Ôn Dưỡng hồ lô, chính là bảo vật thần kỳ diệu dụng mà Lỗ đại sư phải tốn rất nhiều tinh lực mới luyện chế được.
Bên trong nó có cả một thế giới riêng, ngay cả khối Ma thạch thần bí mạt
trắc cùng Ma vương loan đao có khí tức cuồng bạo, sau khi thu vào trong
đó, cũng không thể lộ ra một chút khí tức nào.
Mà sở dĩ Trịnh Hạo Thiên đem ánh mắt chiếu thẳng lên Ôn Dưỡng hồ lô cũng là bởi vì hắn vừa nhớ ra, trong Ôn Dưỡng hồ lô còn có cả mười vạn mảnh vụn thi thể Ma
vương.
Sau đại bỉ thập niên của Vạn Kiếm tông, các vị thái trượng trưởng lão đã lợi dụng cơ hội môn hạ đệ tử thăng cấp linh thể để dụ
tới, giết chết hơn mười Ma vương. Những con Ma vương này vào thời khắc
cuối cùng đã chủ động dung hợp, trở thành một con Ma vương biến dị hình
thể khổng lồ, sở hữu thực lực cường đại gấp trăm lần Ma vương bình
thường.
Những mảnh vụn thi thể của con Ma vương này chẳng phải chính là tài liệu luyện chế Phân Thân phù tốt nhất sao?
Tâm niệm vừa chuyển, tay hắn đã điểm ra một chỉ, một điểm đen nho nhỏ đang
vờn quanh Ma vương loan đao trong Ôn Dưỡng hồ lô lập tức bay ra nhanh
như chớp, đồng thời rơi xuống tay Trịnh Hạo Thiên.
Khi mảnh vụn
thi thể Ma vương này vừa xuất hiện, một cỗ khí tức cường đại và tà ác
đến cực độ lập tức xuất hiện. Hơn nữa cỗ khí tức này còn không ngừng
hướng về phía xung quanh mà bắt đầu tràn ra.
Bất quá, đúng vào lúc này, những đạo quang minh chi kiếm quang người Trịnh Hạo Thiên đột nhiên sáng lên.
Kiếm quang cường đại hợp thành một mạng lưới vô hình, bao vây chặt chẽ cỗ
khí tức này xung quanh thân thể Trịnh Hạo Thiên một trượng. Mặc cho cỗ
lực lượng hắc ám này có cường đại thế này thì vẫn không thể này thoát ra ngoài được.
Kỳ thật, với lực lượng của quang minh chi kiếm, cho
dù muốn tịnh hóa toàn bộ chỗ lực lượng hắc ám này cũng không phải chuyện khó. Nhưng dưới sự khống chế của Trịnh Hạo Thiên, chúng chỉ vây khốn cỗ khí tức này mà không tiêu diệt chúng.
Ngón tay lại khẽ điểm một chỉ, một cỗ lực lượng hắc ám lập tức chui vào trong mảnh vụn thi thể Ma vương.
Mảnh vụn Ma vương này cũng không lớn, ước chừng chỉ bằng ngón tay út mà
thôi. Nhưng sau khi Trịnh Hạo Thiên đưa lực lượng hắc ám của bản thân
vào, nó lại bắt đầu bành trướng ra.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên rạng
rỡ sáng ngời. Từ lúc lực lượng hắc ám bản thân tiến vào, trong lòng hắn
không ngờ lại đột nhiên sinh ra một cảm giác kỳ diệu. Dường như giữa hắn và mảnh vụn Ma vương này đã xuất hiện một liên hệ thần bí nào đó, giống như thần binh nhận chủ, có thể cảm ứng được từng biến hóa nhỏ nhất
trong khối mảnh vụn này.
Trong lòng hắn vui mừng khôn xiết. Lúc
đầu chẳng qua chỉ là muốn thử một chút thôi, không ngờ kết quả lại khiến người ta vui mừng đến thế.
Mảnh vụn thi thể Ma vương dưới sự
điều khiển của lực lượng hắc ám, cuối cùng bắt đầu trở nên to hơn, mỏng
hơn, chậm rãi biến thành một tấm phù triện trắng hình chữ nhật.
