Lại tiếp tục uống trà thêm một canh giờ, đến tối lúc toàn bộ Vương phủ đều đã lên đèn, có tiếng Yên Nhi ở bên ngoài bẩm báo:
"Tiểu thư, Thuỷ sườn phi, Vương gia đã hồi phủ".
Thuỷ Nhược Ly lại nhìn về phía Mạc Tử Liên, lúc này Mạc Tử Liên lại thong thả đặt cốc trà xuống:
"Đi thôi, ta đưa ngươi trở về".
Lại quay sang nhìn Yên Nhi một cái, nàng liền hiểu ý lấy một cái khay,
bưng cốc trà có độc theo sau hai người. Thuỷ Nhược Ly cũng không nói gì, một đường trầm mặc theo Mạc Tử Liên trở về Thính Thuỷ Các của mình.
Vừa đi tới cửa Thính Thuỷ Các, Mạc Tử Liên liền đứng lại, quả nhiên,
không đầy nửa khắc sau, Đông Phương Thiên Trạch cũng xuất hiện. Thuỷ
Nhược Ly có chút ngạc nhiên nhìn Mạc Tử Liên, không biết là làm sao nàng ta có thể biết được bí mật của mình. Tuy nhiên, nếu như nàng ấy đã
không muốn hại mình, cũng không có ý tiếp cận Đông Phương Thiên Trạch
thì dù cho nàng ấy có biết cũng chẳng sao.
Đông Phương Thiên
Trạch nhìn thấy Mạc Tử Liên đứng bên cạnh Thuỷ Nhược Ly cũng hết sức
ngạc nhiên, trong hiểu biết của hắn, Thuỷ Nhược Ly vốn là một nữ nhân
nhu nhược lại dịu dàng thiện lương, đặc biệt không ưa thích gần gũi với
mấy nữ nhân trong hậu viện của hắn.
Nếu hắn không lầm, nữ
nhân đứng bên cạnh nàng hôm nay cũng là một trong số nữ nhân hậu viện,
tuy nhớ không rõ là ai nhưng linh tính mách bảo hắn, hắn đã từng thấy
nàng trong số nữ nhân hậu viện. Vậy vì lý do gì hôm nay nàng ta lại ở
đây, nhìn dáng vẻ dường như đối với Ly Nhi cũng không xa lạ, kì quái!
Mạc Tử Liên thấy hai người chăm chăm nhìn mình cũng không quá để ý, chỉ bình thản nhìn về phía Đông Phương Thiên Trạch:
"Vương gia, nếu không có việc gì thì có thể thỉnh ngài cũng tiểu nữ uống một ly trà có được không?"
Thuỷ Nhược Ly nghe Mạc Tử Liên nói vậy cũng không có ý kiến gì, mỉm cười dịu dàng nói với Đông Phương Thiên Trạch:
"Vương gia, ngài cũng đã đến đây rồi, Mạc muội muội vừa mới tặng cho
thiếp một ít Bích Loa Xuân thượng hạng của năm nay, thiếp còn định mời
người qua dùng thử, vậy chúng ta cùng uống, người thấy có được không,
Vương gia?"
Thuỷ Nhược Ly đã nói vậy, Đông Phương Thiên Trạch cũng không thấy có gì, thoải mái gật đầu, sau đó ba người vào chính
sảnh, ngồi xuống. Đông Phương Thiên Trạch ngồi ở chủ vị, Thuỷ Nhược Ly
và Mạc Tử Liên ngồi ở phía dưới.
Một tuần trà qua đi, Mạc Tử
Liên cũng không có tâm tư dây dưa nhiều với vị Vương gia đào hoa này.
"Vương gia, chuyện xảy ra ngày hôm nay chắc hẳn ngài cũng đã biết".
Đông Phương Thiên Trạch gật đầu, hắn chính là biết rõ, lại càng nghi
vấn, cho nên vừa về phủ hắn liền lập tức tới đây. Mạc Tử Liên cũng không định nhiều lời:
"Ta có thứ này cho Vương gia xem qua, Yên
Nhi, vào đi!" Yên Nhi nãy giờ vẫn đứng bên ngoài liền nhẹ nhàng bước
vào, bưng cốc trà đã nguội trên khay để xuống trước mắt Đông Phương
Thiên Trạch.
"Đây là..."
Đông Phương Thiên Trạch nghi hoặc nhìn nàng, tuy nhiên trong lòng cũng đã lờ mờ đoán ra đáp án. Mạc Tử Liên gật đầu:
"Cái này chính là thứ Thuỷ sườn phi đã uống phải lúc chiều, nếu không
phải trong tay ta đã có sẵn giải bách độc hoàn, e rằng mạnh của tiểu nữ
và Thuỷ sườn phi hiện giờ đã khó giữ."
Đông Phương Thiên
Trạch nghe nói thế liền nhìn về Thuỷ Nhược Ly, thấy nàng gật đầu, lông
mày hắn liền nhăn lại, sắc mặt hết sức khó coi, quát một tiếng: "Người
đâu."
Lập tức có một bóng đen xuất hiện: "Đi kiểm tra thứ này cho ta, xác định rõ nguồn gốc, xuất xứ rồi trở về báo cáo."
"Thuộc hạ lĩnh mệnh!" Sau khi trả lời, bóng người áo đen liền biến mất, cốc trà độc cũng không cánh mà bay.
Mạc Tử Liên cảm thấy đã đủ liền đứng dậy cáo từ. Chuyện của nàng nên để sau khi vụ này kết thúc liền tính tiếp sẽ tốt hơn. Đông Phương Thiên
Trạch cũng không tiếp tục giữ nàng, chỉ nói:
"Chúng ta lần khác lại nói chuyện sau."
Mạc Tử Liên cũng ngoan ngoãn đáp lời, thong thả bước ra ngoài, ra tới
cửa dường như lại nhớ tới cái gì, liền đứng lại quay đầu nói với hắn:
"Vương gia, nên coi chừng nữ nhân Phương Vũ, nàng ta không đơn giản."
Đông Phương Thiên Trạch nhíu mày, tuy không rõ ràng ý của nàng nhưng đề phòng trước vẫn tốt hơn, liền cho người chú ý nàng ta.
Mạc
Tử Liên cũng không chú ý chuyện còn lại như thế nào, chỉ tĩnh tâm đi
trên đường: "Bầu không khí Vương phủ này đúng là ô nhiễm".