Chiến Thiên

Chương 98: Q.5 - Chương 98: Truyền thừa.






Tứ Tí Viên Hầu gãi gãi đầu, nó chớp mắt, đột nhiên nói: “Đúng rồi, ta quên mất nói cho ngươi biết một chuyện.” Nó há cái miệng rộng ra, mỉm cười nói: “Ở trước nơi tiến vào thông đạo, tên tiểu tử này từng luyện chế một tấm phù triện.”

“Phù triện gì.” Cao Cầu trầm giọng hỏi.

Hắn biết, nếu Lão Viên đã cố ý nhắc, thì phù triện này khẳng định không đơn giản, nếu không lấy địa vị thân phận nó, cũng không thề nào để một tên ngọc phù sư bình thường ở trong lòng.

“Chính là một tấm Đại Quang Minh phù triện.” Tứ Tí Viên Hầu chậm rãi nói.

“Đại Quang Minh phù triện sao?” Cao Cầu cả kinh, nói: “Hắn mới ngũ giai mà đã có thể luyện chế ra Đại Quang Minh phù triện sao…”

Tứ Tí Viên Hầu chậm rãi lắc lắc đầu, chậm rãi nói: “Không phải ngũ giai.”

“Không phải ngũ giai?” Cao Câu nghi hoặc hỏi, ý niệm lần nữa chuyển động, sau một lát, hắn cả giận nói: “Lão Viên, khí tức trên người hắn rõ ràng là ngũ giai mà.”

“Ta không phải nói thực lực của hắn.” Tứ Tí Viên Hầu không nhanh không chậm nói: “Ta là nói Đại Quang Minh phù triện hắn luyện chế ra không phải ngũ giai, mà là lục giai kìa.”

Cao Cầu hít lấy một hơi khí lạnh, nói: “Mới ngũ giai, không ngờ có thể vượt cấp luyện chế Đại Quang Minh phù triện. Trời ạ, thiên phú của tiểu tử này đạt đến trình độ bực nào chứ?”

Tứ Tí Viên Hầu gật đầu nói: “Đúng vậy, thiên phú tiểu tử này quả thật kinh người. Bất quá tiểu tử Nghiêm Gia Phong Thần Nhai cũng quá lỗ mãng, thân là tiếp dẫn sứ giả, không ngờ lại không tự mình dẫn bọn họ đến Điểm Danh Đường, nếu mà thật sự để cho bọn họ bị linh thú thủ sơn giết chết, thì hắn cũng không có khả năng thoát khỏi liên can rồi.”

Sắc mặt Cao Cầu đại biến, ánh mắt hắn đột nhiên trầm xuống.

Tứ Tí Viên Hầu tự nhiên không biết chuyện tình sinh ra ở Tiểu Linh giới, nhưng hắn lại từng nhận được truyền thư của Vân Thái Thượng trưởng lão, đương nhiên hiểu rõ chuyện này.

Tiểu tử Nghiêm Gia Phong Thần Nhai kia, thật là gian hiểm….

Tứ Tí Viên Hầu chậc chậc miệng, sau một lát, nói: “Cao lão nhi, lực lượng quang minh này của hắn là khắc tinh của thiên ma chi lực trong thông đạo, nếu cứ để cho hắn tiêu diệt như vậy, chỉ sợ thiên ma chi lực tổn thất không ít đâu. Chúng ta có nên trực tiếp tiếp dẫn hắn đến đây không.”

Cao Cầu đang định gật đầu, thì trong lòng đột nhiên chuyển động, nói: “Lão Viên, sơn đạo này kể từ khi kiến tạo ra, còn không có tu luyện giả dưới thất giai có thể thuận lợi thông qua mà.”

“Đúng vậy, chẳng lẽ ngươi muốn nói…” Đôi mắt Tứ Tí Viên Hầu phát sáng, nói: “Hắn…”

Cao Cầu gật mạnh đầu, nói: “Để cho hắn thử một lần đi, nếu mà hắn có thể dưới thất giai đi qua được thông đạo này. Thì hắn liền có tư cách hướng tới Phiêu Miểu Vân Hải đề xuất một yêu cầu. Hắc hắc, hy vọng hắn có thể nắm chặt cơ hội này.”

Đôi mắt Tứ Tí Viên Hầu chớp động, chăm chú nhìn hình ảnh mơ hồ trên khối cự thạch, cũng không biết đang cân nhắc chuyện gì.

……..

Trên sơn đạo, Trịnh Hạo Thiên toàn lực điều khiển tất cả lực lượng quang minh ngưng tụ thành mấy vạn kiếm quang phiêu đãng trong không gian hơn mười trượng xung quanh người.

Lực lượng quang minh cường đại kia mỗi lần phóng ra đều có thể đánh tan vô số quái thú huyễn cảnh do lực lượng hắc ám thuần túy ngưng tụ thành.

Mà vào lúc này, Mộng Yểm khống chế viên bát nhân cơ hội hấp thu lấy những tro bụi vỡ nát, chưa có thể ngưng tụ thành lực lượng thiên ma này.

