Cho Em Một Chút Ngọt

Chương 100: Chương 100: Trình tạp kĩ hằng ngày(2)




Sau khi tập trung người đông đủ, bốn người bắt đầu thảo luận về việc nấu ăn.

Trong 4 người ngoài Tống Thanh Y là một "quả bom bếp" ra thì còn có Bạch Điềm,một nhân vật được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ chưa từng bước chân xuống bếp.Đưa mắt bất lực nhìn nhau.

Dư Như Đồng là người đưa ra ý kiến đầu tiên: "Mọi người... có ai biết làm cơm không?"

Úc Dao thấp giọng ho khan "Hội ý chút đi, cô thì sao?"

Dư Như Đồng thở dài bất lực "Tôi biết, nhưng tôi không muốn làm."

Tống Thanh Y & Bạch Điềm: "....."

"Hả?" Úc Dao dường như ngạc nhiên trước lời thú nhận của Dư Như Đồng. Không phải trước ống kính, các ngôi sao nữ bình thường đều làm hết sức mình để chứng tỏ rằng họ có thể làm được tất cả sao? Tại sao cô ấy lại nói rằng cô ấy không muốn làm chứ?.

Dư Như Đồng không quan tâm. Sau khi suy nghĩ một lúc, cô ấy xắn tay áo lên và nói: "Diêu Kiệt Nam không biết rằng tôi biết nấu cơm, nếu như hôm nay anh ấy biết, có lẽ sau chương trình này,anh ấy sẽ không bao giờ xuống bếp nấu ăn cho tôi nữa."

Mọi người:...

Chạm đến ánh mắt của mọi người liên lục nhìn mình, Dư Như Đồng thẳng thắn giải thích "Tài nấu nướng của Diêu Kiệt Nam không tốt lắm nhưng dáng vẻ vào bếp của anh ấy vô cùng có sức hấp dẫn, ăn riết tôi cũng quen dần,đều có thể chịu được. Nếu như lần này anh ấy ăn được đồ ăn tôi làm khẳng định sau này, việc nấu ăn trong nhà đều là tôi làm."

Mọi người:...

Dư Như Đồng nhìn ba người trước mắt,hỏi một cách hoài nghi:" Đừng nói với tôi,ba người không một ai biết nấu ăn đấy nhé? "

Úc Dao: "Tôi chỉ biết một ít,ăn tàm tạm thôi."

"Chị Thanh,chị hẳn là sẽ biết chứ?" Dư Như Đồng hỏi.

Tống Thanh Y ngượng ngùng sờ sờ chóp mũi, xấu hổ cười cười "Tuyển thủ cao cấp "Bom phòng bếp" có tính không?."

Úc Dao cũng nhìn Bạch Điềm bên này,cô vội khoác khoác tay cười trừ:"Thật xin lỗi,tôi chưa bao giờ xuống bếp cả?"

Mọi người nhìn nhau,khó không thể nhịn được cười trêu chọc. Bốn người với phần thử thách này,e là chắc không xong rồi!

Cũng không có cách nào khác,thôi vậy, Dư Như Đồng nhìn 3 người nói: "Được rồi, thế này vậy,ba người ở cạnh trợ thủ giúp tôi làm nguyên liệu, hôm nay tôi sẽ xuống bếp trổ tài nấu ăn của mình cho mọi người nếm thử?̉."

Mọi người:...

Dường như nhìn thấy vị cứu tinh.jpq

Sau khi nghe Dư Như Đồng phân công xong, mọi người nhanh chóng vào vị trí chuẩn bị thu thập nguyên liệu,còn chưa kịp bắt đầu thì đã nghe thấy tiếng của nhân viên công tác: Xin hãy lưu ý một điều là,mọi người không được quyền nhờ đến sự giúp đỡ từ người khác,mỗi người một món,thời gian chương trình quy định để mọi người hoàn thành món ăn của mình chỉ trong thời gian 1 giờ. Hãy tranh thủ nhé,chúc mọi người thành công! "

Bốn người:...

Cho nên vừa rồi vì sao không nói sớm?

Nhìn cái nồi trước mắt, sau khi suy nghĩ một hồi Tống Thanh Y quyết định nấu mì,món duy nhất cô có thể nấu và ăn.

Nhìn đôi tay xinh đẹp của Dư Như Đồng đang cầm dao liên tục chém "Phập phập" không chút nương tay xuống mớ cá trước mặt,toàn thân Tống Thanh Y đều sởn tóc gáy.

Úc Dao còn đang chuẩn bị xào rau.

Mà Bạch Điềm đứng ở đàng kia, hai mắt tối đen, chỉ muốn chết ngay tại chỗ, bắt đầu chậm chạm ung dung sờ sờ nguyên liệu nấu ăn.

Bởi vì cô cũng thường vào phòng bếp trợ thủ cho ông nội,cho nên tài thái rau cũng tốt lên không ít, suy nghĩ phức tạp một chút, chờ dầu sôi, đem tỏi cùng ớt xào chung, sau đó châm nước, đợi nước sôi thả mì vào, thêm chút gia vị, chờ chín chín là có thể ăn.

Trong lòng nghĩ rất tốt đẹp nhưng đến khi thực hành xém chút nữa bị văng dầu lên người, Tống Thanh Y nhanh chóng đưa ra quyết định không chiên xào gì nữa,trực tiếp đổ nước vào luôn,đứng tại chỗ chờ nước sôi,cảm thấy hơi buồn chán nhìn qua phía Bạch Điềm bên kia vẫn còn đang tự mình hình hục cắt cà chua.Chủ động đi qua"Em muốn làm món gì thế?"

