Chiến Trường Hậu Cung

Chương 106: Chương 106: Hỗn Loạn




Không khí trong Linh Phụng Cung vì hoàng hậu và quý phi đối chọi gay gắt mà ngưng trọng, cũng may hoàng hậu rất có chừng mực lại biết cách nắm bắt thời cơ, lợi dụng khoảng trống khi giải quyết xong chuyện y phục của Thư Tiệp Dư, lập tức hạ lệnh dân điểm tâm.

Quý phi thấy cung nhân nhanh tay mang lên từng loại điểm tâm tinh xảo, cùng với sắc mặt hòa hoản lại của chúng cung phi, cũng không tiện lại tiếp tục gây khó dể, chỉ có thể bài ra vẻ mặt cao ngạo ngồi một chỗ đưa mắt xoi mói nhìn mấy loại điểm tâm kia, vì hôm nay là mẫu đơn yến, do đó tất cả điểm tâm đều liên quan đến mẫu đơn, tinh xảo bắt mắt, ngay cả Triệu quý phi mà cũng không thể mở miệng chê bai, Lý An Nhiên nhìn đám điểm tâm bài đầy bàn, trong lòng cũng âm thâm gật đầu, hoàng hậu vì mẫu đơn yến này phải nói là dụng tâm không ít, tuy nhiên bên mũi nàng vẫn ẩn hiện cái mùi hương gay mũi kia, khiến cho mùi vị của điểm tâm trên bàn biến chất, tâm lý muốn ăn vừa xuất hiện trong đầu lập tức tan biến không còn.

Dù trong phòng mọi người đều quen với mùi hương liệu, không phát hiện vấn đề nhưng vẫn có mộ ít người phát hiện điểm bất thường giống như Lý An Nhiên, trong đó có hai vị vương phi, còn có Thư tiệp dư.

Mấy người này bơi vì bị mùi vị của điểm tâm thu hút, bọn họ mới chú ý, nhị vương phi bất giác hơi nhíu mày, Ngũ vương phi đưa mắt nhìn hoàng hậu, sắc mặt dưới lớp trang điểm đã bắt đầu khó coi, bộ dạng muốn nói lại thôi, Thư Tiệp Dư lại cuối đầu, làm như không phát hiện cái gì.

Hoàng hậu vốn đang chú ý thần sắc mọi người, thấy được vẻ mặt không được tự nhiên của Ngũ vương phi, lập tức hạ lệnh.

“Ngươi đâu, mang mấy chậu mẫu đơn hiếm mà bổn cung chuẩn bị lên đây cho mọi người cùng thưởng thức.”

Nói xong nàng lại quay đầu nhìn Ngũ vương phi, vẻ mặt ôn hòa hỏi:

“Ngũ vương phi sao vậy? Có gì không thoải mái sao?”

Ngũ vương phi lập tức bị mọi người đưa mắt nhìn, trong lòng hơi rối rắm, nàng vốn đã sớm muốn nói với hoàng hậu mùi hương trong phòng khiến nàng khó chịu, bởi vì nàng mang thai, đã mấy tháng không đụng đến hương liệu, do đó đặc biệt mẫn cảm hơn trước, từ khi vào Linh Phụng Cung tiếp xúc với một đám mùi hương lẫn lộn trên người chúng phi tần, nhất là cái mùi thơm kỳ quái kia, nàng liền không dễ chịu, nhưng vì lo lắng mặt mũi hoàng hậu và chính mình, do đó nàng nính nhịn, nhưng khi điểm tâm mang lên, mùi hương liệu cùng thức ăn hòa vào nhau khiến nàng càng thêm không thể chịu được, cực kỳ muốn nôn, do đó mới không thể nhịn được nữa.

“Hoàng hậu nương nương, ta cảm thấy hơi khó chịu một chút, chắc vì thai nghén không nhịn được mà thôi, xin nương nương lượng thứ.”

Hoàng hậu nghe vậy lập tức lộ ra vẻ mặt quan tâm.

“Nếu vậy bổn cung sẽ cho người đưa vương phi vào khách phòng nghĩ ngơi một chút, đợi thái y đến bắt mạch mới được.”

