Cho Em Một Chút Ngọt Ngào

Chương 6: Chương 6




Edit: Chi

Beta: Mễ Mễ

======================================

Vân Tranh hít sâu một hơi, cầm lấy kịch bản, hỏi Đường Dịch: “Giới thiệu qua nhân vật có đọc không? ”

  ”Ừm, bắt đầu đọc từ tiêu đề đến kịch bản, toàn bộ.” Lúc Đường Dịch trả lời, đã bắt đầu vào trận, ngón tay lướt nhanh trên màn hình.

Phong thủy luân chuyển, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.

Năm đó, Đường Dịch là người mới, đối diễn với diễn viên gạo cội hoàn toàn bị khí thế của đối phương chèn ép.

  Bị chèn ép tàn nhẫn dẫn đến khẩn trương, anh nhiều lần quên lời thoại, còn có đối phương nói xong lời thoại, hắn không ý thức được mình nên tiếp lời.

  Vân Tranh tức giận ném tai nghe xuống, trước mặt mọi người đi tới địa điểm quay phim, kéo Đường Dịch đi, vừa đi vừa mắng: “Cậu vào đọc kịch bản cho tôi! Từ tiêu đề mở là lưng, bất kể là nhân vật chính hay vai phụ đều xem cho tôi. Việc này cậu cũng không làm tốt, còn quay cái gì nữa?! ”

Ngày đó Đường Dịch bị Vân Tranh nhốt trong phòng đạo cụ, không cho người khác đưa cơm cho hắn, từ 10 giờ sáng đến 12 giờ đêm.

  Chờ ngày quay phim này đều kết thúc, Vân Tranh mới đến phòng đạo cụ tìm Đường Dịch, ngồi xổm bên cạnh anh hỏi: “Thế nào, xem đến đâu rồi? ”

Đường Dịch tựa hồ đã khóc qua, lúc này đã bình ổn không ít. Ánh mắt hắn u oán nhìn Vân Tranh một cái, tiếp theo thanh âm nặng nề bắt đầu đọc thuộc lòng kịch bản.

  Vân Tranh khoát tay áo, ngắt lời anh: “Ra ngoài đi. ”

  Nói xong, đưa Đường Dịch đến phòng bếp đơn sơ do nhân viên đoàn làm phim tạm thời dựng lên, ở bên trong tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn, nấu cơm cho Đường Dịch ăn.

  Bên này Đường Dịch đọc kịch bản, bên kia Vân Tranh nấu cơm cho Đường Dịch ăn, hai người đều đang tiến hành, không quấy nhiễu lẫn nhau.

Vân Tranh nấu cho Đường Dịch một phần cơm gà cung bảo, đặt ở trước mặt Đường Dịch. Đường Dịch đói bụng một ngày, cũng không còn duy hình tượng “nam thần”, ăn từng ngụm lớn.

  Trong lúc Đường Dịch ăn như hổ đói, Vân Tranh ngồi đối diện anh, bắt đầu lẩm bẩm.

  ”Khí chất! Cậu là nam nhân, các quý ông được chứ? Diễn ra khí thế của ngươi, nên làm gì thì làm gì, cậu sợ Lưu lão sư làm gì? Thật sự là một kẻ, cánh tay già nua của anh ta có thể đánh bại cậu không? Thôi nào, cậu đang chơi với tôi. ”

Đường Dịch ăn cơm được một nửa, đã bị Vân Tranh xách lên đối diễn. Được một hồi, Vân Tranh lại buông tha Đường Dịch, để Đường Dịch tiếp tục ăn, tự mình ngồi đối diện Đường Dịch tổng kết biểu hiện của Đường Dịch.

  Hai người đối diễn đến hơn 3 giờ sáng mới kết thúc, bữa cơm này của Đường Dịch cũng bị cắt ngang hai lần, chia làm ba lần mới ăn xong.

  Sáng hôm sau Đường Dịch không có cảnh quay, ngủ đến hơn 1 giờ chiều. Lúc đi ra mới nghe nói, Vân Tranh bắt đầu quay phim lúc 6 giờ sáng.

Bây giờ, trở thành Vân Tranh đọc kịch bản.

  Cô nhẫn nại đọc hai tiếng đồng hồ, đọc đến mức Đường Dịch ngáp dài. Vân Tranh cũng có chút đau họng, đứng dậy rót cho mình một ly nước, hỏi Đường Dịch: “Cậu uống gì vậy? ”

  ”Nước khoáng.”

  ”Trong nhà tôi chỉ có Sprite và Coca và bia.”

Đường Dịch nghe đến đó, buông điện thoại xuống, tức giận hỏi: “Cô còn muốn uống. ”

  ”Lần trước tụ tập ở nhà ta, đám tửu quỷ kia uống xong còn lại.” Vân Tranh nói xong đi vào phòng bếp, lấy nồi ra nấu nước uống cho Đường Dịch.

