Trong thiên không, mấy vị lão nhân kia sau khi nói chuyện với nhau thêm vài câu liền chia nhau rời đi.
Lão giả họ Vân của Vạn Bảo Hiên trầm ngâm trong chốc lát, hồi tưởng lại biểu hiện của đám người Dư Uy Hoa mà trong lòng càng lúc càng nghi hoặc.
Hắn biết rất rõ chuyện này, cũng biết rất nhiều chi tiết mà những lão giả kia không biết.
Trong khi người khác còn đang nghĩ rằng, vị thiên tài mà hắn vừa để cập đến chính là Dư Uy Hoa, người có được cực phẩm yêu hóa biến thân. Nhưng chỉ có hắn mới biết được, thiên tài chân chính lại là người có được bảo khí - Trịnh Hạo Thiên.
Lúc này, nghi hoặc lớn nhất trong lòng hắn chính là...
Dư Uy Hoa không ngờ cũng quen biết với Trịnh Hạo Thiên, hơn nửa nhìn biểu hiện của hai người bọn họ, tựa hồ không phải chỉ đơn giản là bằng hữu bình thường.
Vậy, khả năng yêu hóa biến thân cực phẩm của Dư Uy Hoa có liên quan gì tới Trịnh Hạo Thiên hay không?
Thân hình hắn khẽ rung lên, trong chớp mất đã phá không bay đi.
So với Cao Thăng, tốc độ của hắn đâu chỉ nhanh hơn gấp trăm lần, trong tích tắc đã biến mất không thấy bóng dáng.
Sau khi bay được nửa canh giờ, thân hình hắn đột nhiên khựng lại. Tinh quang trong mắt lão giả họ Vân lóe lên, không ngừng quan sát bốn phía xung quanh.
Ẩn ước hắn đã cảm giác được cái gì đó, thấp giọng quát: “Cao nhân phương nào, xin hãy hiện thân gặp mặt."
Trong khoảng không trước mặt hắn đột nhiên trở nên méo mó, cả một biển mây phảng phất như bị một lực lượng thần bí nào đó hấp dẫn mà dần dần hội tụ lại với nhau.
Rất nhanh, biển mây đã ngưng tụ thành hình dáng một nhân loại.
Lão giả họ Vân vừa nhìn thấy hình dáng người này liền lập tức biến sắc, vẻ cảnh giác trong con ngươi lập tức biến mất, mà cung kính khom người nói: “Thuộc hạ Vân Ba, tham kiến đại trưởng lão.”
Người mây kia chậm rãi gật đầu một cái rồi nói: “Vân Ba, vừa rồi người đã quan sát, thấy thế nào?"
Vân Ba suy nghĩ một lát rồi nói: “Hồi bẩm đại trưởng lão, thuộc hạ đã quan sát. Trịnh Hạo Thiên kia đúng là kỳ tài ngút trời, chỉ lấy thực lực nhất giai linh khí sư đã có thể dễ dàng khiến cho bảo khí hóa hình. Thuộc hạ phỏng đoán, số lượng luồng khí xoáy hắn phân liệt ra ít nhất cũng phải trên bảy, là thượng phẩm linh khí sư." Nói tới đây, hắn hơi do dự một chút, cuối cùng cùng nói tiếp, ''Ngoài ra, trong nhóm những người tới từ Hàn Lâm tiểu Linh giới còn xuất hiện một thiên tài khác. Người này tên Dư Uy Hoa, không ngờ là một cực phẩm luyện yêu võ giả, trăm vạn người không thấy được một."
Đại trưởng lão trầm mặt một hồi lâu, cuối cùng cũng mở miệng nói: “Vân Ba, người làm ta thất vọng rồi."
Sắc mặt Vân Ba lập tức trở nên kinh hãi. Đương nhiên, tuy hắn ở trong Vạn Bảo Hiên cũng là người rất có địa vị, nhưng nếu so sánh với vị đại trưởng lão đang đứng trước mắt này, thì vẫn không là gì cả."
"Người cho rằng thiên tài đỉnh cấp trong Hàn Lâm tiểu Linh giới chỉ vẻn vẹn có hai người này sao?”
