Chiến Trường Hậu Cung

Chương 104: Chương 104: Triệu quý phi cường thế




Sau một phen gây sức ép, không khí vẫn còn trầm trọng, cũng may Triệu quý phi vẫn còn giữ được chút chừng mực, sau khi miễn lễ cho hai vị vương phi, nàng thông thả tiến lên ngồi ở vị trí của mình, mấy người Lý An Nhiên cũng an vị ngay sau đó, ánh mắt Triệu quý phi lúc này mới nhìn đến chúng phi tần cung kính quỳ bên dưới, trong mắt có một tia thỏa mãn.

“Được rồi, mọi người đều miễn lễ hết đi.”

“Tạ ơn quý phi nương nương.”

Chúng phi tần âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, lục tục ngồi xuống vị trí của mình bên dưới, trong lúc đó cung nhân Linh Phụng Cung nhanh chóng dân trà, Triệu quý phi nhận lấy ly trà từ tay cung nữ, đưa lên môi làm như đang uống nhưng thực chất là không hề chạm đến chút nào, hai mắt lại không kềm được liếc nhìn Ngũ vương phi, sâu trong ánh mắt là một tia khinh thường.

Thật ra hôm nay Triệu quý phi không hề có ý định làm khó Ngũ vương phi, khiến Triệu quý phi đột nhiên bộc phát cũng chỉ vì một bộ y phục, không biết như thế nào mà hôm này Triệu quý phi và Ngũ vương phi đều mặc y phục màu hỗ phách, dù màu hỗ phách của Ngũ vương phi nhạt hơn của Triệu quý phi, nhìn vào cũng không ai thấy có vấn đề gì, nhưng vì Triệu quý phi vốn chán ghét hoàng hậu đến tận xương tủy, mà Ngũ vương phi lại là biễu muội của hoàng hậu, do đó khi mới vừa bước vào nơi này, Triệu quý phi thấy màu hổ phách trên người Ngũ vương phi, trong lòng liền cảm thấy Ngũ vương phi đang khiêu khích mình, đối với người cao ngạo như Triệu quý phi, đương nhiên không thể bỏ qua.

Càng nhìn Ngũ vương phi ôm bụng lớn ngồi bên kia, Triệu quý phi càng cảm thấy không thoải mái, trong lòng suy nghĩ một chút, đột nhiên hai mắt Triệu quý phi âm thầm sáng lên, nàng bày ra vẻ mặt lạnh nhạt cao quý, chậm rãi đặc ly trà vẫn còn nguyên xuống bàn, sau đó quay đầu nhìn chúng phi tần bên dưới, lước một cái liền nhìn đến Thư tiệp dư, thấy nàng thần sắc không đổi ngồi yên ở vị trí của mình, ánh mắt trong suốt bình tĩnh, Triệu quý phi khẽ nhếch khóe môi, che dấu một nụ cười lạnh, đột nhiên nói:

“Mấy ngày không thấy Thư tiệp dư, ngươi càng ngày càng xinh đẹp ra rồi, nhưng cớ sao lại mặc thành thế này, ngươi nên biết năm nay hoàng hậu nương nương không muốn khoa trương, hủy bỏ thọ yến của mình, chỉ tổ chức một mẫu đơn yến này, ngươi lại ăn mặc tố sắc, ý của ngươi là đang trù ẻo hoàng hậu nương nương sao?”

Lời Triệu quý phi vừa ra, không khí vừa mới lắng xuống lại căng thẳng lên, Lý An Nhiên không khỏi ngạc nhiên nhìn Triệu quý phi, hôm nay Triệu quý phi ăn phải thuốc súng rồi hay sao? Dù Triệu quý phi tính tình cao ngạo thường hay chèn ép người khác, nhưng cũng không đến nổi liên tục gây sự không có điểm dừng như thế, hôm nay quả là khác thường.

