Hoàng hậu lên tiếng ngăn cảng, Triệu quý phi liền nhướng mày.
“Hoàng hậu nương nương còn có chuyện gì sao?”
Nhìn ánh mắt khiêu khích của Triệu quý phi khiến hoàng hậu trong lòng dân trào hận ý, từ sau khi chia sẽ cung quyền, trong tay Triệu quý phi có thêm ngũ hoàng tử, Triệu quý phi càng lúc càng không để nàng vào mắt, hoàng hậu đương nhiên hận vô cùng, hôm nay nàng quyết không thể để Triệu quý phi được thế lấn tới, càng không thể để Triệu quý phi làm cho Tăng Linh Nhi ra trước cửa cung của mình mà quỳ, hậu cung ai cũng biết hoàng hậu nàng mở mẫu đơn yến, trong buổi yến hội này nếu để Tăng Linh Nhi quỳ như vậy, nàng nhất định sẽ bị tai tiếng khắc khe cung phi, không đủ rộng lượng, cho dù người khác biết mệnh lệnh là do quý phi hạ nhưng thân là hoàng hậu lại không có lực ngăn cảng, như vậy còn xứng làm hoàng hậu sao?
Trước thái độ khiêu khích của Triệu quý phi, nụ cười trên môi hoàng hậu đột nhiên biến mất, nghiêm mặt nói:
“Bỗn cung là nói, nếu nàng có sai, quý phi trừng phạt là chuyện tất nhiên, nhưng mà theo lời của Hiền phi, quý phi ngươi còn chưa hỏi nàng rõ ràng, đã trược tiếp muốn trách phạt, như vậy không thích đáng.”
Lý An Nhiên vừa nghe, trong lòng thầm dựng ngón tay với hoàng hậu, hoàng hậu nói thật khéo, vừa có ý trách cứ quý phi làm việc không thích đán, vừa kéo nàng vào cố tình muốn châm ngòi nàng và Triệu quý phi, tuy nhiên đối với ý đồ của hoàng hậu, Lý An Nhiên không hề lo lắng, bởi nàng biết Triệu quý phi không dễ mắc lừa như thế. Quả nhiên Triệu quý phi nghe vậy khí thế vẫn không giảm chút nào, cười nhạt nhìn hoàng hậu, ánh mắt cự kỳ sắc bén.
“Còn cần phải hỏi sao? Thân là cung phi, không có chuyện gì cũng khóc lóc thành như vậy, không có phép tắc, hôm nay là thọ thần của hoàng hậu cung nương, nàng ta lại rơi nước mắt, không phải là trù ẻo nương nương hay sao, ta trách phạt nàng chính là vì nghĩ cho hoàng hậu, hoàng hậu nương nương chẳng lẽ cảm thấy, nàng như vậy không đáng nghiêm phạt.”
“A… Là vậy sao? Tuy nhiên bỗn cung lại cảm thấy chuyện này chưa chắc đã đúng như thế đâu, quý phi sao không hỏi nàng cho rõ trước, mở miệng đã đòi trách đòi phạt, quý phi đang phụ giúp bỗn cung quản lý hậu cung, quý phi cũng nên biết, làm chuyện gì, trách phạt ai đều phải có quá trình, nếu hành sự giống như quý phi, chỉ nói một câu liền muốn phạt người, sau này hậu cung còn ai tin phục nữa.”
Lời lẽ chính nghĩa giáo huấn, vẻ mặt uy nghiêm kia khiến chúng phi tần cảm thán trong lòng, hoàng hậu đúng là rất giỏi ra vẻ chính nghĩa rộng lượng a, hoàng hậu làm như vậy chính là chỉ thẳng vào quý phi chỉ trích, quý phi ngươi ỷ thế hiếp người.
Triệu quý phi cảm thấy giận quá hóa cười, hoàng hậu nhiều năm qua, tính tình vẫn là vô sĩ như vậy, luôn giả thanh cao, thấy ánh mắt Triệu quý phi lạnh xuống, hoàng hậu cũng không để Triệu quý phi có cơ hội trả đòn, quay đầu nhìn Tăng Linh Nhi hỏi:
“Tăng quý nhân, ngươi nói đi, vì sao ngươi lại khóc thành như vậy.”
Tăng Linh Nhi nghe hỏi, lập tức ngẩng đầu, nhỏ giọng nói:
“Là do… Vừa rồi quý phi nương nương đột nhiên trách cứ Thư tiệp dư tỷ tỷ, thần… Thần thiếp lo sợ Thư tiệp dư tỷ tỷ bị quý phi trách phạt, thế cho nên…”
Nói đến đó nước mắt lại rơi như mưa, Lý An Nhiên nhìn Tăng Linh Nhi, đáy lòng tràng lên một nụ cười chăm chọc, nàng lại quay đầu nhìn về phía mấy người hoàng hậu quý phi, quả nhiên nhìn thấy chân mày bọn họ cũng bất giác nhăn lại, dù lý do ai nghe cũng cảm thấy dối trá, nhưng cũng đủ để hoàng hậu dùng, hoàng hậu quay sang quý phi, cười nói:
“Tăng quý nhân này, lá gan quá nhỏ, tuy nhiên cũng vì tấm lòng của nàng đối với Thư tiệp dư cho nên mới như vậy, dù cung cách có điểm thiếu sót, nhưng cũng không đến mức phải phạt quỳ a, quý phi quá hà khắc rồi.”