Đây là một kiểu cướp đoạt điên cuồng, không chút kiêng kỵ.

Thông qua phương pháp này, bọn hắn đã hấp thu một ít lực lượng hắc ám tích lũy vô số năm trên sơn đạo, hơn nữa còn luyện hóa đi.

Nếu mà những đạii lão năm xưa kiến tạo ra sơn đạo này ở đây, nhất định có thể cảm ứng ra dị thường, hơn nữa còn quyết đoán ra tay ngăn cản. Nhưng đáng tiếc là, hiện tại chịu trách nhiệm Điểm Danh Đường chính là Cao Cầu Vạn Kiếm Tông, hắn tuy không thể giải thích được lực lượng quang minh cường đại do Trịnh Hạo Thiên biểu hiện ra, nhưng cũng tuyệt không nghĩ tới Trịnh Hạo Thiên cư nhiên thừa cơ hội này hấp thu lấy thiên ma chi lực.

Hơn nữa, trong lòng hắn lại có một khát vọng khổng lồ, hắn hy vọng Trịnh Hạo Thiên có thể trở thành đệ nhất nhân dưới thất giai thuận lợi xông qua sơn đạo.

Cho nên, cho dù hắn hay là Tứ Tí Viên Hầu, cũng không ra tay ngăn cản động tác của Trịnh Hạo Thiên, mà phóng tay cho hắn, để hắn tận tùy hấp thu thiên ma chi lực.

Theo lực lượng cuồn cuộn không dứt tràn vào trong cơ thể, Trịnh Hạo Thiên rõ ràng cảm ứng được, Mộng Yểm cùng viên bát bên trong khí xoáy tụ chậm rãi cường đại lên.

Bất luận là Mộng Yểm, hay là viên bát, đều giống như một cái động không đáy, giống như có bao nhiêu thiên ma chi lực đều không thể nhét đầy cái huyệt động này.

Đương nhiên, thiên ma chi lực tiến vào thân thể hắn liền được đưa vào bên trong viên bát, mà trên viên bát, những hoa văn hẹp dài quỷ dị mà thần bí chậm rãi hiện ra.

Đây là một trận đồ, nó cũng không phải phù triện do Trịnh Hạo Thiên khắc chế, mà là trận đồ không rõ lai lịch kèm theo khối viên bát này.

Viên bát hấp thu thiên ma chi lực càng nhiều, thì trận độ này càng trở nên rõ ràng.

Mộng Yểm đã từng nói qua, thần binh hắc ám này cực kỳ hiếm thấy, có thể tự động tấn thăng cấp thần binh, chỉ cần cung cấp đầy đủ lực lượng hắc ám cường đại cho nó, nó thậm chí còn có thể tiến giai thành pháp khí hắc ám chân chính.

Mà lúc này, khi trận đồ trở nên rõ ràng, nó nhất thời phóng ra lực lượng cường đại kỳ dị. Đối với cỗ lực lượng này, Trịnh Hạo Thiên cũng không xa lạ gì, bởi vì đây là một loại ngưng tụ lực lượng, do vô số lực lượng đồng loại ngưng tụ thành.

Giống như Ngưng Kiếm thuật mà hắn tu luyện, nếu mà lực lượng cùng loại nén lại vào nhau, sẽ sinh ra uy năng đạt tới cảnh giới cao hơn.

Vạn Kiếm quyết như thế, Thần Binh biến hóa cũng giống như thế.

Nếu để cho cỗ lực lượng này trong viên bát ngưng tụ thành công, thì thần binh này có thể xảy ra sự lột xác.

Mộng Yểm ở bên trong khí xoáy tụ kịch liệt run rẩy lên, nó liều mạng phóng luồng hắc sắc bên trong cơ thể ra ngoài, hơn nữa còn chậm rãi đưa vào cỗ lực lượng đang ngưng tụ này.

Viên bát vốn chỉ là một kiện linh khí bình thường ẩn tàng lực lượng hắc ám mà thôi, nhưng mà sau khi ở Trấn Ma Tháp hấp thu vô số lực lượng thiên ma, nó đã tiến hóa thành bảo khí.

Mà lúc này, sau khi hấp thu số lượng thiên ma chi lực khổng lồ không thể tưởng tượng, nó lần nữa sinh ra lột xác thần kỳ.

Luồng hắc sắc chậm rãi dung làm một thể cùng lực lượng viên bát, hai bên hỗ trợ lẫn nhau, cư nhiên không chút phân biệt.

Trịnh Hạo Thiên mừng thầm trong lòng, trong đoạn thời gian này Mộng Yểm không ngừng khống chế cùng luyện hóa viên bát, hiện tại khổ công cũng không uổng phí.

Dưới sự tăng cường của lực lượng hắc ám, cỗ lực lượng kia càng ngưng tụ lại. Trịnh Hạo Thiên cùng Mộng Yểm đều biết chỉ cần cỗ lực lượng này có thể chân chính ngưng tụ thành hình, thì bọn họ liền đạt được một ngụy pháp khí uy lực khổng lồ.

