“Vương Trọng Sơn!?”
Trong phút chốc nhìn thấy ông ta, Yến Thù Thanh cùng Cận Hằng nhất thời đứng im chỗ, căn bản không thể tin được đôi mắt của mình.
Thời gian qua đi một năm, lúc trước cùng người này ân ân oán oán, ngay cả bản thân Yến Thù Thanh đều sắp quên mất, bây giờ đột nhiên xuyên thấu qua màn hình nhìn thấy gương mặt khiến người ta chán ghét, anh đột nhiên nhíu chặt lông mày, “... Lúc trước không phải là ông ta bị đuổi khỏi quân bộ rồi hay sao, làm sao còn có tư cách nương nhờ vào Á Hi quốc?”
Cận Hằng cười lạnh một tiếng, siết chặt nắm đấm, ánh mắt nổi lên toàn màu đỏ tươi, “Có lẽ ông ta căn bản không cần nương nhờ, mà là vẫn luôn làm việc cho Á Hi quốc, nếu như ông ta chính là quân tọa chúng ta muốn tìm, rất nhiều chuyện có thể nhanh chóng giải thích, em còn nhớ lúc trước bệ hạ đem lão hồ ly này đày đến chỗ nào không?”
Yến Thù Thanh ngẩn người một chút, nhất thời nhớ không nổi chuyện xảy ra lâu như vậy, trầm ngâm chốc lát bỗng nhiên trợn mắt lên, “... Là tinh cầu Alpha”
Cận Hằng trầm mặt gật gật đầu, âm lệ nheo mắt lại, “Chúng ta cùng bệ hạ vẫn là lòng dạ quá mềm yếu, cho là lão già này không còn quân hàm cùng thế lực quân bộ, rốt cuộc không tạo ra nổi sóng gió gì, không nghĩ tới dĩ nhiên là thả hổ về rừng.”
Nhớ tới lúc trước bộ dạng Vương Trọng Sơn ở trước mặt Hoàng đế vẫy đuôi cầu xin, Yến Thù Thanh lộ ra thần sắc chán ghét, “Lão già này kỹ năng diễn xuất cao thật, vốn tưởng rằng ông ta chỉ là kẻ nhu nhược, không ngờ bản lĩnh của ông ta cũng không nhỏ, ông ta nằm gai nếm mật nhiều năm như vậy, rốt cục có một ngày từ sâu bọ biến thành rồng lớn, chúng ta quả thực là coi thường ông ta rồi.”
“Xem ra lúc trước bệ hạ đày ông ta đến tinh cầu Alpha, mặt ngoài ông ta tỏ ra uỷ khuất nói bản thân bị vu oan, trong lòng không chừng lại cao hứng chỉ hận không thể ăn mừng.”
Cận Hằng khinh bỉ xì một tiếng, “Chúng ta làm cho ông ta ở mẫu tinh không có đường thối lui, ông ta cũng chỉ có thể quay về Á Hi, bằng không chỉ bằng thế lực ở quân bộ của ông ta, hành thích vua là chuyện sớm hay muộn, đừng quên lúc trước con Liệt Long bị em làm thịt, thiếu một chút nữa nó có thể giết chết bệ hạ.”
Nghe xong lời này, lại nghĩ đến chuyện lúc trước Vương Trọng Sơn cố tình nhằm vào anh, Yến Thù Thanh chỉ cảm thấy sau lưng trở nên lạnh lẽo.
Khó trách ông ta đường đường là thượng tướng quân bộ lại phí hết tâm tư nhằm vào một tên lính quèn như anh, thậm chí không tiếc đánh đổi muốn đem anh trói đi, lúc trước anh không hiểu bản thân trở thành phục tùng giả, không có cách nào chạy lên chiến trường, cần gì phải dùng phương pháp cực đoan như vậy đối phó anh, bây giờ nghĩ lại mới hoàn toàn rõ ràng, chuyện này không thể nói là “Nhằm vào” rõ ràng là sớm có dự mưu!
Vương Trọng Sơn từ khi vừa mới bắt đầu ra tay chính là muốn đem anh trói đến Á Hi, nhưng khi đó bản thân anh vẫn là thiếu tá quân bộ, không phải người có thể tuỳ tiện động vào, Vương Trọng Sơn một mặt muốn ẩn giấu thân phận gián điệp Á Hi, một mặt lại được nghĩ trăm phương ngàn kế lấy được gien cơ thể sống của anh, cho nên chỉ có thể trước tiên dùng biện pháp đuổi anh ra khỏi quân bộ, thuận tiện ngày sau ra tay.
Ai nghĩ đến hết thảy kế hoạch của ông ta đều bởi vì Cận Hằng xuất hiện mà triệt để bị quấy phá, lúc này mới có nhiều phân tranh cùng phiền phức như bây giờ.
Nghĩ tới những thứ này, Yến Thù Thanh thật dài thở ra một hơi, căn bản không dám tưởng tượng trong lúc bản thân không biết chuyện, đến tột cùng tránh thoát bao nhiêu âm mưu cùng ám hại, mới có thể toàn mạng vẫn luôn sống đến bây giờ.
