Đại Linh giới sở dĩ được gọi là đại Linh giới, không chỉ bởi vì nó có diện tích rộng lớn vô cùng, mà còn vì linh khí nơi đây sung mãn vô cùng, hơn xa tiểu Linh giới. Đối với những người tu luyện mà nói, một khi tiến vào đại Linh giới tu luyện, tốc độ tiến bộ nhất định sẽ đột nhiên tăng mạnh, so với ở tiểu Linh giới cực khổ rèn luyện thì dễ dàng hơn gấp trăm lần.
Đám người Trịnh Hạo Thiên đi trên đường càng lầu, cái cảm giác này càng lúc càng khắc sâu.
Ước chừng tầm Nửa ngàysau. Cao Thăng rốt cuộc cùng dừng lại.
Lúc này. Ở phía trước mặt mọi người đã hiện ra một vùng đồng bằng bát ngát, mỹ lệ.
Đứng trên vùng đồng bằng bao la bát bát ngát đó mà phóng mắt nhìn ra xa, màu sắc của nó chiếu vào trong mắt mọi người lại càng có vẻ xanh tươi, mắt rượi, tựa như một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, một điệu nhạc mềm mại động lòng người, một áng thơ trong sáng phóng khoáng....
Ở trên mảnh đồng bằng bao la có một tòa thành thị cũng rất to lớn. Bất quá ở bốn phía tòa thành này lại không hề có tường vây, mà là một tòa thành hoàn toàn rộng mở.
Đám người Trịnh Hạo Thiên nhìn mà cảm thán không thôi, cảnh vật ở đại Linh giới quả nhiên thiên biến vạn hóa, so với tiểu Linh giới thì phức tạp hơn nhiều.
Nhưng bọn họ lại không biết rằng, khu vục này là nơi tiếp đón các nhân tài từ tiểu Linh giới tiến nhập vào đại Linh giới, cho nên đã bị một số cao thủ dùng thủ đoạn thông thiên để cải tạo địa hình.
Nếu không phải như thế thì hoàn toàn không có khả năng, chỉ trong một đoạn lộ trình ngắn ngủi mà cảnh vật lại biến hóa nhiều như vậy.
Liếc mắt nhìn về phía trước, thanh âm Cao Thăng chợt vang lên: “Các vị, phía trước chính là Anh Tài chi thành. Các ngươi sẽ ở nơi này trong vòng 1 tháng. Trong một tháng này, các đại môn phái sẽ phái người tới đây thế hiện thần công. Nếu các ngươi muốn học tập thần thông của môn phái nào thì có thể tự do gia nhập vào môn phái đó." Nói tới đây, hắn hơi dừng lại một chút, trầm giọng nói: “Bất quá, các vị là được Cao mỗ tiếp dẫn tới, cho nên Cao mỗ xin các vị chiếu cố một chút, hy vọng các vị hãy nghĩ tới Vạn Kiếm tông ta đầu tiên.”
Hắn mặc dù không hề rướn cổ, cố gắng nói lớn, vẫn từ tốn nói chuyện như bình thường, nhưng thanh âm của hắn lại truyền đi rất xa, trực tiếp truyền tới tai mỗi người.
''Sơn môn Vạn Kiếm tông ta dài mười vạn dặm, đại phong (núi lớn) có linh khí hơn vạn ngọn, trong đó thượng phong một tòa, trung phong mười một tòa, hạ phong một trăm mười một tòa. Mỗi một ngọn phong đều là thánh địa mà tất cả các tu luyện giả mơ tưởng. Nếu chỉ nói riêng về thực lực, Vạn Kiếm tông ta tuyệt đối có thể được xếp vào nhóm mười đại môn phái lớn nhất Phiêu Miễu đại lục. Vô luận các ngươi có được thiên phú hơn người bậc nào, đều có thể tìm được công pháp tu luyện thích hợp trong bổn môn.” Hắn hơi dừng lại một chút, liếc mắt nhìn về phía đám người Trịnh Hạo Thiên, Dư Uy Hoa một cái đầy thâm ý rồi nói tiếp: “Không chỉ như vậy, bổn môn còn có thể cung cấp tư nguyên cho cực phẩm luyện yêu võ giả tiếp tục tu luyện, hơn nửa còn cung cấp cao giai yêu đan của yêu thú đồng loại, để bọn họ có thể bảo trì yêu hóa biến thân thượng phẩm hoặc cực phẩm."
