Một tiếng hót vang dội từ miệng Trịnh Hạo Thiên vọng ra.
Nhưng mà không phải tiếng gầm rú của dã thú hay tiếng gào của nhân loại mà là một tiếng chim hót cực kỳ uy nghiêm.
Từ hai nách Trịnh Hạo Thiên đột ngột hiện ra hai cánh chim, trong nháy mắt hai cánh đột nhiên triển khai dài đến mấy trượng, sau đó cả thân thể hắn dần biến thành một con đại bàng.
Cặp cánh kia nhẹ vung, Đại Bằng điểu đã nhanh chóng biến mất khỏi chỗ cũ, bay lên giữa không trung, tiếng cười của Thạch Vương chỉ còn là vài tiếng quàng quạc, hắn vô luận thế nào cũng không tin một màn trước mắt.
Nhân loại trước mắt hắn đột nhiên biến thân thành Đại Bằng điểu, mà lại là loại cực kỳ hiếm thấy, gần như chỉ nghe thấy trong truyền thuyết, siêu phẩm luyện yêu vũ giả.
Tuy rằng hắn lúc trước đã gặp một siêu phẩm luyện yêu vũ giả nhưng cảm nhận áp lực không có mạnh mẽ như bây giờ.
Đến lúc này, hắn mới biết thì ra thanh niên nhân loại giao chiến với mình không chỉ là một siêu phẩm linh khí sư, hắn đồng thời cũng là một siêu phẩm luyện yêu vũ giả.
Siêu phẩm......
Linh vũ song tu, nhưng lại đều là siêu phẩm?
Tại giờ phút này, Thạch Vương sinh ra một loại xúc động muốn hét lớn.
Trong thế giới nhân loại từ lúc nào sinh ra được tên quái vật cỡ này?
"Vù...."
Một đạo gió xoáy chợt biến mất, Đại Bằng điểu ( chim đại bàng ) từ trên trời bay nhanh xuống thoáng cái đã xuất hiện trên đỉnh đầu Thạch Vương.
Đây là Đại Bằng điểu, là vương giả về tốc độ trên bầu trời, một khi Đại Bằng điểu triển khai công kích, bằng vào tốc độ này, địch nhân sẽ không có bất cứ chút thời gian nào để phản ứng, bởi vì khi hắn phát hiện đối thủ công kích thì công kích cũng đã đánh lên người hắn.
Thạch Vương chỉ kịp hơi nghiêng đầu, đồng thời miễn cưỡng đưa hai cánh tay lên, mà căn bản không kịp né sang một bên.
"Xoạt....."
Dường như một tiếng xé vải vang lên, trên cánh tay Thạch Vương xuất hiện một lỗ máu đỏ rực.
Đại Bằng điểu cũng là một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh trong, thân thể chúng cường hãn vô cùng, đặc biệt cặp lợi trảo bén nhọn kia không gì không phá được
Cùng với tốc độ cực hạn mỗi lần vỗ cánh bay ngoài vạn dặm, vô luận chúng chắm vào vật gì đều có thể lưu lại vết tích trên bề mặt, cho dù là kim cương hộ thể thần công cũng không ngoại lệ.
Thạch Vương hét thảm một tiếng, trong lòng cực kỳ đau xót.
Hắn vừa phải trả một cái giá lớn mở ra Kim Cương Pháp Mục lần thứ hai, căn bản đã giở tất cả hậu chiêu ra, không ngờ khi hắn đang chiếm thượng phong tuyệt đối chỉ cần bắt sống siêu phẩm linh khí sư này lại thì tình hình đột nhiên đảo ngược lại.
Tứ giai Đại Bằng điểu, nếu hắn đang thời cực thịnh tự nhiên không e ngại, nhưng lúc này hắn đã như nỏ giương hết tầm, không thể tiếp tục lộ ra thái độ coi rẻ tất cả như trước nữa rồi.
Tâm niệm xoay chuyển thật nhanh, trong lúc đó Đại Bằng điểu lại một lần nữa bất ngờ đánh xuống, tốc độ như vậy, lợi trảo như vậy, hoàn toàn là không thể chống cự.
"Xoẹt........"
Lúc này một mảng da thịt bị xé tung mang theo một lượng máu kim sắc chảy ra, khiến bộ dạng Thạch Vương lại càng thê thảm.
Hắn phẫn nộ gào thét, một quyền đánh ra, nhưng quyền này chỉ đánh vào khoảng không.
