Trên cánh đồng hoang trống trải, hai bóng người dưới ánh mặt trời chiếu rọi lại kéo dài ra vô tận.
Đột nhiên, một linh giả lang tộc thân hình cao lớn ngẩng đầu lên, cao giọng nói: "Vũ huynh, trận pháp đã bố trí xong. Chỉ cần có người tiến vào trong trận, thì vô luận hắn có là cường giả bậc nào, đều sẽ bị bó chân bó tay, thực lực đại giảm."
Vũ lão xoay người lại, sắc mặt âm trầm nói: "Kiệt Ca huynh, mấy ngày nay người lãng phí rất nhiều thơi gian ở nơi này chỉ để bố trí trận pháp?"
Kiệt Ca nghiêm nghị gật đầu, nói: "Không sai, trận pháp này huyền ảo dị thường, cho dù là ở trong tay lão phu. cũng rất khó phóng thích được toàn bộ uy lực." Hắn hơi dừng lại một chút, nói: "Có thể dùng một tháng thời gian, bố trí được một phận biến hóa trong trận pháp đã là rất nhanh rồi."
Trong mắt Vũ lão lộ ra một vẻ hồ nghi, nói: "Cái trận pháp này là do ngươi ban cho doanh địa kia, chẳng lẽ ngươi lại bố trí không nổi nó?"
Trên mặt Kiệt Ca lộ ra một tia xấu hổ, nói: "Vũ huynh có điều không biét, cái trận pháp này kỳ thật không phải do lão phu luyện chế, mà là do một vị đại sự trận pháp trong yêu tộc chúng ta luyện chế thành. Sau khi lão nhân gia ông ta luyện chế thành công liền giao nó cho lão phu, bảo lão phu tìm một nơi thích hợp trên chiến trường, kiến tạo một cái doanh địa bảo hộ những linh giả mới tiến vào chiến trường."
Vũ lão lục này mới chợt hiểu ra, trong ánh mắt nhìn về phía trận pháp cũng có thêm mấy phần khao khát.
Kiệt Ca than nhẹ một tiếng, nói: "Nếu như không phải là Cáp Thập mất mạng, lão phu cũng không muốn động dùng tới cái trận pháp này."
Vũ lão hừ nhẹ một tiếng, nói: "Ngươi cũng quá mức cẩn thận rồi. Kỳ thật, chỉ bằng vào hai người chúng ta liên thủ, cũng đủ để giết chết tên tiểu tử kia rồi. Còn cái trận pháp này sao.. Hừ, méo mó có hơn không."
Kiệt Ca khẽ lắc lắc đầu, nói: "Trong tay kẻ kia lại có một linh thể ngụy pháp khí, hơn nữa hắn còn có thể giết chết đồ nhi linh giả năm sao của ngươi, chứng tỏ thực lực tuyệt đối không thể khinh thường. Hắc hắc, có trời mới biết, sau lưng hắn còn có chỗ dựa cường đại nào. Cho nên cơ hội của chúng ta không nhiều, chỉ có một lần mà thôi."
Vũ lão trầm ngâm một lát rồi chậm rãi gật đầu.
Lão lang này hành sự tuy cẩn thận nhưng nói rất có lý.
Nếu thanh niên cường giả xa lạ kia có thể đột phá hư thực chi trận mà mình thiên tân vạn khổ mới có được, đồng thời giết chết Ngô Vân, thậm chí ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Vậy chứng tỏ, thực lực của hắn phải vô cùng cường hãn. Một khi đã vậy, cho dù có cẩn thận một chút cũng không thừa.
Kiệt Ca đưa hai tay ra, tạo thành một thủ thế quỷ dị, trong miệng nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Sau một lát, toàn bộ khu vực lập tức hiện ra một đám sương trắng thần bí. Đám sương trắng này dần dần hiện lên trong hư không rồi chậm rãi áp súc lại.
Sau một khắc đồng hồ, đám sương trắng này rốt cuộc cũng ngưng tụ thành một trăm lẻ tám viên châu hình tròn.
Kiệt Ca vẫy vẫy tay, những viên châu này lập tức bay tới, chui vào trong cơ thể hắn.
Hai tròng mắt Vũ lão híp lại, nói: "Kiệt Ca huynh, ngươi thực sự định trả lại cái trận pháp này sao?" Trong thanh âm của hắn phảng phất như mang theo hấp dẫn vô hạn: "Nếu như đem trận pháp này vào trong cấm địa, thì cho dù là dị thú bảy sao, chúng ta cũng có thể làm gỏi dễ dàng."
Kiệt Ca do dự một chút rồi cười khổ nói: "Lão phu cũng biết uy lực của trận pháp này. Nhưng vị đại sư luyện chế ra trận pháp này không phải là người lão phu có thể trêu vào. Tuy lão phu có một chút uyên nguyên với hắn, cho nên tạm thời mượn trận pháp dùng một chút thì không có vấn đề. Nhưng nếu là chiếm giữ lâu dài...."