Song, vào ngay lúc này, Mộng Yểm đột ngột kinh hô một tiếng.

Đạo thanh âm này chợt vang lên trong khí xoáy tụ, làm cho tâm tình Trịnh Hạo Thiên run lên, nói: “Mộng Yểm, sao vậy?”

“Ta cảm ứng được có lực lượng xâm nhập.”

Nó vừa dứt lời, một cỗ khí tức lạnh lẽo nhất thời từ trong lực lượng hắc ám vô tận kia tiến vào bên trong thân thể Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên thân bất do kỷ rùng mình một cái, trong lòng hắn hoảng hốt, linh lực bên trong thân thể cuồn cuộn lên, muốn bách cỗ lực lượng này ra ngoài.

Song, chuyện làm cho hắn càng thêm sợ hãi chính là, linh lực hắn cư nhiên rất yếu ớt trước cỗ lực lượng này, giống như đứa bé không có chút năng lực phản kháng, căn bản không cách nào ngăn cản nó xâm nhập.

“Mộng Yểm, đây là lực lượng Mộng Yểm.”

Bên trong khí xoáy tụ, Hắc Sắc Mộng Yểm đột ngột gào lên, trong tiếng gầm này tràn đầy tình cảm vui mừng.

Là một con Mộng Yểm, kể từ khi nó ra đời vẫn luôn bị nhốt bên trong Trấn Ma Tháp.

Mặc dù chung quanh nó là vô cùng vô tận thiên ma, nhưng mà Mộng Yểm cao ngạo sao có thể trao đổi cùng những con thiên ma bình thường này.

Cho nên hiện giờ cảm nhận được cỗ khí tức đến từ Mộng Yểm, nó mới vui mừng như thế.

“Rắc…”

Cỗ lực lượng Mộng Yểm này phá tan lực lượng ngăn cản, rốt cuộc tiến vào bên trong khí xoáy tụ của Trịnh Hạo Thiên, hơn nữa còn lưu lại tiếp xúc với Hắc Sắc Mộng Yểm.

Ngay thời khắc này, đầu óc Trịnh Hạo Thiên giống như sóng biển sôi trào lên.

Một cỗ tin tức khổng lồ từ bên ngoài truyền vào trong não vực hắn, làm cho hắn và Hắc Sắc Mộng Yểm trong nháy mắt không thể đón nhận sự trùng kích vào tinh thần khó có thể hình dung này.

Sự trùng kích này cũng không đả thương bọn hắn, mà thông qua phương thức thần kỳ truyền thừa tin tức cho bọn hắn.

“Hừ…”

Trịnh Hạo Thiên hừ nhẹ một tiếng, tại mắt mũi miệng hắn cư nhiên đều rỉ ra từng tia máu tươi.

Đây là kết quả trong thời gian ngắn thừa nhận quá nhiều tin tức.

Kỳ thật, chuyện này cũng vì thân thể của hắn cường hãn hơn xa linh khí sư bình thường, nếu không, cho dù hắn có thể bình an đạt được truyền thừa, vào giờ khắc này cũng sẽ ngất đi rồi, không có một hai ngày đêm, tuyệt không cách nào tỉnh dậy.

Kiếm quang quanh người hắn tuy cũng không biến mất, nhưng mà trong lúc bất chợt đột nhiên rối loạn lên.

Cũng may bên trong kiếm quang ẩn chứa lực lượng quang minh thật sự quá mức khổng lồ cùng tinh túy, cho dù không tạo thành kiếm trận, chỉ dựa vào tự động phi vũ, cũng đủ thủ hộ hắn ngay cả gió cũng thổi không lọt.

Sau một lát, tiếng gầm rú trong não vực Trịnh Hạo Thiên chậm rãi tiêu tán.

Ý niệm tinh thần hắn hồi phục một chút, mà hắn đồng thời phát hiện, Hắc Sắc Mộng Yểm bên trong khí xoáy tụ cũng giống như hắn, bị phân liệt ra từng mảnh hắc sắc đang ngưng tụ thành một chỗ.

Lực lượng cỗ truyền thừa này thực sự quá lớn, Trịnh Hạo Thiên bởi vì có cực phẩm luyện yêu chi thể, cho nên mới có thể may mắn vượt qua gian nan này. Mà Mộng Yểm cũng không tốt như vậy, nó tuy đón nhận truyền thừa rồi, nhưng cũng hơi kém tan xương nát thịt một chút.

Sau khi tất cả Hắc Sắc ngưng tụ lại toàn bộ, thân thể dao động vài cái, nhất thời phóng thích ra lực lượng mới tiếp thu.

Trịnh Hạo Thiên cẩn thận quan sát, cảm nhận, sau một lát, đôi mắt hắn càng lúc càng sáng, trong lòng tràn ngập vui mừng không cách nào diễn tả bằng ngôn từ.

Hóa ra, không ngờ ở chỗ này bọn hắn ù ù cạc cạc nhận được truyền thừa của một vị cường giả đứng đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.