Lời vừa nói ra, toàn trường lập tức rộ lên những tiếng xôn xao.
Đặc biệt là những luyện yêu võ giả có được khả năng yêu hóa biến thân cực phẩm, hai mắt đều tỏa sáng, chiến nhiên là đã động tâm.
"Trừ những thứ đó ra....” Giọng nói Cao Thăng bắt đầu trở nên mị hoặc: “Bổn tông còn có thể tiến hành ban thưởng cho những môn hạ đệ tử kiệt xuất, mà thứ chúng ta được thường, chính là một kiện linh khí."
"Oa...”
Đến lúc này, những tiếng kinh hô không thể kìm nén được nửa mà hoàn toàn vỡ òa ra.
Những lời này giống như một mỗi lửa, hoàn toàn đốt lên sự kích động trong lòng đám đông.
Linh khí.
Uy lực thứ này như thế nào, hơn vạn người vừa rồi đều đã được tận mắt chứng kiến rồi.
Cho dù là người trước kia chỉ nghe thấy kỳ danh, chưa tận mắt nhìn thấy uy lực bao giờ cũng biết linh khí kinh khủng đến mức nào.
Dư Uy Hoa có thể dựa là vào thực lực luyện yêu võ giả nhất giai mà độc chiến chín vị luyện yêu võ giả nhất giai cùng nhị giai cũng chính là dựa vào kiện linh khí phòng hộ kia trên người hắn.
Sau khi có được thứ này, ít nhất cùng có thể đưa mình vào thế bất bại.
Trừ phi là chân khí tiêu hao cạn kiệt, nếu không ở trong chiến đấu đồng cấp bậc, tuyệt đối có thể nói là vô địch.
Đám người Cốc Vũ Thành lúc này tuy bị đánh cho lẽ lết, đều phải nhờ vào đám bằng hữu cùng tới từ Thái Hòa tiểu Linh giới dìu đi mới tới đây được.
Lúc này nghe được lời hứa hẹn của Cao Thăng, không khỏi dâng một cỗ lửa nóng trong lòng.
Nếu như bọn họ cũng có được một kiện linh khí...
Thì lần sau khi gặp lại được Dư Uy Hoa, chẳng phải là có trể trả lại mối nhục hôm nay sao?
Trên mặt Cao Thăng vẫn duy trì một nụ cười nhàn nhat, có vẻ rất hài lòng với biểu hiện của mọi người.
kỳ thật, tuy bản thân hắn là hạch tâm đệ tử của Vạn Kiếm tông, nhưng cũng không có quyền hứa hẹn trao tặng linh khí. Trong lịch đại đệ tử tiếp dẫn từ trước tới nay, quyết không có ai hứa hẹn hào phóng như vậy.
Nhưng bây giờ tình hình rõ ràng có khác biệt, khi hắn dẫn những người này đi trên đường, đã nhận được mật ngữ của trưởng lão trong môn phụ trách việc này.
Tuy lúc này hắn cảm thấy rất khó hiểu, không biết tại sao môn phái lại trở nên hào phóng như vậy, nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh của vị trưởng lão kia không chút do dự.
Quả nhiên, dưới sức hấp dẫn của linh khí, gần như tất cả mọi người đã động tâm.
Bất quá trong đó vẫn có những ngoại lệ.
Mấy người Trịnh Hạo Thiên, Dư Uy Hoa vẫn lẳng lặng lắng nghe, bọn họ từ đầu đến cuối đều không nói một lời, thậm chí đến một cái cử động nhỏ cùng không có.
Trái tim Cao Thăng dần dần trầm xuống, hắn đương nhiên hiểu được, cái mà vị trưởng lão kia nhìn trúng chân chính, khẳng định chính là nhóm người bọn Trịnh Hạo Thiên.