Đây là một phù triện trắng hoàn toàn chưa được xử lý qua một chút nào,
nhưng khí tức cường đại tỏa ra bên trên bề mặt, cho dù là so với tất cả
những phù triện Trịnh Hạo Thiên từng gặp cũng được xếp vào hàng đầu.
Nhẹ nhàng đặt tấm phù triện này lên mặt bàn, Trịnh Hạo Thiên cầm linh bút lên.
Lúc này, vẻ mặt của hắn đã trở nên vô cùng ngưng trọng, bởi vì hắn ẩn ước
cảm thấy, tấm phù triện này tuyệt đối không đơn giản, e rằng còn khó hơn tất cả những phù triện mà mình từng luyện chế.
Linh lực trong cơ thể cuồn cuộn dâng lên, vận tốc xoay tròn của một trăm khí xoáy cũng dần dần nhanh hơn.
Lực lượng hắc ám khổng lồ thông qua linh bút, từng điểm từng điểm rơi lên phía trên phù triện trắng.
Vào giờ khắc này, Trịnh Hạo Thiên không sử dụng chút linh thạch nào cả. Bởi vì khi luyện chế loại phù triện này, nhất định phải sử dụng lực lượng
hắc ám thuần thúy. Mà linh thạch hắc ám hệ thật sự là quá mức hiếm thấy, đừng nói là trong tay Trịnh Hạo Thiên không có, cho dù có thì cũng tiếc chẳng dám dùng.
Chỉ là, sau một lát, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên thoáng thay đổi.
Hắn đột nhên phát hiện, muốn hoàn thành tấm phù triện này, thì cần nhiều linh lực lắm, nhiều hơn xa tưởng tượng của hắn.
Lúc này, toàn bộ khí xoáy trong não vực hắn đều liều mạng chuyển động, lực
lượng hắc ám khổng lồ cuồn cuộn không ngừng thông qua linh bút đổ vào
trong phù triện trắng.
Nhưng tấm phù triện này lại phảng phất như một con quái thú chuyên môn hấp thụ linh lực, vô luận hắn có đưa vào
bao nhiêu lực lượng hắc ám, cũng chẳng có nửa điểm phản ứng.
Mà
càng khủng bố là ở chỗ, theo hắn không ngừng luyện chế, hấp lực từ trong phù triện truyền tới cũng càng ngày càng lớn, khiến cho ngay cả tốc độ
vận chuyển lực lượng hắc ám của Trịnh Hạo Thiên cũng không theo kịp nữa
rồi.
Trong con ngươi chợt lóe lên tinh mang, tốc độ chuyển động
của khí xoáy trong não vực đôt nhiên nhanh hơn, đồng thời trong thời
gian ngắn nhất đã đạt tới cực hạn.
Thập giai siêu phẩm linh khí sư, một khi toàn lực ứng phó, tốc độ vận chuyển lực lượng hắc ám lập tức tăng lên gấp đôi.
Bất quá, tốc độ tiêu hao linh lực của hắn cũng nhanh tới cực điểm chỉ trong giây lát ngắn ngủi không ngờ lại có dấu hiệu sắp cạn kiệt.
Trịnh Hạo Thiên không dám khinh suất, chân khí trong cơ thể lập tức dâng lên, thông qua khí xoáy chuyển hóa thành lực lượng hắc ám thuần thúy dưa vào trong phù triện, tiếp đó tay hắn khẽ lật, nhẹ nhàng vỗ lên người hai
tấm Sinh Mệnh phù và Linh Quang phù thập giai , khiến cho chân khí linh
lực một lần nữa khôi phục lại trạng thái dỉnh phong.
Nhưng một khắc đồng hồ sau, Trịnh Hạo Thiên lại trợn tròn hai mắt, trong lòng thầm mắng không thôi.
Hấp lực từ trong tấm phù triện tuyền tới càng lúc càng lớn, cho dù hắn đã
dốc toàn lực nhưng vẫn dần dần không theo kịp tốc độ này.
Tuy
chân khí và linh lực trong cơ thể hắn sung mãn cực kỳ, nhưng tốc độ
chuyển hóa thành lực lượng hắc ám còn xa mới đáp ứng được hấp lực. Cho
dù một trăm khí xoáy đã tăng tốc chuyển động tới cực hạn, nhưng vẫn giật gấu vá vai như trước.