Ngũ vương phi nghe vậy liền xấu hổ cười cười.

“Như vậy sao được, thần thiếp chỉ hơi khó chịu một chút mà thôi, sao dám làm phiền nương nương.”

“Ngũ vương phi sao lại khách sáo như vậy.”

Hoàng hậu và Ngũ vương phi vốn là biểu tỷ muội, trước mặt chúng phi tần chỉ muốn diễn một chút tỷ muội tình thâm, Ngũ vương phi đương nhiên sẽ thuận thế rời đi, nàng mang thai, tâm lý cẩn thận rất cao, đã cảm thấy không thoài mái, vậy làm sao có thể từ chối ý tốt của hoàng hậu, từ chối mấy câu liền đứng dậy tạ ơn hoàng hậu, muốn nhanh chóng ra khỏi phòng, nhưng ngũ vương phi còn chưa kịp đi đến cửa thì đụng phải đám cung nhân mang mấy chậu mẫu đơn đi đến, lẫn trong đó có một người ôm trong tay không phải chậu mẫu đơn mà là một cái vại to, thấy người này xuất hiện mà lại không mang theo mẫu đơn, mọi người lập tức chú ý, hoàng hậu lập tức nhíu mày, nghiêm giọng nói:

“Thu cô cô, sao ngươi lại đến đây.”

Thu cô cô kia nghe vậy, hơi ngẩng đầu lên, Lý An Nhiên vừa nhìn, trong lòng lập tức cảnh báo nguy hiễm, không chỉ riêng nàng, người nào nhìn thấy ánh mắt lạnh của Thu cô cô kia đều sẽ có dự cảm như vậy.

Ba!

Tiếng vụn vỡ vang lên phá tang bầu không khí, sau đó là tiếng vù vù bén nhọn trực tiếp dọa Lý An Nhiên trắng bệch cả mặt.

Sự việc xảy ra phải nói cực kỳ nhanh, ngay khi nghe tiếng hỏi của hoàng hậu, Thu cô cô kia không nói một lời, chỉ ngẩng đầu lên, quỷ dị nở một nụ cười khiến người ta ớn lạnh, hoàng hậu cũng bị dọa ngây người, sau đó Thu cô cô kia đột nhiên dùng sức đập nát cái vại sứ to trên tay, mọi người bị tiếng vở làm giật mình kinh hãi, sau đó một màng càng thêm đáng sợ phát sinh, từ trong vại sứ bị vở kia xuất hiện một tổ ong to, từ bên trong bay ra một đàn ong lớn, một đám dày đặc ong mật dọa cho đám nữ nhân quen ăn xung mặc sướng liễu yếu đào tơ bên trong sợ vở mật.

“A..a…..a….”

Tiếng hét chói tai của Ngũ vương phi làm cho mọi người bừng tỉnh sau thoáng ngây người sợ hãi, bởi vì Ngũ vương phi đang định rời khỏi phòng, đo đó nàng cùng tiểu cung nữ Hạnh Nhi của hoàng hậu cũng là đứng gần xác bên Thu cô cô, đàn ong bay ra trực tiếp có một đám xông vào nàng trước, Ngũ vương phi trực tiếp kinh hãi tán loạn vun vẫy một tay cố bảo vệ mặt mình, một cái tay khác thì che chở cái bụng, hai chân chạy loạn tìm chỗ trốn, lúc này chạy trốn trông phải chỉ có mình nàng, tất cả mọi người gần như đều nhanh chân chạy đi tìm chổ ẩn núp, đáng thương chính là Thu cô cô kia thả ra đàn ông ở ngay tại cửa ra vào, nơi đó tập trung nhiều ong nhất, vì vậy mọi người bên trong nhất thời không dám chạy ra ngoài, một đám người bị vây ở bên trong chạy loạn như ruồi mất đầu, tiếng la hét thảm thiết làm lòng người run rẫy.

Lý An Nhiên lúc này đã được Thanh Y và Xuân Thảo bảo vệ lùi đến góc phòng, ở bên cạnh nàng còn có Nhị vương phi, hai người dùng áo choàng trùm lên đầu dựa xát vào tường, bên ngoài có Thanh Y và Xuân Thảo cố sức bảo vệ, tuy vậy nàng vẫn bị đốt một cái trên mu bàn tay.

