Đêm đen bao phủ cả hậu cung, ánh trăng mùa hạ hình lưỡi liền như một thanh đao sắc nhọn treo cao trên bầu trời, hậu cung yên bình, tĩnh lặng đến âm trầm, không ai nhận ra sự âm trầm này kéo theo một cơn gió lạnh.
“Nhanh lên nha.”
“Tiểu thư, xin chậm một chút.”
Hai bóng người di chuyển trong bóng đêm, người đi phía trước không ai khác chính là Tô Ngọc Doanh, lúc này nàng ta có vẻ vô cùng lo lắng liên tục cuối đầu nhìn dưới đất, một tiểu cung nữ đi ở phía sau cầm đèn soi sáng cho nàng ta.
“Tiểu thư, hay là thôi đi, quý phi nương nương đã hạ lệnh, nghiêm cấm tú nữ ra ngoài vào đêm khuya, nếu chúng ta bị phát hiện thì…”
“Im đi, ta còn cần ngươi nhắc nhở sao?”
Vừa nói Tô Ngọc Doanh vừa cuối đầu liên tục tìm kiếm dưới đất, hôm nay Tô thái hậu lại gọi nàng đến nói chuyện, trên đường về nàng đã đánh mất một cái bông tai, chỉ một cái bông tai đối với nàng cũng không có gì đáng tiếc, chỉ là bông tai kia là do chính Tô thái hậu đã tặng cho nàng vào ngày sinh nhật thứ mười lăm, nàng vì muốn lấy lòng Tô thái hậu, biểu hiện vô cùng yêu thích đôi bông tai kia, còn nói sẽ mang nó suốt đời, dỗ cho Tô thái hậu vui vẻ, hôm nay nàng cũng là cố ý mang đôi bông tai đó, muốn lấy lòng Tô thái hậu, nhưng không ngờ lúc trở về đã bị mất một cái, nếu để Tô thái hậu biết, nói không chừng Tô thái hậu sẽ bất mãn đối với nàng, trong nhà vốn đã xem trọng tỷ tỷ hoàng hậu hơn nàng, nàng càng không thể để mất lòng Tô thái hậu được, do đó dù quý phi có nghiêm lệnh nhưng nàng đành mạo hiểm buổi tối mang theo cung nữ kia đi tìm, nếu có thể không ai phát hiện mà tìm đồ trở lại, như vậy là tốt nhất.
Mà dù có tìm không được, nàng càng mong quý phi sẽ phát hiện, lúc đó Tô thái hậu có thể biết được nàng xem trọng bông tai bà tặng hơn cả an nguy của bản thân, không phải sẽ càng cảm động, càng xem trọng nàng sao?
Vừa nghĩ như vậy Tô Ngọc Doanh vừa cảm thấy thoải mái trong lòng, nhưng ngoài mặt lại còn ra vẻ thực lo lắng, muốn tiểu cung nữ phía sau thấy được, bởi nàng biết tiểu cung nữ này cũng là người Tô gia chuẩn bị cho nàng, biểu hiện của nàng nhất định có thể đến được tai của thái hậu.
Tô Ngọc Doanh mang theo tiểu cung nữ đi tìm một lúc lâu, cuối cùng bọn họ đến được hồ sen, sen là một loài hoa tượng trưng cho tiết hạnh thanh cao, ở trong cung rất được yêu thích, do đó hậu cung có không ít hồ sen, bên cạnh trữ Tú Cung cũng có một cái.
Hai người lại bắt đầu tìm dọc theo bờ hồ sen, đột nhiên Tô Ngọc Doanh nhìn thấy một thứ rất kỳ lạ, chính là một tảng đá to hơn nắm tay nằm bên cạnh hồ sen, mà kỳ lạ ở chỗ là trên tảng đá kia có dính một chất lỏng màu đỏ, Tô Ngọc Doanh khẽ nhíu mày, giơ tay cầm lên xem, ngay lúc này tiểu cung nữ ở phía sau lưng nàng đột nhiên hét lên một tiếng kinh hãi, Tô Ngọc Doanh giật bắn, lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tiểu cung nữ phía sau đang trợn trừng hai mắt, kinh hãi đến phát run nhìn xuống hồ, Tô Ngọc Doanh cũng cuối đầu nhìn,vừa nhìn một cái, hai mắt nàng ta lập tức trợn trừng, hòn đá trên tay lập tức rơi xuống đất, cùng lúc đó Tô Ngọc Doanh sợ đến không thể đứng vững nữa ngã ngồi trên đất, miệng ú ớ không thốt nên lời, nàng ta sợ đến nỗi cứng lưỡi, tuy nhiên tiểu cung nữ ở bên cạnh đã tỉnh táo lại một chút, lập tức thất thanh hét lên.
“Người đâu, người đâu mau đến đây, có án mạng…”
…..
Trường Lạc Cung.
