Chiến trường linh giả tuyệt đối là một nơi nguy hiểm trùng trùng.
Cho dù là nhân vật nghịch thiên như Trịnh Hạo Thiên, cũng không dám nói có thể hoành hành vô kỵ ở một nơi như thế này.
Cho nên, sau khi xác định được thân phận linh phù sư quang minh hệ của Trịnh Hạo Thiên, đồng thời biết hắn còn có thể luyện chế Đại quang minh Thánh Linh phù triện, tất cả mọi người đều động tâm.
Đương nhiên, người duy nhất có thể thản nhiên cũng chỉ có Hổ Bá Thiên mà thôi.
Đây cũng không phải là do hắn tu tâm dưỡng tính tốt, mà là vì quan hệ giữa hắn và Trịnh Hạo Thiên không hề tầm thường, cho nên trong tay hắn đã sớm có hai tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện rồi.
Bất quá, hắn cũng là người cẩn thận, đồng thời biết số phù triện này cực kỳ trân quý, không dễ có được, cho nên hắn chưa bao giờ để lộ trước mặt người khác, lại càng không bao giờ đề cập tới với ai.
Trịnh Hạo Thiên xoay chuyển ánh mắt, lập tức hiểu được tâm tư của bọn họ.
Hắn bật cười, nói: "Đổng huynh và Hổ đại ca là sinh tử chi giao. Chỉ là một tấm phù triện thôi mà, tiểu đệ đương nhiên sẽ hai tay dâng tặng."
Chân mày Đổng Tân khẽ động, nói: "Đa tạ hảo ý của Trịnh huynh, nhưng không có công sao dám hưởng lộc. Đổng mỗ nguyện dùng ba món bảo khí cao giai, mười vạn linh thạch cùng hai thi thể linh giả dị tộc hai sao để trao đổi. Không biết Trịnh huynh thấy thế hào?"
Khi nói câu này, hắn thật sự là cực kỳ thành khẩn, trong thanh âm cũng tràn đầy vẻ cảm kích.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười,nói: "Nếu Đổng huynh đã quyết định như vậy, tiểu đệ cung kính không bằng tuân mệnh rồi."
Đổng Tân thở phào nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt trở nên thoải mái hơn không ít.
Hai người Thiệu Gia Nghĩa cùng Ô Kinh Đào liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy một tia cảm xúc kích động trong con ngươi đối phương.
"Trịnh huynh...." Thiệu Gia Nghĩa kéo Ô Kinh Đào tới bên người, tiến lên phía trước nói: "Để ta giới thiệu một chút, vị này chính là Ô Kinh Đào Ô huynh, linh giả tán tu của Phiêu Miễu đại lục chúng ta. Biến hóa trong doanh địa Ám Dạ sâm lâm chính là do Ô huynh phát hiện đầu tiên, hơn nữa hắn còn phỏng đoán được hành tung của ngươi, biết người đang liệp sát linh giả yêu tộc nữa."
Trịnh Hạo Thiên nhướng mày, hắn kinh ngạc liếc mắt nhìn vị nam tử trung niên nhìn như rất bình thường này.
Thủ đoạn ẩn nấp của người này quả nhiên rất cao, không ngờ lại có thể qua mắt được linh thể đại bàng. Chẳng trách ngay cả lang yêu bảy sao cũng không thể phát hiện ra tung tích của hắn.
"Thì ra là Ô huynh, thất kính thất kính." Nhìn thần thái trong mắt Ô Kinh Đào, Trịnh Hạo Thiên đương nhiên hiểu được ý định của bọn họ. Hắn nghiêm mặt nói: "Tiểu đệ có thể tấn chức bốn sao trong vòng một tháng, kỳ thật ít nhiều cũng nhờ tin tức của Ô huynh." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Mấy ngày sau, tiểu đệ sẽ luyện chế một ít phù triện. Đến lúc đó, nhất định sẽ kính tặng một phần, mong hai vị đừng từ chối."