Lúc này tiếng chuông cửa vang lên, Vân Tranh còn chưa động, Đường Dịch chủ động đứng lên mở cửa cho đối phương.

  ”Ai vậy?” Vân Tranh đứng ở cửa phòng bếp hỏi.

  ”Trợ lý của tôi.”

Chỉ chốc lát sau Trịnh Cẩn Du lên lầu, đưa tới mấy túi thức ăn, rồi lại rời đi.

  ”Không vào ngồi một chút sao?” Vân Tranh nghi hoặc hỏi.

  ”Cậu ta không thích ngồi.” Đường Dịch trả lời rất lãnh đạm.

  ”Vậy cũng có thể vào nhà đứng, hoặc là ăn cơm rồi lại đi?”

Đường Dịch không trả lời, dùng mũi chân chỉ chỉ thức ăn trên mặt đất, nói: “Tôi đói bụng. ”

  Vân Tranh lập tức hiểu, xách đồ ăn vào phòng bếp, mở ra xem mua cái gì, vì thế bắt đầu bận rộn.

Đường Dịch ở trong phòng khách nhận được một cuộc điện thoại, là đạo diễn đoàn làm phim trước đó gọi tới, hy vọng anh có thể đi sửa mấy cảnh quan trọng.

  Hơn nữa còn gửi tới mấy đoạn clip, để Đường Dịch tự mình xem một cái, suy nghĩ một chút nên cải tiến như thế nào, như vậy cũng có thể tiết kiệm thời gian.

  Đường Dịch dùng điện thoại di động nhìn một lúc, liền ném điện thoại sang một bên, phạm đến chỉ nhíu mày.

Nấu ăn không phải ngay lập tức là chín, một số món ăn không cần phải trông.

  Vân Tranh đang chờ thời gian đi ra, khom lưng nhìn điện thoại di động Đường Dịch tiện tay ném trên sô pha, mở video xem lại một lần nữa.

“Có ý kiến gì?” Đường Dịch hỏi cô.

  ”Nữ chính rõ ràng bị anh ôm rất không thoải mái.”

  ”Tôi cũng không phải làm mát xa cho cô ấy, làm cho cô ấy thoải mái làm gì?”

  ”Cho nên nơi này chụp rất không được tự nhiên, thoạt nhìn không giống người yêu.”

Vân Tranh nói xong, từ trong ngăn kéo bàn trà lấy ra một quyển sổ viết nhanh, lấy bút ra, nhanh chóng vẽ nguệch ngoạc vài cái, sau đó đặt ở trước mặt Đường Dịch.

  Cô ở Học Viện Hý Kịch, chuyên môn học viết nhanh, phác thảo, chính là vì có thể thuận tiện vẽ cảnh quay. Mấy năm rảnh rỗi, nhàm chán cô liền thích vẽ tranh, ngược lại vẽ tốt lên không ít.

  Bây giờ, trình độ vẽ của cô rất tốt, thực sự chạy đến công viên nhỏ để vẽ bản phác họa chân dung, có lẽ cũng sẽ có người ủng hộ.

“Như vậy có phải thoải mái hơn nhiều không?” Cảm nhận cho chính mình. Vân Tranh đưa bản vẽ nhanh cho Đường Dịch.

  Đường Dịch lấy đi quyển sổ để xem, một tay nâng cằm, tựa hồ là đang nghiên cứu.

  Vân Tranh cũng không quấy rầy, đứng dậy lại đi vào phòng bếp, xào vài cái, tránh dính chảo.

Đường Dịch đi vào phòng bếp, bước chân rất nhẹ, đột nhiên từ phía sau cô ôm lấy cô, làm cho thân thể cô cứng đờ.

  Đột nhiên bị một nam sinh từ phía sau ôm lấy, nói tâm tình không hề dao động là giả, cô có chút bất an.

  ”Cậu làm gì?!” Vân Tranh hỏi.

  ”Cảm thụ một chút.” Đường Dịch trả lời.

Vân Tranh gật đầu, tỏ vẻ mình hiểu, tiếp tục xào rau.

  Đường Dịch buông cô ra, đổi một góc độ khác, lại một lần nữa ôm lấy cô, cân nhắc cái gì đó, tựa hồ là đang lấy cô làm “đạo cụ“.

  Khi quay phim, một số hiệu ứng đặc biệt cần hậu kỳ là không có, tất cả đều dựa vào trí tưởng tượng của diễn viên.

  Nếu cần diễn phụ, cũng sẽ cho nhân vật chính một con búp bê, hoặc là người thật mặc quần áo bó sát, hình tượng quái dị đi diễn xuất, diễn viên đều cần quen.