Lý An Nhiên đang yên giấc trong tẩm cung, hôm nay hoàng thượng lại bận công vụ, không có đến hậu cung, đột nhiên một tiếng bước chân dồn dập tiến vào, Thanh Y có chút cấp bách đứng bên ngoài màn trướng, nhẹ giọng gọi hai tiếng.
“Nương nương…”
Lý An Nhiên đang trong mộng đẹp bị đánh thức, hơi nhíu mày mở mắt, giọng nói lười nhát yếu ớt từ trong màng trướng phát ra.
“Thanh Y, có chuyện gì vậy?”
“Nương nương, Trữ Tú Cung xảy ra chuyện rồi, quý phi vừa cho người đến thông báo.”
Nghe vậy, Lý An Nhiên mày nhíu càng chặt, lúc này nàng đã hoàn toàn tỉnh táo lại, từ trên giường ngồi dậy, mái tóc dài chảy xuống hai vai, Thanh Y lập tức vén lên màn trướng, Lý An Nhiên ngồi ở mép giường hỏi:
“Bình Nhi và An Nhi đều yên ổn chứ?”
“Nương nương yên tâm, hai vị điện hạ đều đang yên giấc.”
“Ừ!”
Lý An Nhiên gật đầu sau đó mới hỏi đến chuyện chính.
“Trữ Tú Cung xảy ra chuyện gì?”
“Nương nương, nửa canh giờ trước có người phát hiện hai xác chết xuất hiện trong hồ sen bên cạnh Trữ Tú Cung.”
“Xác chết?!”
Lý An Nhiên kinh ngạc, trong cung hàng năm đều có người chết, tuy nhiên đa phần đều là bệnh chết hoặc bị bang chết, còn về án mạng trong cung thì trong lịch sử cung cấm có không ít, tuy nhiên Lý An Nhiên nhập cung ba năm qua cũng chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
“Nói rõ xem, người chết là ai?”
“Nương nương, chuyện lần này không nhỏ đâu, người chết có hai, một là cung nữ hầu hạ trong Trữ Tú Cung, người còn lại chính là một tú nữ họ Quách.”
“Tú nữ?!”
Nghe đến đó Lý An Nhiên đã cảm thấy chuyện tình phức tạp, Thanh Y không khỏi hỏi:
“Nương nương, chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?”
Lý An Nhiên nghiêm mặt suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói:
“Chuyện quản lý tú nữ vốn là do quý phi phụ trách, có tú nữ chết trong hồ sen, quý phi mới là người cần phải lo nghĩ, chúng ta cứ nhìn xem quý phi phản ứng như thế nào rồi nương theo là được.”
“Nương nương nói có lý.”
……
Càn Đức Điện.
Lưu công công vốn có nhiệm vụ hầu hạ hoàng thượng, lúc hoàng thượng đã yên giấc, hắn cũng có thể đi nghỉ ngơi, nhưng hắn vừa mới nằm ngủ không được bao lâu, đột nhiên Tiểu Thanh Tử từ bên ngoài hớt hải chạy vào.
“Sư phụ, sư phụ…”
Lưu công công bị đánh thức, hắn tức giận trừng mắt nhìn Tiểu Thanh Tử.
“Tiểu tử ngươi thật giỏi, chuyên phá hư giấc ngủ của ta.”
“Sư phụ, ta cũng không cố ý mà, hậu cung xảy ra chuyện rồi.”
Lưu công công nghe vậy liền hỏi:
“Xảy ra chuyện gì?”
“Có tú nữ bị chết trong hồ sen bên ngoài Trữ Tú Cung, mà người phát hiện chính là Tô tú nữ, sư phụ, ngươi xem chúng ta có cần bẩm báo với hoàng thượng?”
Lưu công công nghe vậy nghĩ nghĩ rồi hỏi:
“Quý phi nương nương và Hiền phi nương nương có động tĩnh gì chưa?”
“Hai vị nương nương đều cử tâm phúc của mình đến xem xét, theo tin tức kết luận là bị giết, sau đó quý phi nương nương ra lệnh giam lỏng tất cả tú nữ rồi.”
Lưu công công nghe đến đó, Lưu công công liền nhanh chóng ngồi dậy, mang giày rồi nhanh chân chạy đến tẩm cung của hoàng thượng.
Trong tẩm cung, hoàng thượng ngồi trên giường, sắc mặt bình thản nghe Tiểu Thanh Tử báo cáo tình hình, ánh mắt thâm thúy của hắn lóe lên mấy lần, sau đó lạnh nhạt nói:
“Lưu Toàn Phúc, ngươi âm thầm điều tra cho trẫm, Tiểu Thanh Tử, ngươi truyền tin cho Tiểu Nhất Tử, nhắc nhở Hiền phi không cần tham gia vào chuyện này, mọi việc cứ để quý phi xử lý, còn về quý phi xử lý chuyện này như thế nào, không cần phải nhúng tay vào.”
“Nô tài tuân chỉ!”
VntHoaTinhKhoi.