Đại Bằng điểu chỉ lách người một cái đã tránh một quyền của hắn, đồng thời một lần nữa lao tới, lợi trảo hung hăng nhằm mặt hắn bổ tới.
Mặt chính là nơi phòng ngự yếu nhất, lợi trảo của Địa Bằng điểu lại cực kỳ mạnh mẽ, Thạch Vương kêu thảm một tiếng, hai tay che mặt phủ phục dưới đất, tựa hồ như là không thể chống nổi đau đớn kịch liệt truyền lên não.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng vui vẻ, Đại Bằng Điểu một lần nữa hót lên một tiếng trên người hiện ra vài phù văn thần bí, đặc biệt trên hai vuốt, thậm chí còn phóng ra một đạo linh quang nhàn nhạt.
Đây là chân khí được hắn vận dụng tới cực hạn, thực lực toàn thân của Đại Bằng điểu được thi triển ra.
Cơ hội đoạt mạng đã tới phải nhanh chóng nắm lấy, nếu không để Thạch Vương tỉnh lại từ đau đớn muốn giết hắn khó hơn nhiều.
Cặp lợi trảo như ánh chớp chột vào đầu Thạch Vương, cặp vuốt phủ bởi linh lực li ti có thể xuyên đá phá kim, vô luận là đầu Thạch Vương cứng cỡ nào đều không có khả năng ngăn chặn một trảo này.
Trong nháy mắt, lợi trảo cường đại chộp lên đầu Thạch Vương, lực lượng khổng lồ trong lợi trảo hoàn toàn được phóng ra.
"Bộp....."
Đầu Thạch Vương nhất thời vỡ tan, toàn bộ biến thành một đoàn máu thịt.
Sự hung hãn của Đại Bằng điểu, các chủng tộc khác sau có thể so sánh?
Nhưng mà trong đôi mắt của Đại Bằng điểu đột nhiên toát ra vẻ hoảng sợ.
Bởi vì Trịnh Hạo Thiên thấy dưới chiếc đầu hắn vừa đập nát còn một cái đầu nhỏ khác. Một ý nghĩ kinh khủng xuất hiện trong đầu Trịnh Hạo Thiên, chẳng lẽ Kim Cương vương tộc có hai đầu?
Trong lòng hắn biết không ổn lập tức vung cánh bay lên, nhưng là ngay lúc này hai cánh như bị kìm chặt, dường như áp lực của cả thế giới đè ép lên hai cánh của hắn vậy.
Chiếc đầu nhỏ của Thạch Vương nhe răng cười: "Ngươi chưa nghe nói Kim Cương tộc có ba đầu sáu tay sao?"
Một ý niệm như điện xẹt trong đầu Trịnh Hạo Thiên, hắn nhất thời hiểu ra.
Cường giả trong kim cương tộc đều có một loại năng lực đặc thù là ba đầu sáu tay. Cũng không phải biến ra ba đầu sáu tay mà luyện ra thân thể mới ở bên trong thân thể của mình. Nhưng mà trong lịch sử có thể tu luyện ra ba đầu sáu tay khẳng định là kẻ mạnh nhất trong bộ tộc kim cương. Mà khiến Trịnh Hạo Thiên nghĩ không ra chính là Thạch Vương lại có tư chất kinh khủng bực này, hơn nữa hắn không ngờ ở thất giai đã tu luyện thành ba đầu sáu tay.
Tuy rằng chiếc đầu kia còn non nớt, nhưng trong thời khắc quan trọng dùng để bảo mệnh cũng quá đủ rồi. Hai tay Thạch Vương không ngừng siết chặt, thần lực trời sinh của kim cương bộ tộc hoàn toàn được phóng ra.
Kim Cương tộc cùng Đại Bằng điểu đều là một trong yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh, bọn họ đều là con cưng của trời, chỉ bất quá Đại Bằng điểu thuộc về bầu trời còn Kim Cương tộc thuộc về mặt đất.
Nếu giao thủ trên không trung Kim Cương tộc còn xa mới có thể địch lại Đại Bằng điểu, nhưng ngược lại, nếu Đại Đằng điểu bị một tộc nhân của Kim cương tộc ôm chặt, kết quả của hắn thực sự thê lương.
"Gừ......." Thạch Vương rống lớn một tiếng, tiếng gào của hắn vang vọng khắp không gian.
Nhân loại này mang tới cho hắn quá nhiều kinh hãi, hắn chưa từng nghĩ có ngày bị một tứ giai nhân loại áp bức đến tuyệt cảnh thế này.