Ngay từ đầu, khi thấy đàn ong xuất hiện, ngoài ý liệu của Lý An Nhiên, Xuân Thảo là người phản ứng nhanh nhất, Lý An Nhiên và Thanh Y vốn có tâm lý đề phòng nhưng vẫn chậm hơn Xuân Thảo nửa nhịp, hành động đầu tiên của Xuân Thảo chính là lập tức vun áo choàng mình đang cầm trên tay trùm kín nửa thân trên của Lý An Nhiên, đề phòng mặt Lý An Nhiên bị ong đốt, trong khoảng thời gian đó Thanh Y cũng tĩnh táo lại, hai người lập tức dùng sức kéo cả người Lý An Nhiên từ cái ghế đang ngồi ra phía sau, lúc này Lý An Nhiên mới phát hiện sức lực của Xuân Thảo mạnh mẽ khác thường, dưới sức lôi kéo mạnh mẽ như vậy, Lý An Nhiên rất nhanh chóng bị kéo chạy về góc phòng, trong lúc đó Nhị vương phi phản ứng còn nhanh hơn, đến lúc này mới biết nhị vương phi có tập võ, nhẹ nhàng tung người nhảy ra phía sau ghế ngồi của mình, vị trí của nàng cùng với Lý An nhiên là cùng một hàng, do đó nàng cũng chạy về cùng hướng với Lý An Nhiên, hai người liền trốn ở dưới một cái bàn cao dùng để đăc đồ bày trí, Thanh Y và Xuân Thào dùng thân thể chắn ở phía ngoài, hai người đương nhiên không tránh khỏi bị ong đốt nhưng trong thời khắc này bọn họ hoàn toàn không để ý gì đến bản thân, chỉ cố hết sức bảo hộ chủ tử mình.

Lý An Nhiên nhìn hai người chịu đựng đau đớn, trong lòng trầm xuống, nàng không hề chần chờ, trực tiếp giật phăn tấm vải trải bàn phía trên đầu mình, khiến cây san hô lớn hoàng hậu bày trí trên đó trực tiếp rơi xuống vở nát, cùng lúc đó khóe mắt Lý An Nhiên đúng lúc nhìn thấy một màng có người dùng hoàng cảnh hỗn loạn mà ám hại người một cách âm hiểm, nhưng nàng không có thời gian quan tâm, chỉ liết mắt nhìn một cái, cũng không thèm để ý kết quả của người bị ám hại, nàng nhanh tay dùng tấm khăn trải bàn trùm kín đầu của cả bốn người bên trong, tránh cho hai người Thanh Y và Xuân Thảo bị ong đốt quá nhiều, trong khoảng thời gian đó nàng lại bị đốt thêm một cái nữa ở cánh tay, lại là cánh tay trái, nhưng như vậy nàng mới yên tâm, vì trên mặt Thanh Y và Xuân Thảo đã bị đốt vài chỗ, chưa kễ trên thân người, nàng sao có thể trở mắt nhìn bọn họ vì bảo vệ mình mà bị thương thêm nữa, ngay lập tức bốn người đều chui rút dưới bàn, Lý An Nhiên ở bên trong lưng dựa tường tạm thời an toàn, Thanh Y và Xuân thảo đưa lưng ra ngoài không biết như thế nào, tuy nhiên bọn họ chỉ cố hỏi Lý An Nhiên.

“Nương nương, người không sao chứ?”

Lý An Nhiên nhìn hai người với ánh mắt phức tạp, dù cánh tay trái đã bắt đầu đau nhưng nàng vẫn làm như không có gì nhẹ giọng nói:

“Ta không sao.”

Nhị vương phi nhìn nhìn, đột nhiên cười khẽ một tiếng nói:

“Nương nương, cây san hô kia có vẻ rất có giá, lần này hoàng hậu sẽ rất đau lòng.”