Trên mặt vân Ba lập tức lộ ra một tia nghi hoặc. Hắn thầm nghĩ trong lòng, chỉ một tiểu Linh giới đã có thể sản sinh ra hai thiên tài như vậy đã là chuyện khó tin lắm rồi, chẳng lẽ Hàn Lâm tiểu Linh giới còn thiên tài nào có thể so sánh với hai người hắn sao?
Nếu người hỏi hắn câu này không phải là đại trưởng lão thì hắn đã sớm mở miệng cãi lại rồi.
Thanh âm ngưng trọng mà hữu lực của đại trưởng lão lại vang lên: “Nhưng thứ khác chưa nói tới, chỉ riêng nữ oa nhi bên cạnh Trịnh Hạo Thiên kia, cũng có được thiên phú chẳng hơn kém Ngữ Đình là bao đâu."
Hai mắt Vân Ba đột nhiên trợn trừng, hắn cũng chẳng để ý tới hình tượng nửa mà há hốc miệng ra, nói: “Nàng là cực phẩm linh khí sư?”
Nếu như cực phẩm luyện yêu võ giả còn có thể ngẫu nhiên bắt gặp một hai người, thì số lượng cực phẩm linh khí sư chính là lông phượng sừng lân.
Đại trưởng lão cười cười, nói: “Không chỉ có nàng là cực phẩm linh khí sư mà toàn bộ những người đồng hành với Trịnh Hạo Thiên đều là cực phẩm luyện yêu võ giả đó."
Vân Ba thở dồn dập tựa như sắp tắt thở đến nơi.
Tin tức này chẳng khác nào sấm sét nổ giữa trời quang, thiếu chút nửa khiến hắn thất hồn lạc phách.
Hắn lắp bắp nói: “Đại, đại trưởng lão, cực phẩm luyện yêu võ giả, xác xuất cái này...."
Trong một tiểu Linh giới, nếu có thể sản sinh ra một cực phẩm luyện yêu võ giả thì đã có thể nói rằng, vận khí tiểu Linh giới này vô cùng tốt rồi. Nếu như sản sinh ra hai gã cực phẩm luyện yêu võ giả thì phải nói là kỳ tích.
Nhưng nếu như nó có thể sản sinh ra ba, thậm chí là nhiều cực phẩm luyện yêu võ giả hơn nửa....
Đó không còn là kỳ tích nửa, mà chính là hoang đường.
Cực phẩm luyện yêu võ giả đấỵ, cho dù là trăm vạn luyện yêu võ giả cũng chưa chắc đã xuất hiện nổi một người. Loại thiên tài cấp bậc này từ khi nào lại trở nên rẻ mạt, khua tay một cái đã hốt được cả rỗ như vậy?
Đại trưởng lão như vô tình lại như hữu ý liếc nhìn về phương xa, hắn chậm rãi nói: “Dưới tình huống bình thường, tỷ lệ sản sinh ra cực phẩm luyện yêu võ giả đúng là cực thấp, nhưng thật ra còn có một biện pháp khác có thể chế tạo ra cực phẩm luyện yêu võ giả."
Thần sắc Vân Ba khẽ động, trong con ngươi lập tức toát vẻ ham muốn cực độ.
Nếu như hắn có thể nắm được biện pháp này, hơn nửa đem truyền thừa trong gia tộc của mình, thì tộc nhân của mình sẽ có lợi ích cực kỳ không lổ, không gì so sánh nổi.
"Ám hệ phù sư có thể luyện chế một loại phù lục đặc thù, tên gọi Tịnh Tẩy phù." Trong thanh âm đại trưởng lão mang theo vài phần hương vị mờ ảo: “Tịnh Tẩy phù là phù lục duy nhất có thể trừ đi yêu lực cùng phách lực trong cơ thể luyện yêu võ giả. Nếu một liệp vương không hài lòng với kết quả hấp thụ yêu đan của minh thì có thể sử dụng Tịnh Tẩy phù tiến hành thanh tẩy cơ thể. Một khi thanh tẩy sạch sẽ yêu lực cùng phách lực ra khỏi cơ thể, hắn có thể tiếp tục sử dụng yêu đan, tiến hành thử nghiệm không ngừng, cho đến khi tấn chức cực phẩm luyện yêu võ giả thành công mới thôi."