Trương Quỳnh Châu nghe thấy Triệu quý phi chỉ mũi nhọn về phía mình, vẻ mặt hơi biến đổi một chút nhưng rất nhanh bình tĩnh lại, nhanh chóng đứng dậy tiến ra quỳ xuống nói:

“Bẩm quý phi nương nương, thần thiếp đang mặc là bộ Tố Nguyệt Cúc, bởi vì hôm nay là mẫu đơn yến của hoàng hậu nương nương, Thần thiếp thầm nghĩ hoàng hậu nương nương là mẫu đơn quốc sắc thiên hương, thần thiếp chỉ mà một đóa cúc dại núp dưới bóng hoa mẫu đơn, vãi này cũng là do hoàng hậu nương nương ban cho, thần thiếp mới cố tình mặc nó, tất cả chỉ là một chút tấm lòng của thần thiếp đối với hoàng hậu nương nương, nếu thần thiếp đã làm sai, lát nữa thần thiếp nhất định hướng hoàng hậu nương nương thỉnh tội.”

Chúng phi tần nghe Thư tiệp dư nói vậy, không khỏi máy động trong lòng, ý của Thư tiệp dư chẳng lẽ là muốn đầu phục dưới trướng hoàng hậu sao?

Triệu quý phi hơi nhướng nhướng mày, cười lạnh nói:

“Ngươi nói như vậy chính là muốn nói hoàng hậu không có ở đây, bỗn cung thân là quý phi cũng không thể dạy bảo ngươi? Bổn cung oan uổng ngươi đúng không?”

“Thần thiếp không có ý đó.”

“Hừ! Tốt! Bỗn cũng không muốn so đo với ngươi, hôm này hoàng hậu là chủ, nếu bổn cung lước qua hoàng hậu trách phạt ngươi, người khác sẽ nói bổn cung không tôn trọng hoàng hậu, bỗn cung tạm tha ngươi lần này, nếu lần sao còn không có phép tắc, không biết lớn nhỏ, bổn cung nhất định nghiêm phạt.”

Lời quý phi nói quả thật chính là mượn cớ cảnh cáo Thư tiệp dư, mọi người đương nhiên nghe hiểu, nhưng không ai nói lời nào.

Trương Quỳnh Châu cũng làm như không nghe hiểu ý của Triệu quý phi, cung kính tạ ơn rồi toàn thân trở về chỗ của mình, tròng mắt Triệu quý phi lại đảo về một hướng khác, vừa nhìn sắc mặt Triệu quý phi càng trầm, ánh mắt càng thêm chán ghét, lạng giọng nói:

“Tăng quý nhân, ngươi đang khóc đó sao? Ở đây người nào bắt nạt ngươi để ngươi khóc thành như vậy, thật không ra thể thống gì.”

Tăng Linh Nhi vừa nghe, sắc mặt liền trắng bệch, vội vàng từ trên ghế trược xuống, bò ra giữa sảnh đường, nước mắt càng rơi như mưa, lấp bấp nói:

“Thần… Thần thiếp không… Không có.”

“Ngươi xem ngươi còn có chút phong phạm cung phi nào hay không?! khóc thành như vậy, ngươi muốn trù ẻo người nào?”

Không nhắm vào Thư tiệp dư nữa, Triệu quý phi liền nhắm mũi nhọn vào Tăng Linh Nhi, phải nói dù Thư tiệp được sủng ái hơn mười lần Tăng Linh Nhi, nhưng Tăng Linh Nhi này vẫn là kẻ thường xuyên bị Triệu quý phi chỉnh đốn nhất mà không phải là Thư tiệp dư, khiến người ta khó hiểu chính là dù bị chỉnh đốn thê thảm nhưng Tăng Linh Nhi lại chẳng biết hối cải, ngược lại còn cố tình làm ra vẻ mặt như vậy trước mặt Triệu quý phi nhiều lần, giống như không khiến bản thân trở thành kẻ đáng thương nhất hậu cung nàng ta sẽ không thỏa mãn, Lý An Nhiên đối với loại người này rất không đồng tình, giờ nhìn thấy nàng ta lại sắp bi thảm, Lý An Nhiên cũng không có ý định xem vào.