Thiệu Gia Nghĩa cùng Ô Kinh Đào vui mừng quá đỗi, vội vàng nói: "Trịnh huynh, không có công sao dám hưởng lộc, chúng ta cũng giống như Đổng huynh, nguyện ý dùng giá cả tương đương để trao đổi Đại quang minh Thánh Linh phù triện, mong Trịnh huynh đồng ý."
Trịnh Hạo Thiên nghiêm túc nhìn bọn hắn một lúc, hiểu rõ suy nghĩ của bọn hắn như lòng bàn tay. Hắn mỉm cười, nói: "Cũng được. nếu các vị đã khảng khái như thế thì sau này, nếu như các vị dùng hết phù triện, có thể tới chỗ Trịnh mỗ để đổi lấy phù triện mới, không biết ba vị có vừa lòng không?"
Ba người Đổng Tân quay sang nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hỉ. Sở dĩ bọn họ kiên trì việc trao đổi đồng giá, cũng chính là vì một câu hứa hẹn này.
Đại quang minh Thánh Linh phù triện chính là phù triện cơ bản nhất trong quang minh hệ, và cũng là phù triện đỉnh cấp hữu dụng nhất, thường dùng tới nhất.
Đối với linh giả mà nói, sau khi sử dụng loại phù triện này, thì có thể khôi phục 100% toàn bộ chân khí linh lực mà bản thân đã tiêu hao trước đó. Hơn nữa, khi sử dụng loại phù triện này, còn có thể tạo ra một vòng bảo hộ quang minh giúp trị liệu thương thế , xóa bỏ mọi trạng thái dị thường.
Có thể nói, chỉ cần một tấm phù triện, đã có thể giúp thực lực luyện yêu võ giả trong nháy mắt tăng lên ba thành.
Hơn nữa, đây còn là gia tăng toàn diện, thực lực trong một thời gian ngắn tuyệt đối có thể bội tăng.
Đặc biệt là trong một chiến trường nguy cơ trùng trùng, nếu như trong tay có một tấm linh phù như vậy, thì tính mạng của bọn hắn chẳng khác nào có thêm một vòng bảo hộ cường hãn.
Ba người Đổng Tân không thể che giấu vẻ vui mừng và kinh hỉ của mình âu cũng là điều dễ hiểu.
Mà sau khi nhìn thấy vẻ mặt mừng rỡ như điên, trút được hết gánh nặng của bọn họ, Trịnh Hạo Thiên cũng thầm than trong lòng.
Kỳ thật, tác dụng của Đại quang minh phù triện tuy cường đại, nhưng phí tổn luyện chế lại không cao lắm.
Chỉ cần một thi thể linh giả dị tộc cũng đủ để Trịnh Hạo Thiên luyện chế rất nhiều phù triện rồi.
Phù triện trắng cấp bậc linh giả đối với tu luyện giả mà nói còn có thể trân quý, nhưng ở trên chiến trường linh giả này, lại là bảo vật có thể dễ dàng mua được.
Nhưng muốn luyện chế thành công loại phù triện này, thì phải là một gã linh phù sư quang minh hệ cường đại.
Linh phù sư cấp bậc linh giả bình thường đã là rất hiếm thấy rồi, mà linh phù sư quang minh hệ lại càng khó gặp.
Cho dù trên đại lục xuất hiện một người thì cũng sẽ bị các siêu cấp đại môn phái chiêu mộ. Mà số lượng phù triện bọn họ có thể luyện chế cũng rất hữu hạn, cho dù chỉ là cung cấp cho các đại lão trong môn phái cũng phải giật gấu vá vai rồi, lại càng không cần nói tới chuyện tuồn ra ngoài.
Đám người Hổ Bá Thiên tuy thân đều là linh giả cường đại, nhưng lại không có cách nào kiếm được bảo vật như vậy.
Cái này không chỉ có mấy người bọn hắn, mà còn là tình cảnh chung của tuyệt đại đa số tán tu và đám linh giả xuất thân từ những môn phái bình thường.
