vương mặc chiến bào bước xuống khỏi trực thăng.

Lúc này, người canh giữ căn cứ nghiên cứu đi tới.

Người dẫn đầu là Ngô Thiên Trường.

Nhìn thấy căn cứ bị bao vây, ông ta cũng không hề lo Sợ.

Ông ta bước tới, nhìn Tiêu Dao Vương, hỏi: “Tiêu Dao Vương, ông làm vậy là có ý gì?”

Tiêu Dao Vương liếc mắt nhìn ông ta, đáp: “Tôi nhận được tin báo, tối hôm nay, có một thiếu nữ bị bắt cóc ở thành phố Tử Đẳng, phía cảnh sát liên tục điều tra, và đã tra được đến nơi này, chỉ có điều nơi này được canh phòng nghiêm ngặt, phía cảnh sát không có quyền chấp pháp, cho

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.