  Lấy một người thật làm “đạo cụ”, đã rất xa hoa rồi.

“Ngươi đã xem qua thuật bắt giữ chưa?” Vân Tranh hỏi hắn.

  ”Thế nào?”

  ”Cái ôm này của cậu, chính là cách ôm bắt con tin, tôi đều sợ một giây sau cậu sẽ tới khóa cổ họng, tôi liền trực tiếp từ bỏ.”

Đường Dịch lập tức hưng trí hoàn toàn không có, buông Vân Tranh ra, thập phần khó chịu nhìn về phía cửa sổ phòng bếp. Cửa chớp đều chắn, vẫn mở nhìn ra bên ngoài.

  ”Yên tâm đi, paparazzi chụp không được, lúc tôi mua nhà cố ý suy nghĩ qua, kết quả hiện tại hoàn toàn không lo lắng bị paparazzi chụp lén.” Vân Tranh nói.

  ”Phòng này của cô không tệ.”

  ”Thế chấp đi ra ngoài, ta hiện tại chỉ là tạm thời ở.”

Đường Dịch buông cửa chớp ra, quay người lại hỏi cô: “Sao, để quay phim truyền hình? ”

  ”Đúng vậy, đây là lần cuối cùng của tôi. Nếu không thành công, tôi sẽ về quê chấp nhận xem mắt ở nhà, kết hôn sinh con, không lăn lộn trong giới.” Vân Tranh nói xong, đem thức ăn múc ra, đặt ở một bên dùng chậu khóa lên, bắt đầu nấu một món ăn khác.

  Đường Dịch giơ tay sờ sờ môi mình, nhìn chằm chằm bộ dáng bận rộn của Vân Tranh, hỏi cô: “Như thế nào? Cô không tìm thấy bạn trai à? ”

“Đúng vậy, cậu không biết sao? Từ nhỏ tôi đã cảm thấy mình trâu bò, cho nên vẫn luôn lăn qua lăn lại. Kỳ nghỉ trung học cơ sở bắt đầu chạy ra ngoài để phát tờ rơi, tiết kiệm cho mình một quỹ kinh doanh. Trường trung học làm câu lạc bộ, trường đại học bắt đầu làm phim trực tuyến, sau khi tốt nghiệp tôi trực tiếp với sự giúp đỡ của gia sư để vào nghề. “Vân Tranh thành thạo thái rau, giới thiệu cuộc đời mình, ngữ khí không thèm để ý chút nào.

  ”À...” Đường Dịch phía sau liền biết, bị một đại lão đã kết hôn theo đuổi, trở thành người vô tội nhất, lại bất hạnh nhất trong trò khôi hài này.

  Phỏng chừng mấy năm nay, cũng bị ảnh hưởng không tìm được bạn trai nữa.

“Cho nên coi như đánh một lá bài thân tình, ngươi thưởng mặt, giúp tôi một lần. Thù lao của tôi tăng lên một chút, tăng lên...” Vân Tranh do dự một hồi lâu, cuối cùng nghẹn đến mức khuôn mặt dữ tợn, báo giá một tập 170.000.

  Đường Dịch thiếu chút nữa trợn trắng mắt, hắn mượn danh nghĩa Minh nhị thiếu, đầu tư cho Vân Tranh 30 triệu. Kết quả Vân Tranh hạ quyết tâm lớn như vậy, cũng chỉ cho hắn một tập phim tăng thêm 20.000 đồng.

  Làm thế nào có thể được như vậy?

“Tôi đang suy nghĩ.” Đường Dịch trả lời.

  Vân Tranh cũng nghĩ vậy, nếu như không phải đang suy nghĩ, Đường Dịch cũng sẽ không đến chỗ cô.

  Phỏng chừng, Đường Dịch muốn trút giận lên người cô, làm khó cô một thời gian, nảy ra một ngụm oán khí đè nén trong lòng nhiều năm, là có thể tiếp nhận, lúc này mới có thể đọc kịch bản lâu như vậy cho Đường Dịch.

Làm xong hai món ăn, Vân Tranh bưng thức ăn ra khỏi phòng bếp, vừa mới đặt thức ăn lên bàn ăn, thân thể đã bị Đường Dịch ôm lấy lần nữa, động tác đột nhiên xuất hiện.

  Cái ôm này rất chặt, khiến cô theo bản năng ngửa ra sau, sau lưng đụng vào lồng ngực rắn chắc của Đường Dịch, còn có thể cảm nhận được nhiệt độ trên ngực anh.

