Ân, chào cậu, Trúc Đình”
Thân Bích nhẹ nhàng cười với Trúc Đình. Cậu thật sự rất vui khi lại được học chung với Trúc Đình. Tớ rất hạnh phúc Trúc Đình a. Cậu có biết không?
Tiếng chuông vào học vang lên, học sinh ai nấy đều tập trung ngồi vào chỗ, Thân Bích ngồi cạnh Trúc Đình, Diệp Kỳ và Nhật Băng ngồi trên hai người, còn lại Thiên Hàn một mình ngồi ở phía sau. Nhưng cô nàng không quan tâm việc ai ngồi cạnh, cô chỉ có vẻ hứng thú với sách thôi, suốt ngày cô cứ vùi đầu vào sách. Chỉ khi nào phát hiện tín hiệu của Thân Bích mới tỏ vẻ chú ý.
Một người phụ nữ tóc ngang vai, đeo mắt kính màu đen, vận một bộ âu phục, mang một đôi cao gót bước vào, âm thanh cộc cộc của giày được dừng lại ở trước bảng. Giọng nói thanh thoát giới thiệu: “Cô là Tố Phiên, năm nay cô sẽ là chủ nhiệm của lớp, mong mấy em sẽ hợp tác với cô“. Cô tươi cười với học sinh ở dưới, mọi người cũng tỏ vẻ đồng tình vỗ tay tán thành.
Ngày đầu tiên vào lớp chủ yếu là chỉ làm quen, đám học sinh cũng tỏ vẻ hoà đồng, Thân Bích luôn chủ động đi kiếm thêm bạn.
“Tớ là Thân Bích a, làm quen”
“Cậu là Sĩ Nguyên đúng không, làm quen”
“Tự Thiên, cố gắng hợp tác nhé”
Trúc Đình thấy bóng dáng của Thân Bích luôn tăng động như vậy, chịu không nổi nên kéo cậu xuống căng tin.
“Cậu làm gì vậy, tớ chưa làm quen hết mà”
“Làm quen cái beep”
“Cậu kì qu...”
Chưa nói hết câu, Thân Bích đã bị nhét một cây kem to tướng vào miệng.
“Im lặng ngay!!!”
Cậu chỉ biết ngậm ngùi cắm đầu ăn kem cho đến hết giờ ra chơi quay vào lớp.
Thời gian một tuần trôi qua, mọi người đã có vẻ quen với lớp học. Tiết học bắt đầu, cô giáo vào lớp dẫn theo một cô gái vào lớp, cô gái để mái tóc ngang trán, xoã xuống lưng, ngũ quan xinh xắn.
“Đây là Hàn Y Tuyên, từ nay sẽ học lớp chúng ta, mọi người hãy giúp đỡ bạn”
“Tớ là Hàn Y Tuyên, mong mọi người đối xử tốt với tớ”
Thân Bích tỏ vẻ ngạc nhiên, mình chẳng phải đã từng giúp đỡ cô ta sao? Thì ra là học chung luôn à? Thật ngẫu nhiên.
Cả lớp tỏ vẻ hứng thú với cô gái này, bởi cô cũng có vẻ thân thiện. Cô giáo tổng nhìn lớp rồi chỉ Y Tuyên ngồi ở bàn Thiên Hàn. Y Tuyên tiêu sái thẳng đến cuối lớp.
“Chào bạn”
“Chào”
Y Tuyên cười nụ cười làm quen. Thân Bích quay xuống mở lời: “Mình lại gặp mặt rồi a”
“Nga? Mình học chung lớp a. Thật vui “
“Ân, ra chơi rồi nói tiếp a”
Thân Bích quay lên liếc mắt qua nhìn Trúc Đình không một biểu cảm. Cô giáo dõng dạc sinh hoạt: “Để mừng ngày khai giảng, cô muốn các em hãy trình diễn một tiết mục gì đó, cả lớp làm cũng được, chia nhóm ra làm cũng được. Thứ hai tuần sau chúng ta bắt đầu diễn”
Đối với chuyện này Thân Bích vô cùng hứng thú, cậu lôi mấy người bạn của mình tập chung với mình
“Hàn a, tập chung tới tớ”
“Kỳ nè, nhảy nha”
“Băng, cậu vũ đạo giỏi, cậu lo phần biên đạo”
“Trúc Đình, cậu cũng tham gia nha”
“Không”
Thân Bích vẫn không nản chí mà lôi kéo Trúc Đình
“Trúc Đình, tham gia đi”
“Không”
“Đình a, tham gia đi mà”
“Không”
“Đình nhi”
“Cậu thiếu đòn phải không?”
“Không a, tham gia đi”
“Cậu không làm phiền tôi thì không chịu nổi?”
“Cậu tham gia, tớ không làm phiền cậu nữa”
“Cậu nói?”
“Ân”
“Vậy tôi vào”
Thân Bích phấn khích nhảy tưng tưng lên, Y Tuyên phía sau vỗ nhẹ vai cậu: “Cho tớ tham gia với được không?”
“Hảo a, càng đông càng vui”
“Vậy a, mai tất cả qua nhà tớ tập a”
Ngày hôm sau, mọi người kéo qua nhà của Thân Bích, đi lên sân thượng. Gió trời nhẹ nhàng thổi qua làm tinh thần ai cũng cảm thấy thoải mái, có vẻ đã chuẩn bị tâm luyện rồi.
“Các cậu cứ tập, tớ đem nước lên cho mọi người”
Thân Bích hí hửng đi xuống dưới lấy nước cho mọi người, vừa đi lên đã thấy Y Tuyên đang ở trong lòng của Trúc Đình. Tay đang cầm ca nước đã đổ tung toé đầy sàn.