Từ sau trận cãi vã đó Niên Ái và ba mẹ cũng ít khi nói chuyện với nhau, về phần cô thì vẫn cứ học học học cố gắng thi điểm thật cao thật tốt còn mọi chuyện sau đó thì cứ để tính sau vậy, người đi đến chân tường thì ắt có lối thôi.
Vào những ngày gần kề thi Niên Ái thường xuyên thức đến 1 2 giờ sáng để xem nhiều sách ôn tập rồi mới đi ngủ. Niên Ái không thường xuyên dùng mạng xã hội nhưng đôi khi cũng bài tỏ một chút trên mạng cho tâm tình thoải mái hơn.
12 giờ đêm, Niên Ái cập nhật trạng thái mới trên Facebook. Cô viết:
'12h rồi, vẫn bộn bề với đống bài tập'
Phía dưới đính kèm là một tấm ảnh chụp lại một góc bàn học của Niên Ái. Cô đăng xong thì tắt điện thoại tiếp tục học bài vì trời đã rất tối hầu hết mọi người điều đã offline Niên Ái chỉ muốn đăng để có thể giải phóng bản thân một chút với lại nhìn xem trang cá nhân của cô không có gì khác ngoài ĐƠN ĐIỆU vô cùng ĐƠN ĐIỆU bài viết cô đăng cách đây cũng đã 2 tháng trước nếu cô còn không có động tĩnh bạn bè qua mạng của cô chắc nghĩ cô bị hack nick mất rồi cũng nên.
Khoảng đến 1 giờ sáng Niên Ái đã hoàn thành xong hết tất cả mọi thứ, cô vào trong nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân rồi lại mệt mỏi nằm lên giường. Niên Ái kéo tấm chăn kín lại bật điện thoại lên thấy một vài cmt được khoảng 5p' thì lại có tin nhắn đến.
Ngô Thi Thi:[Nghĩ ngơi sớm tốt cho sức khỏe]
Ngô Thi Thi một người chị lớn hơn Niên Ái 4 tuổi được cô quen biết qua mạng từ năm lớp 9 trong một bài viết nấu ăn trên Facebook.
Niên Ái:[Em cảm ơn chị ạ]
Ngô Thi Thi:[Em viết nguyện vọng hết chưa?]
Niên Ái:[Rồi ạ]
Ngô Thi Thi:[Vậy em định học ngành gì?]
Niên Ái:[Báo chí, luật, an ninh 3 nguyện vọng ạ]
Ngô Thi Thi:[Vậy ba mẹ em không ngăn cản em à?]
Ngô Thi Thi là người chị qua mạng thân thiết nhất của Niên Ái, cô đối với Ngô Thi Thi như một người chị một người tri kỉ tâm giao vậy nên những chuyện gia đình, tình cảm Niên Ái cũng có nói loáng thoáng cho Ngô Thi Thi nghe qua.
Niên Ái:[Có ạ, nhưng mà em bảo sau khi biết điểm rồi nói sau thì ba mẹ cũng miễn cưỡng đồng ý rồi ạ]
Ngô Thi Thi:[Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nhớ cố gắng hết sức trong kì thi em nhé!]
Niên Ái:[Vâng, em cảm ơn chị ạ]
1 tuần sau Niên Ái chính thức bước vào kì thi quan trọng nhất trong cuộc đời của mình. Thời gian thi kéo dài 1 tuần cô phải thi hết tất cả các môn rồi dùng điểm tốt nghiệp để xét tuyển đại học.
Một tuần thi cử dường như hoàn toàn hút hết được sinh lực trong người của Niên Ái trong 12 năm qua. Cô cảm thấy bản thân đã làm rất tốt không có gì phải hối hận cả. Ngày biết điểm thi tất cả các môn mà cô thi điều trên 8 điểm đặc biệt 3 môn Văn Sử Địa được cô lựa chọn để xét tuyển đại học điều có điểm rất cao. Văn 9.5, Sử 10 và Địa 9.8 cộng đi cộng lại Niên Ái được 29.3đ xét tuyển đại học.