Dư Uy Hoa có cực phẩm yêu hóa biến thân. Trịnh Hạo Thiên lấy thực lực nhất giai linh khí sư đã có thể dễ dàng sử dụng bảo khí hóa hình, hơn nửa còn có vẻ rất thành thạo.
Số lượng khí xoáy của hắn tuyệt đối đạt tới mức thượng phẩm...
Người như vậy mới là tinh anh chân chính trong môn phái, cũng là người mà các đại môn phái không tiếc giá nào cùng phải thu nạp làm môn hạ đệ tử.
Chỉ cần bọn họ nguyện ý gia nhập môn phái thì lập tức sẽ nhận được đãi ngộ của hạch tâm đệ tử, điểm này chắc chắn không nghi ngờ.
Nhưng, trên Dư Uy Hoa đã có sẵn linh khi trên người, mà trong tay Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có cả bảo khí, cho nên ngay cả Cao Thăng cùng không dám khẳng định, lôi hứa hẹn của mình có đủ sức hấp dẫn với họ hay không nửa.
Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Nếu võ giả cực phẩm yêu hóa cùng thượng phẩm linh khí sư gia nhập bổn tông, hơn nửa trên phương diện tu luyện có thành tựu, thì bổn tông sẽ không keo kiệt mà ban cho một kiện bảo khí uy lực tuyệt luân."
Toàn trường lập tức trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt mọi người đều như vô tình hữu ý mà liếc về phía hai người bọn Trịnh Hạo Thiên và Dư Uy Hoa.
Chỉ cần không phải là kẻ ngu ngốc là biết, điều kiện đặt ra chính là để mời chào hai người bọn họ.
Bảo khí, đây chính là bảo vật còn khó có được hơn cả linh khí a.
Chỉ là số lượng cực phẩm luyện yêu võ giả cùng thượng phẩm linh khí sư so với bảo khí còn quý hiếm hơn, cho nên đại đa số mọi người cũng chỉ hâm mộ và đố kỵ mà thôi, chẳng có ai lại đi vọng tưởng điều không tưởng đó cả.
Chỉ có đôi mắt của thiếu nữ linh khí sư kia là sáng lên, nàng khẽ năm chặt hai nắm tay nhỏ nhắn lại, trong lòng thầm hạ quyết định.
Đột nhiên có người lớn tiếng hỏi: “Xin hỏi Cao huynh. Phiêu Miễu đại lục đệ nhất đại phái là nhà nào?"
Lập tức tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại, bọn họ đều yên lặng chờ đợi câu trả lời của Cao Thăng.
Cao Thăng mỉm cười, tựa hồ như đã dự đoán trước được câu hỏi này.
''Trên Phiêu Miễu đại lục tổng cộng có tám siêu cấp đại môn phái, Vạn Kiếm tông chúng ta chính là một trong số đó, còn về phần nhà nào mạnh nhất...." Cao Thăng cười nhẹ, nói: “Đây là vấn đề ai cùng mơ tưởng được biết, nhưng hàng ngàn năm qua, thủy chung không có người nào có thể trả lời được."
Mọi người đều đưa mắt nhìn lẫn nhau, trong lòng dần dần hiểu ra một chút.
Nếu Vạn Kiếm tông không phải là một trong bát đại môn phái, chỉ sợ cũng không tới lượt bọn họ phái đệ tử làm tiếp dẫn sứ rồi.
Chớ nên xem thường tiếp dẫn sứ, có lẽ chính là bởi vì sống với họ một đoạn thời gian mà có rất nhiều người cuối cùng đều lựa chọn môn phái của tiếp dẫn sứ.
Cao Thăng vung tay lên nói: “Các vị, trước khi nhập thành, các ngươi sẽ nhận được một tấm ngọc bài, sau khi vào thành, tất cả các chỉ phí ăn ở đều sẽ được ghi lại trong ngọc bài, mỗi người đều có được ít nhất một trăm khỏa linh thạch để sử dụng. Một khi các ngươi quyết định gia nhập vào môn phái nào thì khoản phí dụng đó sẽ do môn phái đó chi trả." Nói tới đây, khóe miệng hắn đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị, nói: “Nếu ta là các ngươi thì ta sẽ tận tình tiêu xài trong thành, sử dụng sạch sẽ toàn bộ một trăm khỏa linh thạch này."