Cái này chính là chỉ trích trắng trợn, Triệu quý phi tức đến cánh tay trong tay áo run lên, Ninh phi thấy tình hình này giằng co nữa cũng không có ý nghĩa, liền lên tiếng.
“Hoàng hậu nương nương nói vậy sợ là sẽ làm cho quý phi nương nương thương tâm, quý phi nương nương bình thường làm người rộng lương đúng mực, hôm nay sở dĩ nghiêm khắc với Tăng quý nhân như vậy còn không phải vì bất bình cho hoàng hậu nương nương hay sao?! quý phi nương nương sợ hoàng hậu nương nương bị nàng làm xui xẻo, do đó mới nóng lòng, chúng phi tần ai ai cũng biết quý phi nương nương đối với hoàng hậu nương nương là một lòng tôn kính.”
Lời Ninh phi vừa ra, lập tức có một nhóm phi tần nhao nhao lên tiếng đồng tình, mấy người này đương nhiên chính là thế lực Triệu gia, mà nhiệt tình nhất không ai khác chính là Hà quý nhân.
“Lời của Ninh phi nương nương rất đúng a, Tăng quý nhân chỉ là một quý nhân, nếu là bình thường quý phi nương nương cần gì cùng nàng chấp nhất làm mất thân phận chính mình như vậy đây.”
Triệu quý phi nghe xong mấy người Ninh phi tân bóc, mặt không đổi sắc nói:
“Tăng quý nhân nhập cung hơn một tháng, bộ dạng vẫn như vậy, làm sao có thể hầu hạ hoàng thượng, bỗn cung làm vậy chỉ vì muốn tốt cho nàng ta mà thôi, hoàng hậu nương nương nếu cứ nuông chiều nàng ta, một ngày nào đó thất nghi trước mặt hoàng thượng, hoàng thượng nổi giận, không phải là hại nàng ta sao?”
“Quý phi nói lời này cũng quá rồi, hoàng thượng là minh quân khoang dung độ lượng, sao có thể chấp nhặc cùng Tăng quý nhân, hơn nữa theo ta thấy, Tăng quý nhân này cũng có điểm tốt, nàng thẳng thắng đơn thuần, cũng không tệ như quý phi nói.”
Ngũ vương phi vốn bị quý phi gây khó dễ, trong lòng khó chịu, hiện tại không kềm được lên tiếng, Triệu quý phi mắt lạnh nhìn nàng ta, không để Triệu quý phi nói, Ninh phi đã cười nhạt lên tiếng, không ai phát hiện trong mắt nàng ta khi nhìn Ngũ vương phi có một tia cảm xúc kỳ dị.
“Ngũ vương phi nói như vậy giống như ngươi biết rất rõ về hoàng thượng nhỉ.”
Lời này của Ninh phi làm cho sắc mặt ngũ vương phi thoáng cái đỏ lên sau đó chuyển thành trắng xanh, nhất là khi ánh mắt chúng phi tần cũng đều nhìn về phía nàng, những ánh mắt kia có tia soi mói rõ ràng khiến Ngũ vương phi quẩn bách, nàng vốn chỉ nhất thời kích động mới nói như vậy, hiện tại liền nhận ra lời mình nói có điểm không thích hợp, không còn cách nào nàng đành cười gượng biện giải một câu.
“Vương gia nhà ta là thân huynh đệ của hoàng thường, vẫn thường nghe vương gia nói như vậy.”
“A…”
Ninh phi ra vẻ a lên một tiếng, nhưng ánh mắt nhìn Ngũ vương phi lại tràng đầy châm chọc, Lý An Nhiên vốn ngồi phía đối diện Ninh phi, vô tình quay đầu khóe mắt nàng đột nhiên phát hiện ánh mắt địch ý của Ninh phi đang nhìn Ngũ vương phi, trong lòng không khỏi máy động, ngay lúc này có một giọng nói dịu dàng lên tiếng.
“Hoàng hậu nương nương, Tăng quý nhân chỉ vì lo lắng cho tỷ muội mới thất nghi như vậy, xin hoàng hậu nương nương khai ân cho nàng.”
Theo giọng nói nhìn lại, chỉ thấy Cung Phù Dung dịu dàng nhìn hoàng hậu, ánh mắt kia nhìn như sắp chảy ra nước khiến người ta khó mà từ chối nàng, Tô Ngọc Doanh cũng lập tức thêm vào.