Vân Bá há hốc miệng, trong lòng thầm ai oán không thôi.
Biện pháp này...
Biết hay không biết cũng chẳng có gì khác nhau.
Tịnh Tẩy phù, cho dù là nhất giai hạ phẩm Tịnh Tẩy phù cũng là một thứ xa xỉ, hơn nửa nhất giai hạ phẩm Tịnh Tẩy phù cùng chỉ có ba thành nắm chắc thanh tẩy yêu lực cùng phách lực trong cơ thể mà thôi.
Mà tỷ lệ sản sinh ra cực phẩm luyện yêu võ giả chính là một phần trăm vạn.
Dưới xác xuất như vậy phải chuẩn bị bao nhiêu Tịnh Tẩy phù ám hệ mới đủ đây?
Tựa hồ nhìn ra suy nghĩ của hắn, đại trưởng lão khẽ lắc đầu nói: “Có một số việc ngươi chưa tiếp xúc nên không hiểu biết. Tịnh Tẩy phù tuy có thể thanh tẩy yêu lực cùng phách lực trong huyết mạch, nhưng loại lực lượng này ít nhiều cũng sinh ra một chút ảnh hưởng vi diệu tới cơ thể liệp vương. Nếu không ngừng yêu đan, không ngừng sử dụng Tịnh Tẩy phù thì cơ thể người đó sẽ được cải tạo không ngừng.” Hắn hơi dừng lại một chút rồi nói: “Vạn Bảo hiên chúng ta từng làm thí nghiệm ba lần, nhiều nhất trong vòng năm trăm lần sẽ sản sinh ra được một cực phẩm luyện yêu võ giả."
Vân Ba vội hít một hơi lạnh, bất quá, dù sao hắn cũng không phải người thường.
Sau một lát, hắn cười khổ nói: “Đại trưởng lão, Tịnh Tẩy phù có xác xuất thành công, hơn nửa một khi ở phẩm cấp này mất đi tác dụng, nhất định phải dùng Tịnh Tẩy phù cấp bậc cao hơn mới có thể sinh ra hiệu quả. Ở Phiêu Miễu đại lục, trừ Vạn Bảo Hiên chúng ta ra, sợ là không tìm được nhà thứ hai có được tài lực, thực lực làm loại thí nghiệm như vậy."
Sử dụng Tịnh Tẩy phù tất nhiên có thể thanh tẩy yêu lực cùng phách lực trong cơ thể luyện yêu võ giả, nhưng loại phù này cùng không phải không có điểm hạn chế.
Nếu như hạ phẩm Tịnh Tẩy phù mất đi tác dụng, muốn tiếp tục sử dụng tấm Tịnh Tẩy phù thứ hai, thì nhất định phải sử dụng trung phẩm Tịnh Tẩy phù, cứ như vậy, đền khi cực phẩm Tịnh Tẩy phù cũng mất đi tác dụng, thì trừ phi có được siêu phẩm Tịnh Tẩy phù, nếu không dừng mơ tưởng có thể thanh tẩy yêu lực cùng phách lực trong cơ thể nửa.
Ý tứ Vân Ba rất đơn giản, hắn tuyệt đối không tin, chỉ một cái Hàn Lâm tiểu Linh giới nho nhỏ lại có thể thu thập được nhiều Tịnh Tẩy phù như vậy.
Đai trưởng lão khẽ lắc đầu, chậm rãi nói: “Chẳng lẽ ngươi đã quên, Sinh Mệnh phù mà Trịnh Hạo Thiên luyện chế ra đều là phẩm cấp gì sao?"
Vân Ba khẽ ngây người, bật thốt lên: “Hắn luyện chế ra đều là siêu phẩm...." Đột nhiên hai mắt hắn sáng ngời, cả người đều như khẽ run lên: “Ngài, ý ngài là... điều này làm sao có thể?"