Mọi người đều khẽ sửng sốt, tiếp đó cùng phá lên cười.
Lúc đầu, Cao Thăng làm cho người ta có một ấn tượng ổn trọng mà lãnh khốc, nhưng ở chung với hắn lâu, mọi người mới biết được người này nói chuyện khôi hài, hoàn toàn không giống bề ngoài khủng bố của hắn.
Đương nhiên điều này cũng có liên quan đến thân phận của mọi người.
Nếu bọn họ chỉ là mấy liệp vương bình thường hoặc là hạ phẩm luyện yêu võ giả thì rất khó nhìn thấy bộ mặt này của hắn.
Cái này cũng không thể nói Cao Thăng là người nịnh hót, bợ đỡ, mà là đại Linh giới này chính là thế giới của kẻ mạnh, cái câu nói" đồng đẳng kết giao" đã ăn sâu vào lòng người, khó có thể trừ tận gốc được.
Đoàn người chậm rãi hướng về phía tòa thành thị không tường thành mà bước tới.
Trịnh Hạo Thiên cùng đám người Cừu Hinh Dư vừa đi theo vừa nhỏ giọng trao đổi.
Các đại môn phái xuất thủ hào phóng, đã khiến cho đám gà mờ, mới chân ướt chân ráo bước vào đại Linh giới có một rung động thật lớn.
Dựa theo lời kể của Tằng Cẩm Kha mà tính toán, hàng năm số lượng dân của của tiểu Linh giới tiến vào đại Linh giới phải vào khoảng trên dưới ngàn vạn. Tuy trong đó chỉ có một phần trăm là từng nuốt yêu đan, hơn nửa trở thành luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên.
Nhưng cho dù là như vậy, số lượng người phải chiêu đãi trong toàn thành này phải lên tới mười vạn người.
Mười vạn....
Mỗi người một trăm linh thạch, mười vạn người là một ngàn vạn.
Đây là một con số khổng lồ a, cho dù là Trịnh Hạo Thiên từng luyện chế ra nhiều sinh mệnh phù lục như vậy, nhưng giá trị cũng không bằng một con số lẽ của người ta.
Trong lòng bọn hắn đều thầm cảm khái ngàn vạn lần, siêu cấp tông môn cùng đại môn phái trong đại Linh giới quả nhiên giàu có, xa xỉ đến cực hạn.
Đem ra so sánh, tiểu Linh giới quả thực chính là xóm nhà quê, ở vùng hẻo lánh nhất rồi.
Tòa thành thị này chiến nhiên đã từng đón tiếp vô số người từ tiểu Linh giới tiến vào, cho nên khi bọn họ nhìn thấy có hơn một vạn người đền đây cũng không hề có bất kỳ vẻ e sợ cùng ngạc nhiên nào.
Hơn một trăm người dàn thành hàng hình chữ nhất (—) ở phía trước, trong tay mỗi người đều mang theo một cái túi không gian.
Cao Thăng cất cao giọng nói: “Các vị, mời tới chỗ này đăng ký một chút, nhân tiện lĩnh ngọc bài đi."
Đám người Trịnh Hạo Thiên nghe xong cùng không có lập tức tiến tới mà vẫn đứng yên tại chỗ, lầng lặng chờ đợi.
Tuy bọn họ không có bất cứ động tĩnh nào, nhưng trong hơn vạn người kia đã sớm có người rục rịch rồi, chỉ một lát sau lập tức có mấy trăm người giành trước đi ra, bước tới trước mặt một trăm người kia.
Không có bất kỳ người nào hướng dẫn hay chỉ huy, nhưng bọn họ vẫn theo trực giác mà trật tự mà xếp thành hàng.
Ở phía sau, cho dù là người không có mất đi nửa, cũng quyết không đám sinh sự vào lúc này.
"Tên, đến từ tiểu Linh giới nào, tu vi mấy giai mấy phẩm...."