Hắn lắc lắc dầu, mặc dù không có nói rõ, nhưng Vũ lão đã hiểu được ý tứ đối phương rồi.
Nhìn thấy Kiệt Ca kiêng kỵ vị đại lão yêu tộc kia như vậy, Vũ lão lập tức vứt bỏ cái ý niệm hoàn toàn không thực tế kia ra khiỏ đầu.
Hắn liên thủ với Kiệt Ca không phải ngày một ngày hai, cho nên cũng hiểu biết rất rõ thực lực cùng thủ đoạn của lão lang này. Nếu vị đại năng yêu tộc kia có thể khiến hắn kinh sợ như vậy, đương nhiên là có năng lực khủng bố nào đó.
Nhân vật như vậy, không chọc vào thì tốt hơn.
"Kiệt Ca huynh, lão phu chẳng qua chỉ đề nghị thôi, nếu không được thì sau khi báo thù, chúng ta trả trận đồ lại chỗ cũ."
Kiệt Ca khẽ gật đầu, hắn đang định nói chuyện, ánh mắt đột nhiên biến đổi, đưa tay chụp vào hư không một trảo, lập tức nắm lấy một thanh phi kiếm nho nhỏ lấp lánh.
Đây là phi kiếm truyền thư trong yêu tộc, chỉ cần Kiệt Ca còn sống trên đời, đồng thời không ở trong những hoàn cảnh hiểm ác, thiên địa linh lực biến động lớn thì nhất định có thể nhận được phi kiếm.
Hai mắt thoáng híp lại, thần niệm của Kiệt Ca nhanh chóng đảo qua phi kiếm.
Ngay sau đó, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên đỏ bừng, đồng thời bụm miệng, không ngờ phun ra một ngụm máu tươi.
Sắc mặt Vũ lão khẽ biến, vội vàng hỏi: "Kiệt Ca huynh, ngươi làm sao vậy?"
Kiệt Ca nhẹ nhàng xua xua tay, móc trong người ra một viên đan dược rồi nuốt xuống. Chỉ là, trên mặt hắn vẫn hiện lên một sắc đỏ bừng bất thường.
Vũ lão trầm giọng nói: "Kiệt Ca huynh, rốt cuộc là ngươi nhận được tin tức gì, vì sao lại kích động như thế?"
Kiệt Ca đường đường là một linh giả thất tinh, cho dù là khi nhận được tin tức chất nhi Cáp Thập mất mạng, cũng không hề thất thố như thế.
Hung hăng nghiến răng, Kiệt Ca lạnh lùng nói: "Ta vừa nhận được tin tức truyền đến từ doanh địa. Ở ngoài doanh địa xuất hiện cường giả chặn đánh, trong một tháng vừa ròi, đã giết chết tất cả linh giả bổn tộc ra vào doanh địa."
Vũ lão há hốc miệng, trên biểu tình trên mặt cũng rất cổ quái.
Kiệt Ca vừa mới lấy phòng hộ tráo của doanh địa đi, liền có cường giả quang lâm. Quả thực giống như song phương đã định ước từ trước vậy. Nếu không phải Vũ lão vẫn luôn đi cùng với Kiệt Ca, chỉ sợ lão cũng phải hoài nghi rồi.
Kiệt Ca nghiến rắng nghiến lợi nói: "Vũ huynh, xin hãy giúp ta thêm một lần nữa."
Vũ lão nhíu mày, nói: "Kiệt Ca huynh, ta có thể thôi toán cho ngươi xem, rốt cuộc vị cường giả tới liệp sát doanh địa kia thuộc thế lực nào. Nhưng ngươi cũng biết đấy, mỗi một lần thôi toán xong, tinh thần của ta đều bị ảnh hưởng rất lớn. mà hiện giờ, mục tiêu quan trọng của chúng ta là...."
Kiệt Ca gật đầu một cái, bất đắc dĩ nói: "Vũ huynh, lão phu cũng không muốn vì việc này mà phân tâm. Nhưng chuyện này dù sao cũng là do ta mà ra, phòng hộ tráo cũng bị ta lấy đi. nếu không thể tra ra hung thủ, đồng thời có một câu trả lời thuyết phục cho vị tiền bối kia, một khi vị tiền bối kia quở trách xuống thì cả bộ lạc chúng ta đều gặp xui xẻo."
Vũ lão hơi do dự một chút, nói: "Được rồi, bất quá tháng trước lão phu đã liên tiếp vận dụng hai lần diễn toán chi thuật, sức cùng lực kiệt mất rồi. Nếu gắng gượng thôi toán nữa cũng vị tất đã tính ra. Ngươi cho ta một tháng thời gian tĩnh dưỡng, lão phu nhất định sẽ cho ngươi một đáp án hài lòng."
Kiệt Ca mặc dù trong lòng không muốn, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Vũ lão đảo mắt một vòng, nói: "Trước tiên lão phu sẽ trở về Cửu U doanh địa, đi thăm dò một chút lai lịch của ngươi kia."