  Tiếp theo liền nghe được Đường Dịch ở trên đỉnh đầu cô, dùng ngữ khí thành khẩn nói: “Đừng đi. ”

Thanh âm Đường Dịch rất dễ nghe, ôn nhu nói chuyện càng muốn chết. Nếu nói chuyện cũng là một loại cố ý câu dẫn, như vậy Đường Dịch tuyệt đối là tai họa ngàn năm tồn tại.

  Thanh âm dễ nghe, phối hợp với lời thoại khiến người ta dao động, ngay cả Vân Tranh cũng động tâm trong nháy mắt.

“Tôi nói cậu có thể không làm giật mình được hay không? Làm cho trái tim tôi run rẩy.” Vân Tranh có chút khó chịu hỏi.

  ”Lần này khá hơn chưa?” Đường Dịch ôm cô không buông tay, lúc nói chuyện, hơi thở trong miệng thổi ra khiến tóc cô rối loạn.

  ”Ở góc độ của tôi không quá rõ ràng, cậu chờ một chút.” Vân Tranh nói xong, bẻ tay Đường Dịch ra, lạnh nhạt rời khỏi vòng tay anh.

Đường Dịch nhìn Vân Tranh đi vào phòng ngủ, chỉ chốc lát sau từ trong phòng ngủ lấy ra một gương chiếu đất thật lớn, đặt ở trong phòng khách, sau khi cố định xong, lại đi lấy điện thoại di động của Đường Dịch.

  Màn hình điện thoại đã tối, vì vậy cô giơ lên cho Đường Dịch: “Mở khóa. ”

  ”Mật mã đi, 223366.” Đường Dịch cũng không động thủ, trực tiếp nói mật mã.

Điện thoại di động của nghệ sĩ, đầy bí mật.

  Nói chuyện với ai, từng nhắn tin wechat với ai, đều là tin tức rất đáng để lột sâu, sau đó sẽ chạy ra một loạt scandal.

  Nhưng mà Đường Dịch cư nhiên thản nhiên nói cho Vân Tranh mật khẩu điện thoại di động, dường như căn bản không quan tâm.

Vân Tranh chạm vào màn hình, dùng mật mã mở khóa, lại xem video một lần nữa, hỏi Đường Dịch: “Kiều Tình có phải cao hơn tôi không? ”

  ”Hẳn là đúng không?”

  ”Đại khái cao bao n nào?”

  ”Ách... 175 cm? “Đường Dịch cũng không rõ ràng lắm, chỉ là nói một con số đại khái.

Vân Tranh lại mang tới mấy quyển sách trên giá sách, lấy ra thước cuốn, điều chỉnh mấy lần sách, dùng thước đo đo độ cao không sai biệt lắm, hướng Đường Dịch ngoắc ngoắc ngón tay: “Lại đây, ôm tôi. ”

  Đường Dịch còn rất nghe lời, đến phía sau Vân Tranh, đưa tay ôm lấy Vân Tranh.

  Vân Tranh chỉ chỉ vào gương, để Đường Dịch tự mình nhìn: “Cậu tự mình nhìn, có cảm thấy không được tự nhiên? ”

Đường Dịch nhìn hai người trong gương.

  Vân Tranh lúc này là nhan sắc mộc mạc, mái tóc đen xõa tung trên vai, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp được làm nổi bật càng thêm tinh xảo, đôi mắt của cô ở trong gương nhìn thẳng vào anh.

  Anh ôm Vân Tranh, đứng ở phía sau cô, lúc nhìn Vân Tranh, biểu tình trong nháy mắt mất tự nhiên, lại rất nhanh khôi phục bình thường.

Đường Dịch điều chỉnh vị trí tay một chút, lại hỏi: “Lúc này tốt hơn một chút sao? ”

  Vân Tranh nhìn hai người trong gương, vẫn cảm thấy không hài lòng, chủ động điều chỉnh vị trí tay của Đường Dịch, dạy Đường Dịch nên ôm cô như thế nào, trong miệng còn lẩm bẩm: “Như thế nào,cậu chưa từng yêu nhau sao? Khi bạn gái của cậu phải chịu đựng nhiều, ôm hôn như vậy làm cho bạn gái của bạn khó chịu. ”

  ”Chưa từng yêu qua.” Đường Dịch trả lời.

Vân Tranh kinh ngạc trong nháy mắt, đột nhiên nở nụ cười: “Có phải từ nhỏ cậu cũng cảm thấy mình đặc biệt trâu bò không? ”

  Đường Dịch nghe được vấn đề này, nhịn không được cười rộ lên.

  Hai người ôm nhau, dựa vào nhau như vậy, lúc Đường Dịch cười, người cô cũng rung theo.

Cô nhìn gương mặt Đường Dịch cười trong gương, nhịn không được cảm thán trong lòng, Đường Dịch bộ dạng đúng là đẹp, ánh mắt năm đó của cô thật tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.