Khi nhìn thấy tên mình trên bảng thông báo với số điểm cao ngất ngưởng Niên Ái vui mừng đến bật khóc cuối cùng thì những gì cô cố gắng trong thời gian qua điều đã được đáp trả một cách xứng đáng. Lâm Mai Châu xem điểm của mình xong liền chạy đến chỗ Niên Ái.
Lâm Mai Châu hớn hở:“Này Niên Ái, tớ được tận 29đ đấy vui quá đi mất”
Niên Ái cũng vui mừng:“Chúc mừng cậu, chúc mừng cậu”
Lâm Mai Châu:“Còn cậu, được bao nhiêu điểm mà rơi nước mắt luôn thế”
Niên Ái:“29.3đ”
Lâm Mai Châu:“Trời đất ơi, cao như vậy sao?”
Niên Ái:“Tớ cũng không nghĩ là nó cao như vậy”
Lâm Mai Châu:“Lần này nhất định phải đi ăn mừng, cả nhà hoan hỉ hết rồi”
Điện thoại trong tay Niên Ái rung lên, là nhóm anh em chơi game của Niên Ái đang bàn luận vô cùng sôi nổi.
Nhất Trung:[Này này, tao được tận 27.1đ đấy nhé]
Quang Vỹ:[Tưởng gì, tao có 27.5đ thôi]
Phía sau Quang Vỹ gửi kèm thêm một icon tỏ vẻ khinh bỉ Nhất Trung.
Nhất Trung:[Hơn có 0.4 thôi làm như to tát lắm]
Quang Vỹ:[Nhưng tao vẫn hơn mày thôi]
Dù cách nhau một màn hình điện thoại nhưng Niên Ái cũng có thể cảm nhận được cơn tức giận của Nhất Trung. Mặc kệ những điều đó Quang Vỹ lại tiếp tục chat trong vui vẻ
Quang Vỹ:[Hóa Khải, Định Ngôn, Niên Ái được bao nhiêu điểm mà im thế?]
Hóa Khải:[có 26.8đ thôi anh em ơi]
Định Ngôn:[29đ]
Niên Ái còn chưa kịp trả lời, tất cả những người còn lại đã nháo nhào lên.
Nhất Trung:[Định Ngôn mày có phải là người không vậy, học gì mà đỉnh vcl]
Hóa Khải:[Anh em với nhau mà giấu nghề lâu thế đại ca]
Quang Vỹ:[Tao từ chối nhận bạn bè quá sáng chói nhé]
Định Ngôn:[Cũng tàm tạm thôi, trường chúng ta có đầy người hơn hẵng tao mà]
Hóa Khải:[Thôi thôi thôi đừng có biện bạch]
Quang Vỹ:[Hóa Khải nói đúng đấy, mày đừng có mà biện bạch]
Nhất Trung:[ còn Niên Ái bao nhiêu điểm vậy?]
Niên Ái chần chừ một lúc rồi mới trả lời:[29.3đ]
Khác với lần Định Ngôn cho biết điểm lần này cả nhóm điều im lặng trong khoảng 2 phút.
Quang Vỹ:[Chị à, sao em không phát hiện chị không phải người nhỉ?]
Niên Ái:[Chị không phải người chẳng lẽ là quỷ à?]
Hóa Khải:[Nhất Trung cái thằng chết tiệt này, mày bày trò hỏi điểm làm gì không?]
Nhất Trung:[Biết vậy thà chết tao cũng không hỏi đâu]
Định Ngôn:[Đấy, đầy người điểm cao hơn tao]
Đám người họ lại tiếp tục tranh luận, Niên Ái tắt điện thoại nhìn ra ngoài trời vẫn còn sớm Niên Ái cũng không muốn về nhà đối mặt với những nguyện vọng của mình và lời nói lúc trước nên cô đành tạm thời cho mình chút thời gian thư thả.
Niên Ái:“Này Mai Châu đi trà sữa không?”
Lâm Mai Châu vui vẻ:“Đi chứ, nhưng hôm nay cậu phải khao người ta nha”
Niên Ái:“Được rồi, hôm nay trẫm sẽ khao ái phi đi uống trà sữa nhé”
Lâm Mai Châu cũng hùa theo cô:“Đa tạ thánh ân, thần thiếp yêu hoàng thượng nhất trên đời”