Kiệt Ca trầm giọng njói: "Ngươi có chắc tìm được sao?"
"Nếu như kẻ này có thể giết chết dồ nhi của ta thì nhất định phải là cường giả chân chính. Lão phu không tin không tra ra được lai lịch của hắn." Vũ lão hừ lạnh một tiếng, phất tay qua hư không, lập tức xé rách không gian trước mặt. Thân hình vừa chớp lên một cái đã chui vào bên trong, chỉ để lại một câu nói vang vọng bốn phía: "Kiệt Ca huynh, ngươi cứ tiếp tục bố trí trận pháp, chờ tin tốt của ta đi."
Kiệt Ca nhìn trận pháp đang dần dần hoàn thiện, trong con ngươi lóe lên một vẻ lăng lệ.
Vì báo thù cho chất nhi của mình, hắn đã không tiếc dùng tới trận pháp mà vị tiền bối kia chuẩn bị cho doanh địa yêu tộc, kết quả cuối cùng lại rước tới đại họa, khiến cho mấy chục vị linh giả trong doanh địa yêu tộc mất mạng.
Chuyện này nhất định sẽ gây ra chấn động trong tộc. Mà lúc này, hắn lại cực kỳ đau đầu, chỉ cầu mong sau khi giết chết được tên cường giả nhân loại trẻ tuổi kia, sẽ sớm tìm được hung phạm.
Chỉ có như vậy mới có thể bình ổn lửa giận của vị tiền bối kia.
Hắn thở ra một hơi thật dài, rồi vung tay lên, một trăm lẻ tám viên châu lại một lần nữa bay ra, hóa thành một đám sương trắng trong hư không, bao phủ toàn bộ khu vực....
......................
"Vù vù vù...."
Những cơn gió lăng lệ, hung mãnh vô tình thổi qua, tàn phá bừa bãi khắp cả thiên địa, phảng phất như tất cả sinh mệnh ở trong cơn cuồng phong này đều trở nên nhỏ bé, không đáng nói tới.
Đột nhiên, một thân ảnh cao lớn xuất hiện trong cơn lốc xoáy .
Đây là một con kim cương thân hình cực kỳ cao lớn, hắn nện xuống những bước chân trầm trọng, cứ thế ưỡn ngực sải bước mà đi trong cơn bão cát mà bao nhiêu người run sợ.
Mỗi một bước hắn đặt xuống, đều nặng tựa như Thái sơn, nhưng khi cước bộ của hắn đạp xuống mặt cát, lại không để lại nửa điểm giấu vết nào.
Hai loại hình ảnh đối lập mãnh liệt, quái dị tới cực đoan cứ như vậy xuất hiện trên người hắn.
Hắn cứ như vậy đi trên biển cát, phảng phất như không biết mệt mỏi. Cũng không biết đã trải qua bao lâu, hắn rốt cuộc cũng đi ra khỏi cơn bão cát – thứ khiến vô số người vừa nghe tới đã sợ mất mật.
Thở ra một hơi thật dài, Hoàng rung người, một đạo quang mang kim sắc lập tức lóe lên trên người hắn.
Tiếp đó, tát cả cát bụi trên người hắn đều bị hất bay, sạch sẽ giống như vừa mới tắm bằng nước vậy.
Hé miệng, hắn quay lại nhìn cơn lốc xoáy phía sau, nở một nụ cười thỏa mãn, kiêu ngạo.
.Có thể chinh phục bão cát trong sa hải, nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, tuyệt đối có thể gây ra chấn động cực lớn.
Đột nhiên, một đạo quang mang hiện tra trước mặt hắn.
Hoàng nhẹ nhàng vung tay một cái, lập tức bắt lấy đạo quang mang này.
Thân niệm của hắn thoáng đỏa qua, hai mắt lập tức sáng lên.
"Hắc hắc, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi. Chiến trường hai tháng, tấn chức bốn sao, không tệ, thành tích rất tốt. Không ngờ lại gặp được một cái doanh địa không có phòng ngự tráo, xem ra ngay cả lão thiên gia cũng thiên vị ngươi mà." Hoàng khẽ cảm thán: "Tiếp tục tiến bộ đi, ta sẽ ở đỉnh cao chờ ngươi. Ngày ngươi tấn chức tông sư, cũng chính là ngày chúng ta có một trận chiến...."
Sau khi Trịnh Hạo Thiên bước vào cảnh giới linh giả, hắn lập tức đặt mục tiêu của lên cảnh giới tông sư.
Mà cùng lúc đó, ở trong kim cương nhất tộc, cũng có một vị cường giả cao ngạo tự tin, có mục tiêu giống vậy.
Từng đạo quang mang xuyên phá hư không truyền tin tới tất cả những người có liên quan hoặc cường giả chân chính, khiến bọn họ biết được...
Trên chiến trường, lại có thêm một vị thiên kiêu chi tử truyền kỳ thức tỉnh....