Cảm ứng lực lượng hắc ám đang dần dần biến mất trong não vực, hắn ẩn ước cảm thấy, tấm phù triện này chỉ sợ sẽ
luyện chế thất bại rồi.
Khóe miệng khẽ méo xệch, lộ ra một nụ cười khổ.
Tấm phù triện hắc ám thập giai này thật quá biến thái. Ngay cả một linh khí sư hắc ám thập giai đỉnh phong quái thai như hắn cũng không thể thừa
nhận nổi linh lực hao tổn, vậy còn ai có thể luyện chế nó khi tu vi ở
thập giai đây.
"Ngao ngoa...."
Trong một khí xoáy, Mộng
Yểm biến dị phát ra những tiếng rít khủng bố, nó cảm ứng được sự bối rối của Trịnh Hạo Thiên liền lập tức xuất động toàn bộ lực lượng hắc ám của mình.
Sau khi Trịnh Hạo Thiên tấn chứ thập giai, Mộng Yểm biến
dị cũng nhận được lợi ích khó tưởng tượng nổi. Nó đồng thời cũng tấn
chức thập giai.
Mà bản thân nó lại được đản sinh ra từ lực lượng
hắc ám tinh túy nhất. Lúc này xuất động lực lượng bản thân, lực lượng
hắc ám lập tức giống như thủy triểm ầm ầm xuất hiện.
Không chỉ
như vậy, dưới sự khống chế của Mộng Yểm, từ trong kiện ngụy pháp khí Hắc Ám Tỏa Liên kia cũng tràn ra vô cùng vô tận lực lượng hắc ám khổng lồ.
Trịnh Hạo Thiên khẽ nhướng mày lên, trong lòng mừng rỡ, Mộng Yểm, ta làm sao lại có thể quên nó được chứ.
Từ khi Trịnh Hạo Thiên bắt đầu luyện chế phù triện tới giờ, đều dựa vào
lực lượng của chính bản thân hắn và linh thạch, vô luận luận là luyện
chế phù triện gì cũng đều thuần buồn xuôi gió.
Cho nên, hắn chưa bao giờ phải nhờ tới Mộng Yểm trợ giúp gì hắn ở phượng diện này cả.
Nhưng cho tới giờ khắc này, hắn mới hiểu được, mình có được Mộng Yểm này làm đồng bạn, rốt cuộc là may mắn đến cỡ nào.
Lực lượng hắc ám vốn đang dần dần khô kiệt, sau khi được hai quân đoàn sức
lực sung mãn gia nhập, lại một lần nữa trở nên mênh mông mãnh liệt.
Chúng giống như cự lãng trên biển rộng, dũng mãnh tiến vào trong tấm phù
triện trắng, đem lực lượng hắc ám lần lượt quán chú vào những nơi cần
thiết. Mà trong não vực của Trịnh Hạo Thiên, lập tức bị một vùng hắc ám
bao phủ, bên trong vùng bóng tối này, một cái phù triện khổng lồ chậm
rãi thành hình.
Cái đồ án này không thể nghi ngờ chính là Phân
Thân phù triện. mà quỷ dị nhất chính là tấm đồ án này so với những phù
triện lúc trước lại có một điểm khác biệt quỷ dị.
Bên trong nó,
phảng phất như ẩn như hiện những điểm tinh quang, không ngờ tràn ngập
một loại lực lượng sinh mệnh khiến người ta không thể lý giải nổi.
Thân thể Mộng Yểm đột nhiên co rụt lại, nó đã phát giác ra biến hóa kỳ dị ở
nơi này, khẽ rên rỉ: "Lực lượng sinh mệnh sinh ra từ trong hắc ám sao?
Cái phù triện này rốt cuộc là thứ gì vậy?"
Bất quá nó cũng không ngăn cản điều này, mà càng ẩn nấp trong nơi hắc ám hơn, cẩn thận quan sát.
Sau một hồi lâu, tấm phù triện trong bóng tối rốt cuộc cũng hình thành rồi
chậm rãi ẩn đi, cho dù là Mộng Yểm cũng không thể phát giác ra sự hiện
hữu của nó.