''Trên thế giới này không có gì là không thể." Đại trưởng lão vẫn ung dung nói: “Nếu mỗi tấm Sinh Mệnh phù Trịnh Hạo Thiên luyện chế ra đều là siêu phẩm, thì trên người hắn khẳng định là có bí mật không thể để người ngoài biết. Hắc hắc. Nếu như lão phu đoán không lẩm, lượng siêu phẩm Tịnh Tẩy phù này chắc chắn cũng từ tay hắn mà ra.”
Vân Ba sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng cũng khó khăn nói ra: “Chẳng lẽ khí xoáy của hắn thật sự là quang ám đồng hệ?"
Thân thể hư vô của đại trưởng lão bị một cơn gió giữa không trung thổi qua mà khẽ phiêu bồng, tựa hồ như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
"Lão phu cũng không thể xác định được, cho nên lão phu muốn người đi làm một việc."
''Xin đại trưởng lão phân phó."
''Ta muốn người đưa cho hắn một quyền bí quyết tu luyện linh khí, thử xem đối diện với lễ vật này, rốt cuộc hắn có thu hay là không thu.”
''Đại trưởng lão, ngài muốn đưa cho hắn....'
''Đại hắc ám tà linh pháp.”
Vân Ba trợn mắt líu lưỡi một hồi lâu, cuối cùng cũng minh bạch hoàn toàn ý tứ lão nhân gia ông ta.
''Đại trưởng lão, nếu như Trịnh Hạo Thiên, thật sự bắt đầu học tập, vậy chúng ta nên xử lý thế nào, có cần phải mời chào hắn gia nhập Vạn Bảo Hiên không?”
Đại trưởng lão trầm ngâm một chút rồi nói: “Không cần. Nếu như lão phu đoán không sai, người này nhất định sẽ gia nhập Vạn Kiếm tông, chỉ cần vẫn là môn hộ Phiêu Miễu đại lục thì không thành vấn đề. Hơn nửa. Ngữ Đình lại có quan hệ với hắn. Hắn và chúng ta là bạn không phải là địch."
Vân Ba cung kính ứng tiếng, đổi quyết định của đại trưởng lão, trong toàn bộ Vạn Bảo Hiên, hiếm có người nào đám cả gan chống lại.
Tuy rằng tuyệt đỉnh thiên tài như Trịnh Hạo Thiên không phải xuất thân từ Vạn Bảo Hiên, điều này thực sự khiến hắn cảm thấy có chút tiếc nuối. Nhưng đúng như lời đại trưởng lão nói, chỉ cần hắn vẫn là người của Phiêu Miễu đại lục cũng đủ rồi.
Đại trưởng lão nhẹ nhàng vung tay nên, phân phó: “Ngươi hãy chú ý đến hắn, dừng khiến hắn chú ý và phản cảm. Nếu như có tin tức gì thì lập tức báo lại cho ta."
"Dạ." Vân Ba cúi người thật sâu, tiếp đó xoay người tiếp tục bay về phương xa.
Bất quá lúc này, phân lượng Trịnh Hạo Thiên trong lòng hắn đã lớn đến mức khó có thể tưởng tượng nổi.
Trước kia hắn cũng không quá để ý tới người này. Nhưng sau khi biết đến cả đại trưởng lão cũng tự mình quan tâm, tự mình hỏi đến, đương nhiên tâm tư hắn lập tức xoay ngoắt 180 độ.
Mắt thấy Vân Ba biến mất trong biền mây mịt mù, thân thể đại trưởng lão khẽ rung lên rồi vỡ tan, hóa thành một đám mây phiêu lãng giữa không trung.
Sau khi hắn biến mất, trong không trung nơi hắn vừa đứng dường như vẫn còn văng vẳng lại câu lẩm bẩm cuối cùng của hắn.
"Hài tử Ngữ Đình này không ngờ lại có nhãn lực cao như vậy. Ngay cả nhân vật thiên tài như vậy cũng có thể nhìn ra. Xem ra đem tất cả trọng trách của Vạn Bảo Hiên đặt lên người nàng cũng là một lựa chọn tốt."
Chỉ là hắn cũng không biết, nếu như để cho Hề Ngữ Đình biết được điều trong lòng hắn nghĩ, nàng sẽ có cảm tưởng thế nào...