Cùng lúc đó, đầu kia màn hình Vương Trọng Sơn vẫn đối với tất cả mọi người ngông cuồng ngạo mạn, dùng một bộ mặt hung hăng quan sát chúng sinh, thâm trầm cười nói, “Chắc chắn người đang xem đoạn video này trong đó có không ít người đã từng là người quen cũ, biết đến bản tọa cùng quý quốc giao tình thâm hậu, đại khái cũng có thể đoán được mục đích chuyến đi này của bản toạ, thế nhưng vẫn có nhiều người không quen biết bản tọa, giờ khắc này nhất định ở trong lòng nghi ngờ bản tọa đến tột cùng muốn làm gì, cho nên lo liệu lễ nghi lần đầu gặp nhau, bản tọa trước hết đưa cho các vị một món lễ vật lớn.”
Nói xong lời này ông ta vỗ tay cái độp, ống kính trong nháy mắt đổi hướng, trước mắt đột nhiên xuất hiện hình ảnh hai quân giao chiến, trong chớp mắt tiếng kêu gào sắc bén chói tai vang vọng phố lớn ngõ nhỏ.
Vô số dân chúng Thương Kiếm bị một màn máu me trước mặt làm cho kinh sợ, có người lập tức nhận ra hình ảnh trước mắt, “Đây là bộ đội của chúng ta! Hình như là quân lính tinh cầu Alpha, mau nhìn huy hiệu trên quân phục bọn họ, thật sự là trú quân của chúng ta!”
Trong hình ảnh, giao chiến thảm thiết, khói lửa tràn ngập đối với phần lớn dân chúng mà nói đều là chuyện vô cùng xa xôi, nhưng bây giờ lại gần trong gang tấc nhìn thấy rõ như vậy, rất nhiều người hoàn toàn bối rối, trong lúc căn bản không kịp phản ứng đến cùng xảy ra chuyện gì, trong hình quân đội Thương Kiếm đột nhiên bị viên đạn màu đen từ trên trời rơi xuống bắn trúng, một giây sau liền biến thành bãi máu....
Hình ảnh di chuyển, thậm chí cố ý đem thảm trạng của quân lính Thương Kiếm quay chậm, khuếch đại mười mấy lần để cho tất cả mọi người chậm rãi thưởng thức, dân chúng trơ mắt nhìn quân nhân quốc gia của mình, trọng thương ngã xuống đất, thân thể hoá thành dòng máu, tứ chi ở trên mặt đất không ngừng co giật run rẩy...
Cảnh tượng thê thảm, khiến dân chúng đều bị doạ sợ, tiếng thét chói tai hoảng sợ vang lên liên tiếp, mà Vương Trọng Sơn lúc này mới chậm rãi xuất hiện, vẫn ung dung nở nụ cười nói, “Chắc chắn các vị bằng hữu nhất định sẽ yêu thích lễ vật tôi tặng, nếu như còn không xem đủ, bản tọa vẫn còn rất nhiều video để cho các vị thưởng thức, dù sao quân ta đã sắp tàn sát hết toàn bộ quân lính Alpha, Hoàng đế cùng quân bộ của các người còn cố ý che che giấu giấu, cảnh thái bình giả tạo.”
“Tự nhiên chư vị còn chẳng hay biết gì, bản tọa liền phát thiện tâm nói thật cho mọi người, quân ta đã nghiên cứu ra vũ khí mới gọi là “Độc săn”, chính là viên đạn màu đen vừa nãy, kỳ thực nó không có tính chất công kích gì, cũng sẽ không gây ra vụ nổ, nhiều nhất chính là trong lúc tiếp xúc da dẻ, sẽ khiến người ta biến thành dòng máu, hơn nữa tuyệt đối không có khả năng chữa trị, hiệu quả mọi người tin tưởng đã nhìn ra rõ ràng, bản tọa sẽ không giải thích thêm.”
Nói tới chỗ này, khoé miệng Vương Trọng Sơn âm hiểm cười càng sâu, trong mắt vẩn đục lộ ra khoái ý dữ tợn, “Vì có đồ chơi mới, chung quy phải cùng mọi người cùng nhau chia sẻ, cho nên bản tọa liền mượn cơ hội này thông báo các vị, tinh cầu Alpha chúng ta đã chơi chán rồi, gần đây một đường xuôi nam, mãi đến tận khi đến mẫu tinh Thương Kiếm gặp mặt các vị, đến lúc đó chắc chắn mọi người nhất định có thể trải nghiệm “uy lực của” của độc săn.”
Ngôn luận gần như khiêu khích vang vọng đầu đường cuối ngõ, trong bầu không khí khủng hoảng, Vương Trọng Sơn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn chằm chặp ống kính, giống như là xuyên thấu qua màn hình nhìn người nào đó, gằn từng chữ, “Nếu như không muốn để cho quân ta chỉ huy xuôi nam tìm các vị chơi đùa, hãy để bản tọa nhìn thấy thành ý của Thương Kiếm các người, bằng không máu chảy thành sông người chết đói khắp nơi chính là kết cục sau cùng của Thương Kiếm!”
Nói xong lời này, ông ta cười to phách lối, Hoàng đế trầm mặt đóng lại màn hình, đem thiết bị truyền tin ném tới một bên.
Hết chương 81-phần 1.