“Hoàng hậu nương nương khoang dung nhất, hôm nay là ngày vui, cần gì chấp nhất với Tăng quý nhân đây.”
Nói xong nàng ta lại quay sang Triệu quý phi cười nói:
“Quý phi nương nương cũng là người độ lượng, cũng không thể nào so đo với Tăng quý nhân, hoàng hậu nương nương đã không chấp nhất, quý phi nương nương nhất định nể mặt hoàng hậu nương nương mà bỏ qua chuyện không vui.”
Nhìn gương mặt tươi cười của Tô Ngọc Doanh, Triệu quý phi hừ lạnh một tiếng không nói gì nữa, hoàng hậu đưa ánh mắt hài lòng nhìn hai người Tô Ngọc Doanh và Cung Phù Dung một cái, sau đó quay đầu nhìn Tăng Linh Nhi đang nơp nớp lo sợ quỳ bên dưới, nhàn nhạt nói:
“Được rồi, cũng không có ai làm gì ngươi, khóc thành như vậy còn ra thể thống gì, ngươi phải ghi nhớ chuyện ngày hôm nay, sau này không được lại tái phạm.”
“Thần thiếp cẩn tuân lời dạy của hoàng hậu nương nương và quý phi nương nương.”
Tăng Linh Nhi thúc thích hai cái, giơ tay dụi mắt, bộ dạng đáng thương, hoàng hậu thấy vậy liền không kiên nhẫn khoát khoát tay.
“Được rồi, bộ dạng ngươi biến thành như vậy cũng không thể tiếp tục tham gia yến hội, ngươi trở về trước đi.”
Cái này là hạ lệnh đuổi khách, hoàng hậu quả thật nhìn Tăng quý nhân không hề vừa mắt, thế cho nên hoàng hậu cũng không muốn chừa mặt mũi gì cho nàng ta, tuy nhiên nghĩ đến Tăng Linh Nhi này cũng từng dở trò với hoàng hậu, khiến hoàng hậu mất một chậu mẫu đơn hiếm, hoàng hậu sao có thể có hảo cảm với Tăng Linh Nhi này được đây.
Nhìn bóng dáng Tăng Linh Nhi đi xa, Lý An Nhiên không khỏi thở dài trong lòng, Tăng Linh Nhi này nếu nói ngu ngốc thì chẳng ai tin, có thể bám lấy Thục phi lại vẫn có thể kiên trì chống đỡ dưới áp lực của hoàng hậu và quý phi thời gian qua, nàng ta sao có thể đơn giản, tuy nhiên nếu nói thông minh thì Lý An Nhiên lại cảm thấy châm chọc, thông minh mà để bản thân ăn vô số đau khổ, quan trọng là ăn đau khổ nhưng không đạt được chút ích lợi gì, làm sao mà là kẻ thông minh.
Trong lúc này, Thanh Y vẫn luôn cung kính đứng ở phía sau đột nhiên nhíu mày âm thầm chạm khẽ vào lưng Lý An Nhiên, trong hai mắt Thanh Y che dấu một tia bất an.
Lý An Nhiên phát hiện Thanh Y khác thường, tranh thủ lúc Thư tiệp dư đứng ra hướng hoàng hậu thỉnh tội, ở trước mặt quý phi nàng đã lấy lý do như vậy, đương nhiên phải thực hiện, vì Thư tiệp dư mà hoàng hậu và quý phi lại phải ám đấu mấy câu, chúng phi tần đương nhiên cụp mi hạ mắt, một bộ nề nếp nhưng hai lỗ tai đều chăm chú theo dõi trận khẩu chiến của hoàng hậu và quý phi, do đó Lý An Nhiên có cơ hội để Thanh Y dán sát lỗ tai nàng thì thầm mấy câu.
“Nương nương, có điểm bất thường, người có ngửi thấy mùi thơm rất lạ hay không?”
Lý An Nhiên nghe vậy không khỏi ngạc nhiên, nàng tập trung tinh thần lo ứng phó tình thế, cũng không có để ý, hiện tại Thanh Y vừa nhắc tới, Lý An Nhiên liền cảm nhận được một mùi thơm nồng, nàng và Thanh Y vốn vô cùng mẫn cảm với mùi hương, Thanh Y do di truyền từ gia tộc hành y, nàng thì không thích cho nên mới cảm thấy mẫn cảm, mà phi tần hậu cung hầu hết đều cực kỳ yêu thích hương liệu, ngược lại đối với mùi hương kia không hề chú ý chút nào, ngay cả hoàng hậu quý phi cũng là như vậy.
Lý An Nhiên trong lòng máy động, bất giác cảm thấy vô cùng bất an.
Sợ là mẫu đơn yến này không thể thuận lợi a!
VntHoaTinhKhoi.