Hổ Bá Thiên xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên nói: "Hạo Thiên, vị bằng hữu kia của ngươi là..."
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Hổ địa ca, đó là bằng hữu tốt nhất của tiểu đệ. Nàng không có thói quen ở nơi đông người, cho nên đã đi trước rồi."
An An vốn cùng tiến vào doanh địa với Trịnh Hạo Thiên, nhưng khi nhìn thấy có vô số người đang vây xem Trịnh Hạo Thiên như vây xem tinh tinh diễn xiếc, nàng lập tức rời đi không chút do dự.
An An từ trước tới nay vẫn sinh thoạt trong thế giới hắc ám, đối với những người xa lạ cũng cực kỳ cảnh giác.
Động tác phòng bị như vậy, có lẽ đã trở thành bản năng của nàng mất rồi.
Hổ Bá Thiên hơi do dự một chút, nói: "Trên gười vị bằng hữu kia của ngươi có một tia khí tức nguy hiểm, khi ở cùng với nàng ta, ngươi nên cẩn thận một chút."
Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu một cái, Hổ Bá Thiên quả nhiên không phải người tầm thường, có thể từ một tia khí tức cảm nhận được rất nhiều điểm quan tọng.
Đem ra so sánh, đám người Đổng Tân quả nhiên kém hơn một bậc.
Đương nhiên, đây phần lớn là do biến thân bạch hổ của Hổ Bá Thiên. Chính bởi vì biến thân cường đại này, cho nên hắn mới có năng lực cảm ứng càng mạnh mẽ hơn.
Mấy người cười cười nói nói, đi lướt qua đám đông đồng thời quay về chỗ ở của bọn họ.
Dọc đường đi, đám linh giả của Phiêu Miễu đại lục đều chào hỏi với bọn họ, còn đám cường giả của một số thế lực trung lập tức cũng lộ ra một nụ cười thiện ý với Trịnh Hạo Thiên.
Nhưng đám linh giả đến từ Thương Khung đại lục đều làm như không thấy, bọn họ căn bản không hề chào đón Trịnh Hạo Thiên trở về.
Mà mấy người Đổng Tân cũng không hề để lộ ước định của mình với Trịnh Hạo Thiên ra ngoài, bởi vì bọn họ đều biết, Trịnh Hạo Thiên có thể đáp ứng đã là nể mặt bọn họ lắm rồi.
Chuyện này nều như thật sự truyền ra ngoài, thì cam đoan sẽ có vô số cường giả đổ xô tới, xin Trịnh Hạo Thiên luyện chế phù triện quang minh hệ.
Đến lúc đó, cho dù hắn có là quái vật ba đầu sáu tay cũng không thể nào luyện chế ra số lượng phù triện khổng lồ như thế.
Sau khi nhìn thấy đám Trịnh Hạo Thiên khuất bóng hẳn, trong đám đông mới lại vang lên vô số tiếng tranh cãi.
"Ta nói rồi mà, Trịnh Hạo Thiên này thật sự là có vận may tới nghịch thiên." Một vị linh giả nửa cảm khái nửa tiếc nuối nói: "Không ngờ hắn lại gặp được một doanh địa yêu tộc mất đi phòng hộ tráo thủ hộ. Hắc hắc, sau khi mất đi phòng hộ tráo, đám linh giả yêu tộc từ xa trở về và đi ra liền mất đi liên hệ với doanh địa, cho nên mới bị hắn tiêu diệt từng bộ phận. Đồng thời chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã kiếm đủ thi thể, khiến hắn tấn chức bốn sao."
Một vị linh giả khác thở dài nói: "Kẻ này thật sự là may mắn mà. Nếu như chúng tay ngày xưa cũng có vận khí tốt như vậy thì tốt quá."
"Ha ha." Người lúc trước trào phúng nói: "Đây đương nhiên là vận khí tốt, nhưng phải có thực lực mới thực hiện được. Nếu như thực lực không đủ, cho dù có biết tin tức này, e rằng cũng không dám tới gần doanh địa yêu tộc đâu. Hắc hắc, theo ta được biết, cái doanh địa yêu tộc đó tuy chỉ có linh giả cấp thấp, nhưng tổng cộng cũng có tới hơn trăm vị linh giả đó."