Tuy Mộng Yểm mù tịt không hiểu gì cả, nhưng nó cũng
ẩn ước cảm giác thấy, biến hóa này đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, tựa
hồ cũng không phải là chuyện xấu.
Đột nhiên thân thể Trịnh Hạo
Thiên thoáng run rẩy kịch liệt, lực lượng hắc ám trong cơ thể dùng một
tốc độ điên cuồng đến khó tin, dũng mãnh tiến vào trong phù triện trắng.
May mắn mà Mộng Yểm và Hắc Ám Tỏa Liên đều đang cung cấp lực lượng hắc ám
cho hắn, nếu không hắn cũng không thể nào kiên trì được nữa.
Bất
quá, quá trình này không hề dài, chỉ diễn ra trong vài hơi thở ngắn ngủi mà thôi. Trịnh Hạo Thiên chậm rãi nhấc linh bút lên, và toàn bộ lực
lượng hắc ám phiêu phù trong không gian xung quanh cũng bị tấm phù triện này hấp thu sạch sẽ.
Lúc này, phía trên tấm phù triện hắc ám
thập giai này đã không còn chút khí tức quỷ dị cuồng bạo nữa, bơi vì tất cả lực lượng hắc ám đều bị áp súc, phong ấn trong phù triện, không thể
tiết ra ngoài một chút nào nữa rồi.
Trịnh Hạo Thiên cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên phía trên phù triện.
Lập tức, giọt máu tươi này lan ra, bị tấm phù triện hấp thụ sạch sẽ. Tiếp
đó, phù triện lại hóa thành một đám hắc vụ, chui vào trong cơ thể hắn.
Trịnh Hạo Thiên lặng lẽ cảm ứng tất cả. hắn phát hiện, trong cơ thể mình tựa
hồ lại có thêm một thứ gì đó, khiến hắn có một cảm giác vừa an toàn vừa
xa lạ, đồng thời khiến hắn trở nên tự tin, không sợ hãi bất cứ điều gì
nữa.
"Ngu ngốc, luyện chế thứ này không phải để bản thân người
cung cấp lực lượng hắc ám, mà phải có linh lực thạch hắc ám hệ làm nguồn cung cấp lực lượng."
Mộng Yểm cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi,
bất quá nó lập tức mắng ầm lên không chút lưu tình: "Trừ cường giả linh
thể ra, tu luyện giả căn bản không thể cung cấp lực lượng hắc ám khổng
lồ đến thế, ngươi muốn tìm chết hả?"
Trịnh Hạo Thiên nhún nhún
vai, khẽ cười đùa: "Mộng Yểm, trong tay ta không có nguyên thạch hắc ám. Bất quá, ta biết ngươi sẽ giúp ta, hắc hắc, ta và ngươi liên thủ, còn
chuyện gì mà không làm được."
Mộng Yểm sửng sốt một hồi lâu, cuối cùng tuy tức giận nhưng cũng không nói gì nữa. Chỉ cần được Trịnh Hạo
Thiên thừa nhận mà khích lệ, trong lòng nó kỳ thật cũng thỏa mãn lắm
rồi.
Trịnh Hạo Thiên thầm lau mồ hôi lạnh, cuối cùng cũng ứng phó qua tên khó chơi này rồi. Về sau, khi luyện chế phù triện phải cẩn thận hơn mới được. Hơn nữa, trừ phi là tấn chức linh thể, hoặc là kiếm được
hắc ám nguyên thạch, nếu không hắn tuyệt đối sẽ không luyện chế Phân
Thân phù triện khủng bố này nữa.
Thu liễm tâm thần lại, Trịnh Hạo Thiên lại đem tất cả tinh lực dồn vào trong việc tu luyện Vạn Kiếm quyết.
Trăm ức kiếm trận, cùng với Ngưng Kiếm thuật cảnh giới mới.
Sau khi thực lực hắn đạt tới đỉnh phong thập giai, tu luyện Vạn Kiếm quyết
lại càng thêm thoải mái, mấy chỗ trì trệ lại dễ dàng giải quyết giống
như nước chảy thành sông.
Chớp mắt ba tháng đã qua, Trịnh Hạo
Thiên đẩy cửa bước ra, nhìn ánh mặt trời rực rỡ diễm lệ, trong lòng hắn
lại bừng sáng thanh thản....