Tăng Linh Nhi quỳ ở trung tâm, bày ra vẻ mặt khóc thảm, cứ như bị oan uổng nghiêm trọng, cắn cắn môi không nói nên lời, trông vô cùng đáng thương, nhưng Triệu quý phi càng nhìn ánh mắt càng lạnh lẽo, trong lòng Triệu quý phi vốn đã tích tụ hỏa từ trước, gặp Tăng Linh Nhi lại làm ra vẻ mặt khiến nàng chán ghét đến cùng cực, do đó Triệu quý phi mới quyết định bỏ qua Thư tiệp dư, tập trung nhắm vào Tăng Linh Nhi này.

“Nơi này là Linh Phụng Cung của hoàng hậu nương nương, lại là ngày vui của hoàng hậu, sao có thể để loại người như ngươi làm mất tôn nghiêm được, bỗn cung thân là quý phi, không có hoàng hậu nương nương tại đây, bỗn cung phải thay mặt hoàng hậu nương nương xử lý kẻ không tôn kính hoàng hậu này, người đâu, mang Tăng quý nhân ra ngoài, quỳ trước cửa Linh Phụng Cung tạ tội với hoàng hậu đi.”

Quý phi vừa bang lệnh ra, mọi người trong sảnh đường lập tức đoán được, quý phi hôm nay đến mẫu đơn yến cũng không ngoài lý do muốn cảng trở hoàng hậu, ở ngay trong Linh Phụng Cung lước qua hoàng hậu xử phạt phi tần, còn lấy danh nghĩa của hoàng hậu, nếu để Tăng quý nhân quỳ trước cửa, rất nhanh cả hậu cung đều sẽ biết trong mẫu đơn yến, Tăng quý nhân bị nhục nhã, danh tiếng hiền lương cùng uy nghiêm chính cung hoàng hậu sao có thể bảo toàn.

Nhưng ngay lúc này, một giọng nói ôn hòa quen thuộc vang lên trong sảnh đường.

“Quý phi cần gì tức giận đến vậy a.”

Hoàng hậu phải nói là đến vô cùng đùng lúc, hoặc là nói hoàng hậu đã sớm đến, chỉ là chưa muốn xuất hiện mà thôi, hiện tại gặp phải bất lợi, hoàng hậu đương nhiên không thể lại kéo dài.

Một thân cung trang màu đỏ thẩm, trên khuôn mặt được trang điểm cẩn thận là một nụ cười đoan trang rộng lượng thường thấy, nhưng với phục sức bắt mắt như vậy, không thể không lộ ra uy nghiêm hoàng hậu, ở hai bên đỡ tay hoàng hậu chính là hai người Tô Ngọc Doanh và Cung Phù Dung, cả hai đều có thể gọi là tuổi trẻ mỹ mạo, nhưng đứng cùng với hoàng hậu khí thế bức người lúc này, cũng có phần thất sắc.

Thấy hoàng hậu đến, tất cả mọi người liền phản ứng lại, lập tức cung kính hành lễ, Triệu quý phi lại có vẻ không hề bất ngờ khi hoàng hậu đúng lúc xuất hiện, khóe môi lộ ra một nụ cười chăm chọc, quay đầu qua loa hành lễ một cái.

“Tham kiến hoàng hậu nương nương.”

Hoàng hậu đưa mắt nhìn qua một lược mọi người, sau đó cười nói:

“Mọi người không cần đa lễ, mau đứng lên đi.”

Triệu quý phi nhìn hoàng hậu, cười nhạt.

“Hoàng hậu nương nương vẫn luôn đến đúng lúc như vậy.”

Hoàng hậu mặt không đổi sắc tiếp lời.

“Hôm nay bỗn cung mở mẫu đơn yến, nếu chậm chạp không đến chủ trì, bỗn cung sợ rằng quý phi sẽ buồn chán đến không vui mất.”

“Phải vậy không?! Theo ta thấy, hoàng hậu nương nương chính là lo sợ ta trách phạt Tăng quý nhân ở Linh Phụng Cung, thế cho nên mới nhanh chóng xuất hiện, phải nói hoàng hậu nương nương đúng là rộng lượng.”