Lý An Nhiên thật bất đắc dĩ, hiện tại là tình thế nào, người này còn có tâm trạng đùa giởn trêu chọc, thật không biết nói gì, bên tai vẫn nghe thấy tiếng la hét bên ngoài, trong đó có một vài tiếng hét rất quen, bình thường người nào người nầy nói chuyện đều là giọng điệu ngọt chết người, hiện tại la thất thanh nghe vào tai vẫn đặc biệt khiến người mê say, Lý An Nhiên rất không phúc hậu giật giật khóe môi.

Ngay lúc này đột nhiên có người chạy về phía này, hơn nữa còn muốn chen vào chỗ các nàng, thấy dưới bàn đã chật, người kia cư nhiên còn muốn lôi Thanh Y đi ra để bản thân chui vào, nghe giọng người ở bên ngoài, Lý An Nhiên nhận ra người đó là Thục phi, trong lòng tức giận vô cùng, Lý An Nhiên không hề khách khí, giơ tay lôi cánh tay Thục phi đang muốn giở tấm vải trải bàn của bọn họ vào bên trong, há miệng hung hăng cắn một cái sâu thấy máu, lập tức Lý An Nhiên nghe thấy một tiếng thét chói tay đau đớn, hành động của nàng thành công tống xuất Thục phi, nhưng cũng đồng thời để một con ong lọt vào, Nhị vương phi ra tay cực nhanh, giơ tay chộp con ong vào trong lòng bàn tay nàng, lòng bàn tay nàng bị đốt nhưng tránh được nó đốt lên mặt Lý An Nhiên, sắc mặt bốn người vì sự cố vừa rồi mà trở nên khó coi, tuy nhiên bọn họ rất nhanh bị tiếng huyên náo bên ngoài hấp dẫn.

“Người đâu, người đâu…”

“Nương nương...”

“Bảo hộ hoàng hậu nương nương.”

“A… Cứu, cứu ta với…”

“Quý phi nương nương cẩn thận…”

“Cứu mạng, hoàng hậu nương nương cứu mạng a.”

….

Từ khi Thu cô cô kia xuất hiện cho đến tình cảnh rối loạn của hiện tại chỉ vược qua nửa khắc thời gian, đàn ong cũng đã phân tán đi nhiều, cung nhân từ bên ngoài cũng lập tức chạy vào cứu viện, bọn họ nhanh tay đốt lửa đuổi ong, đợi qua một khắc thời gian, người bên trong mới có thể chạy ra ngoài.

Lý An Nhiên cũng nhận ra tình hình đã ổn định lại, cẩn thẩn vén tấm vải lên, lập tức nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn trong phòng, tuy nhiên tầm mắt Lý An Nhiên rất nhanh đã tập trung vào khu vực giữa phòng, nơi đó nằm hai người, sắc mặt Lý An Nhiên biến nghiêm trọng, chỉ thấy một nữ tử cung trang màu xanh nằm bất động giữa phòng không rõ sống chết, nàng nhận ra người này, nàng ta không ai khác chính là muội muội Tô Ngọc Doanh của hoàng hậu, mà một người còn lại vẫn còn cữ động nhưng ai nhìn vào cũng biết là không ổn, Ngũ vương phi nằm trên một vũng máu nhỏ, khóc hô hoàng hậu cứu mạng, đứa nhỏ trong bụng nàng lành ít dữ nhiều.

Mà mấy người hoàng hậu, quý phi đều không thể xem là tốt, trên mặt quý phi bị đốt ba bốn cái, trên người cũng có không ít, may mắn là nàng cũng còn tĩnh táo, chứng tỏ cũng không nguy hiểm đến tính mạng, mà hoàng hậu thì nghiêm trọng hơn, trên mặt có ít nhất sáu vết đốt, sắc mặt trắng nhợt, đã bất tĩnh nhân sự, mà mấy phi tần còn lại cũng không ai tránh được kết cục giống quý phi, một vài người có thể là bị đốt nghiêm trọng hoặc quá sợ hãi, do đó cũng giống như hoàng hậu sớm hôn mê.

Tình trạng Linh Phụng Cung trực tiếp rối loạn cả lên.

VntHoaTinhKhoi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.