Trong lòng hắn tràn ngập phẫn nộ cùng sát khí, hắn muốn triệt để tiêu diệt nhân loại trước mắt này.
Nhưng mà trong nháy mắt này, ánh mắt hắn đột ngột trợn tròn, tiếng gào phát ra được một nửa, sát khí kinh khủng trong nháy mắt biến thành cực kỳ nực cười.
Bởi vì hắn thấy Đại Bằng điểu trong vòng tay hắn một lần nữa biến hóa, hai cánh co rụt lại biến thành một con hắc hùng........
Nhân loại này có hai loại yêu hóa biến thân.
"Grao`......."
Tiếng rống giận từ miệng Cuồng Bạo Hùng Vương vang lên, Trịnh Hạo Thiên mở rộng hùng chưởng ôm chặt lấy đối phương.
Khi hắn biến thân thành Cuồng Bạo Hùng Vương, bản thân cũng đồng thời cuồng hóa, lúc này hắn không chút bảo lưu lực lượng, mà khi hắn biến thân thành Cuồng Bạo Hùng Vương lập tức rơi vào điên cuồng, lực lượng tuyệt đối hơn xa ý nghĩ của Thạch Vương.
Hai quái vật to lớn dùng hết khí lực ôm chặt đối phương, từng đạo lực lượng dồn mạnh tới hai tay, dường nhưu muốn bóp nát đối thủ.
Nếu như hai bên ở tình huống bình thường tự nhiên tứ giai Cuồng Bạo Hùng Vương không thể đối kháng với thất giai Kim Cương Vương tộc, thế nhưng lúc này tình huống lại cân tài cân sức.
Dần dần, Thạch Vương há miệng cắn tới hắc hùng.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng bạo nộ, khí tức hung hãn của Cuồng Bạo Hùng Vương phát ra, đồng thời hắn cũng trở nên tàn bạo hung mãnh.
Đầu hùng mạnh mẽ bổ tới phía trước, hung hăng đập vào đầu Thạch Vương.
Dù sao cũng là một cái đầu còn non nớt, độ cứng còn xa mới đọ được với đầu Cuồng Bạo Hùng Vương, Thạch Vương một trận choáng váng, khí lực trên tay không khỏi thả lỏng vài phần. Hung quang trong mắt Hùng Vương không giảm đi, cái miệng ngoác ra ngoạn lấy non nửa cái đầu nhỏ kia.
"Bộp...."
Dường như có vật gì vỡ vụn, nhưng Cuồng Bạo Hùng Vương như không phát hiện ra, hắn liên tục cắn nuốt từng ngụm máu lớn.
Tiên huyết của Kim Cương vương tộc đều rơi vào bụng hắn, lập tức biến thành một cỗ nhiệt lưu tràn ngập cơ thể.
Hắn tiếp tục cắn nuốt đến khi nuốt trọn một dị vật hình tròn.
Sau đó, nhiệt lưu vô cùng vô tận tụ lại ở đan điền, đồng thời trực tiếp bị chuyển hóa thành chân khí.
Đan điền kịch liệt phồng to sau đó co lại, lúc này thực lực Trịnh Hạo Thiên tăng mạnh.
Từng đạo ngăn cách trong nháy mắt bị phá tan, một nút kinh mạch được đả thông, chân khí hắn đề thăng lên.....
Ngũ giai... Lục giai....
Dị vật trong bụng hắn nổ tan ra, một tiếng rên nhỏ không can lòng của Kim Cương vương tộc phát ra, sau đó bị chân khí điên cuồng cắn nuốt, đồng thời tiến vào trong đan điền.
Thứ này bốc lên trong đan điền liền bị luyện hóa.
Sau đó thân thể Trịnh Hạo Thiên kịch liệt run rẩy, một cỗ đau đớn kịch liệt đánh lên mọi ngõ ngách trên thân thể hắn.
Mồm gấu há rộng, Trịnh Hạo Thiên rống lên một tiếng kinh thiên động địa.
"Gràooooo....."
Cơ thể hắn như nứt toác ra, một cỗ lực lượng dâng trào không kiêng nể gì đánh vào kinh mạch hắn.
Khiến hắn trong nháy mắt đột phá cực hạn lục giai mà bao luyện yêu vũ giả mơ ước.
Tiếng rống giận của Trịnh Hạo Thiên dần nhỏ lại, hai mắt hắn trợn tròn thân thể ầm ầm đổ xuống đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.