“Quý phi sao lại nói vậy?! Tăng quý nhân đã phạm phải lỗi lầm gì rồi sao?”

Hoàng hậu làm như không biết chuyện gì xảy ra, bình thản ngồi xuống chủ vị, sau đó nhận ly trà từ tay cung nữ, chậm rãi gạt lá trà, không ngẩng đầu lên nhưng miệng vẫn phân phó.

“Hiền phi muội muội, ngươi nói cho bỗn cung nghe xem, là có chuyện gì xảy ra?”

Lý An Nhiên không khỏi cười khổ trong lòng, hoàng hậu là cố tình muốn lôi kéo nàng vào vũn nước đục này, rõ ràng quý phi và hoàng hậu giao đấu, một khi nàng nhảy vào, nếu xử lý không tốt, nhất định là sẽ phải đắc tội người, nhưng Lý An Nhiên cũng cảm thấy khó hiểu, theo tình hình thì hoàng hậu không thể nào để cho Triệu quý phi thành công trách phạt Tăng Linh Nhi, một khi Hiền phi nàng nhớ đến thù cũ muốn hoàng hậu trách phạt Tăng Linh Nhi, hoàng hậu khó mà lật lại thế trận, nhưng hoàng hậu đã gọi đến nàng, hoàng hậu là tin tưởng nàng không đứng về phía Triệu quý phi sao? Đầu óc Lý An Nhiên chuyển động rất nhanh, lập tức đã có cách ứng phó, dưới ánh mắt sáng quắt của Triệu quý phi cùng một đám ánh mắt chờ xem kịch của những người khác, nàng bình thản quay sang hoàng hậu, thái độ vẫn như ngày thường không nóng không lạnh, ôn hòa đúng mực nói:

“Tăng quý nhân tính tình có điểm yếu đuối, dễ dàng rơi nước mắt, quý phi nương nương cho rằng nàng không có phong phạm cung phi, trong ngày vui của nương nương lại còn khóc thành như vậy, chính là vừa thất lễ vừa không tôn trọng nương nương, cho nên mới muốn thay nương nương trách phạt nàng, còn về chuyện nguyên nhân vì sao Tăng quý nhân lại khóc, thần thiếp cũng không biết.”

Lý An Nhiên nói mấy lời này, chính là tường thuật lại sự thật, không hơn không kém, Triệu quý phi và hoàng hậu muốn oán trách nàng cũng không được, bộ dạng biểu hiện vị thế trung lập rất rõ ràng. Triệu quý phi lạnh nhạt liếc mắt nhìn Lý An Nhiên, nhưng cũng không nói gì, còn hoàng hậu thì chờ đợi cũng chỉ có như vậy.

Thứ hoàng hậu muốn nghe chính là mấy lời trung thực phát ra từ miệng của Hiền phi, bởi hoàng hậu biết, trong chúng phi tần, người có tư cách để cho Triệu quý phi phải kiên kị cũng chỉ có Hiền phi, mà Hiền phi từ trước đến nay đều biểu hiện trung lập rất rõ ràng, hoàng hậu tin lần này cũng sẽ là như vậy, một khi Hiền phi đã nói ra sự thật, Triệu quý phi cũng không thể dùng thế ép người lên tiếng phản bát được.

Thấy Triệu quý phi không có lên tiếng, chúng phi tần đều âm thầm hiểu, với vị thế hiện tại của Hiều phi, Triệu quý phi cũng phải kiên kỵ mấy phần, do đó mới không lên tiếng chống đối, cho dù Hiền phi nói ra sự thật đối với ý đồ của Triệu quý phi sẽ có chút bất lợi, mà so với những người khác, mấy người Trương Quỳnh Châu trong lòng cảm nhận càng khắc sâu, từ lúc nhập cung, các nàng đã hiểu được Triệu quý phi làm người bá đạo như thế nào, trong tâm bọn họ, hậu cung này cũng chỉ có hoàng hậu mới có thể đối đầu với Triệu quý phi, còn Hiền phi tuy rất được sủng ái lại có ba hoàng tử, vị thế cực cao nhưng làm người rất ôn hòa, chưa từng nghe nàng sử tệ với ai, nhất là sau khi bị Tăng Linh Nhi mấy lần khiêu khích uy nghiêm mà Hiền phi vẫn nhịn xuống, trong lòng năm người cảm thấy có điểm hơi thấy vọng đối với sủng phi bật nhất hậu cung, giờ xem ra, bọn họ nhập cung mới được thời gian ngắn cho nên đánh giá về Hiền phi có hơi vội vàng rồi.