Tất cả mọi người quanh đó đều hít một hơi lạnh thật sâu. Bọn họ đều là linh giả cường đại, đương nhiên hiểu được, hơn trăm vị linh giả đại biểu cho cái gì.
"Người cùng về với Trịnh Hạo Thiên là ai? Hình như cũng là một vị linh giả bốn sao đó."
"Các ngươi nói xem , hắn tấn chức bốn sao, liệu có phải là nhờ người ngoài trợ giúp không?"
Tuy An An rời đi vô cùng nhanh, nhưng chuyện nàng cũng xuất hiện một lúc với Trịnh Hạo Thiên vẫn bị nhiều người chú ý thấy.
Có lẽ bởi vì lòng đố kỵ, cũng có lẽ bởi vì một số nguyên nhân không thể nói ra miệng, cho nên vẫn có một số người không muốn tin Trịnh Hạo Thiên chỉ dựa vào thực lực bản thân để tấn chức bốn sao trong hai tháng.
"Người ngoài tương trợ? Ha ha, xem ra các hạ chưa nhìn thấy cuộc đại chiến giữa Trịnh Hạo Thiên và Hách Minh của Cổ Chân giáo rồi. Cuộc chiến đó bổn tọa đã tận mắt nhìn thấy. Trịnh Hạo Thiên mặc dù chỉ là một linh giả mới tấn chức, nhưng thực lực của hắn lại siêu tuyệt một thời, so sánh với linh giả có thực lực bốn sao đỉnh phong như Hách Minh cũng không hề thua kém chút nào. Cuối cùng còn bức Hách Minh phải xé rách không gian bỏ chạy." Một vị linh giả ba sao của Phiêu Miễu đại lục bất mãn nói: "Đây là chiến tích thật, chẳng lẽ nhân vật như còn cần người khác hỗ trợ, mới có thể tấn chức bốn sao ư?"
"Chưa chắc, có lẽ hắn có thực lực như vậy, nhưng một linh giả bốn sao lai có thể tung hoanh vô kỵ ngoài một cái doanh địa yêu tộc, hơn nữa bên trong doanh địa còn có hơn trăm vị linh giả yêu tộc. Điều này thật quá khó tin...."
"Tiêu diệt từng bộ phận, có gì đặc biệt đâu."
..........
Trong Cửu U doanh địa ẩn ước chia làm hai phái. Bọn họ đều kiên trì với nhận định của mình, chẳng bên nào thuyết phục được đối phương cả.
Bất quá, vô luận kết quả tranh cãi ra sao, việc Trịnh Hạo Thiên vẻ vang trở về Cửu U doanh địa đã được chúng cường giả của các đại lục lan truyền ra ngoài.
Mà chân chính khiến người ta trợn mắt, lại là đoạn miêu tả mà Cửu U chân nhân hạ lệnh khắc lên ngọc bia.
Chiến trường hai tháng, tấn chức bốn sao.
Đoạn ghi chép này có thể nói là do chính miệng Cửu U chân nhân nói, đồng thời được khắc ghi vào trong ngọc bia của doanh địa nhân tộc.
Mà khối ngọc bia này cũng không phải mình cái doanh địa này có được, mà ở trong mỗi một doanh địa do tông sư chân nhân tọa trấn đều sẽ có một khối ngọc bia giống thế này.
Khi có một thông tin mới, được đưa vào trong ngọc bia, thì tất cả những ngọc bia còn lại đều sẽ nhận được nội dung tương tự.
Vì thế, chiến tích huy hoàng của Trịnh Hạo Thiên chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, đã truyền khắp tất cả các doanh địa.
Tất cả các tường giả dừng lại trong doanh địa đều biết tới một cái tên mới.
Một tuyệt đại thiên tài mới quật khởi trong nhân tộc.