Chúng phi tần vốn không đoán ra được, từ sau mấy lầm giao thủ trong thời gian cùng nhau chưởng quản hậu cung, Triệu quý phi hiểu được Lý An Nhiên là người không dễ chơi, co được giãn được, cứng được mềm được, loại người như vậy làm người ta cảm thấy không biết phải ra tay từ đâu, mà hơn hết trong lòng Triệu quý phi đối với Lý An Nhiên không biết từ lúc nào nảy sinh một tia tôn trọng, không phải chỉ có đố kỵ ghen ghét, có thể là từ lúc nàng mấy lần nhắm đến Nội Vụ Phủ nhưng đều thất bại trên tay đối phương, hay là lúc phát hiện Lý An Nhiên không hề che dấu tam hoàng tử về thân thế của hắn, sự rộng lượng kia không phải ai cũng có thể làm được, chính xác là bản thân Triệu quý phi không thể làm được, hoặc cũng có thể là vì cách làm người thức thời trước đó, nói tóm lại Triệu quý phi mỗi lần nhìn Lý An Nhiên đều bất giác cảm thấy trong lòng hơi phức tạp.

Bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, tất cả mọi người trong sảnh đường đều là một mặt quy cũ không chút sơ hở, hoàng hậu cười đặt ly trà xuống, nhẹ giọng thở dài rồi nói:

“Thì ra là vậy, chuyện này thật ra cũng không phải lần đầu tiên, Tăng quý nhân quả thật là có chút quá nhác gan, mỗi lần nhìn thấy quý phi, không chịu nỗi phong thái của muội muội, nước mắt liền rơi không ngừng, bỗn cung nhìn cũng cảm thấy đáng thương, tuy nhiên nàng đã nhập cung, là người của hậu cung, nếu không thể học được cách làm một phi tần, bỗn cung cũng khó ăn nói với hoàng thượng, nếu nàng có sai, muội muội trợ giúp bỗn cung dạy bảo nàng, bỗn cung cũng bớt việc, chỉ là hôm nay chính là sinh thần của bỗn cung, nơi này cũng là Linh Phụng Cung, nếu để quý phi phải ra mặt, người biết chuyện sẽ nói quý phi đối với bỗn cung chính là một lòng tốn kính, người không biết lại nói quý phi ỷ thế hiếp người, không xem hoàng hậu ta đây vào mắt, bất kính với hoàng hậu, tội danh này quý phi sao có thế nhận a.”

“Hoàng hậu nương nương cũng nói, ta làm như vậy chính là vì hoàng hậu, chỉ cần hoàng hậu biết đến ý tốt của ta, hiểu cho nỗi lòng này, ta còn sợ cái gì chứ.”

Triệu quý phi cười lạnh, làm như không nghe thấy ý hoàng hậu uy hiếp, lại phất tay với đám cung nhân.

“Các người còn chần chờ cái gì nữa, hoàng hậu nương nương đã lên tiếng vậy thì mau lôi nàng ta ra ngoài đi.”

Triệu quý phi cao ngạo cười, cố ý cưỡng từ đoạt lý, đám cung nhân nghe vậy liền muốn lôi Tăng Linh Nhi ra ngoài, trong lúc đó hoàng hậu vẫn giữ nụ cười trên mặt, nhưng ánh mắt đã lạnh xuống, đột nhiên hô lên với hai tên thái giám định ra tay với Tăng Linh Nhi.

“Chờ đã.”

VntHoaTinhKhoi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.