Dao trên tay Bạch Điềm thiếu chút nữa trượt đến tay mình,vừa nhìn Tống Thanh Y vừa tiếp tục cầm dao thái cà chua "Em định làm món trứng trưng cà chua."

Tống Thanh Y: "... Em chắc chứ?"

Bạch Điềm phồng má "Em nghe bạn cùng phòng nói, coi như là người không làm cơm cũng sẽ không làm món này khó ăn."

Tống Thanh Y:...

Tốt tốt, em vui vẻ là được rồi,là chị nhiều chuyện.

Bạch Điềm thả dầu, sau đó nhìn anh trai đang quay phim trước mắt,nở nụ cười yếu ớt hỏi:"Tôi có nên chiên trứng trước không, sau đó thả cà chua vào? "

Anh trai quay phim cười cười không nói.

Bạch Điềm đột nhiên hoảng loạn, giả vờ mình đang rất bình tĩnh nói: "Anh xem... có thể ăn được không?"

Anh trai quay phim gật đầu "Có thể."

Bạch Điềm bấy giờ mới cảm thấy vô cùng yên tâm.

Chỉ là không ngờ đó chỉ là bước đầu tiên. Khi chuẩn bị thả gia vị vào, Bạch Điềm có thể cam kết thề một điều rằng cô hoàn toàn không quen biết một ai trong số các nhân vật trước mắt, nhặt mấy vị trước mắt lên ngửi ngửi,xác nhận trông chúng không có mùi vị gì,quyết định thêm hết tất cả vào.

Tống Thanh Y một bên nấu mì một bên nghe Bạch Điềm nói: "Đây ~ đây chắc chắn là muối, thêm."

"Đây là tinh chất gà? Thêm."

"Đây có phải là mười ba loại gia vị hương thảo không? Nếu đã đặt ở đây khẳng định độc không chết người,thêm."

"Hình như chúng ta cần phải thêm nước tương, xì dầu hoặc tương đậm? Sự khác nhau giữa chúng là gì nhỉ? Quên đi, thêm vào luôn."

Bạch Điềm một bên nói lảm nhảm một bên thả đồ vào trong nồi mà Tống Thanh Y bên kia cũng đang trợn mắt nhìn Bạch Điềm liên tục thả những thứ gia vị cô chưa từng biết vào bên trong, cảm giác mình lựa chọn nấu mì không quá khó khăn lắm.

Bạch Điềm nhìn món ăn mình làm ra vô cùng sặc sỡ,cảm thấy hơi có chút thành tựu. Tống Thanh Y bên này còn đang định bỏ thêm chút muối vào, liền nghe thấy Bạch Điềm ở bên kia hét lên "A, Dán! Là Dán!"

Tay cô run lên, trực tiếp đem muỗng muối lớn rắc tất cả vào, vốn chỉ muốn thêm một chút xíu, kết quả...

Cái này nếu như bị Trình Dật ăn được, khẳng định cười cô đến chết thôi.

Bên Dư Như Đồng cùng Úc Dao đã mang món ăn ra bàn, Tống Thanh Y cũng không suy nghĩ cách cứu nó nữa,cô đổ ra tô,trang trí một chút sau đó bưng ra bàn dài.

Bốn món ăn đều đặt số thứ tự.

Sau đó bốn người đàn ông bị bịt mắt được nhân viên đưa vào chọn món ăn.

Bạch Điềm lặng lẽ tới gần Tống Thanh Y, kéo kéo tay áo, thấp giọng nói: "Chị dâu, đây là... Là... chồng... em sao?"

Tống Thanh Y cũng bối rối.

Rõ ràng trước đó Trình Dật nói với cô là Ngụy Gia mà, như thế nào đột nhiên đổi thành Từ Trường Trạch?

Nhìn máy quay xung quanh,cô thấp giọng ho một tiếng "Bình tĩnh đừng kích động, bây giờ có rất nhiều máy ghi hình ở đây, chẳng lẽ em muốn toàn thế giới biết em là vợ fans cuồng của cậu ta sao?"

Bạch Điềm: "..."

Im lặng như gà. jpg

Nhóm chương trình đã sắp xếp cho bốn vị khách nam nếm thử bốn loại thức ăn, sau đó chọn ra một món làm bữa trưa cho riêng họ.

Nghe xong quy tắc, Bạch Điềm có chút sốc, cô làm ra món kia xong còn không dám tự mình ăn thử món cô làm. Bây giờ, chỉ có thể cầu nguyện rằng Từ Trường Trạch sẽ không ăn trúng nó thôi.

Mọi người nếm thử từng cái một, ngoại trừ Hồng Trác bạn trai của Úc Dao chọn trúng món cô ấy làm, còn lại tất cả đều do dự.

Từ Trường Trạch nhàn nhạt cười một cái "Mọi người chính là đang bắt nạt tôi sao? Tôi thậm chí còn chưa nhìn thấy khuôn mặt cô gái ấy nói chi là ăn bữa ăn cô ấy làm? Mọi người cứ chọn trước vậy, phần còn lại là của tôi thôi."

Diêu Kiệt Nam chọn mì đầu cá, lý do chọn món này là vì Dư Như Đồng thích ăn nhất là cá.

Trình Dật cùng Từ Trường Trạch hai người cùng cảnh ngộ.

Trình Dật nói: "Hương vị của hai món ăn này khá chín, tôi chọn món mì này vậy,tôi tin rằng kỹ năng nấu nướng của vợ tôi không đủ tệ đến mức kết hợp tất cả các loại gia vị lại với nhau như này."

Từ Trường Trạch không có lựa chọn khác.

Nhanh chóng lấy xuống chụp mắt.

Khi Trình Dật nhìn thấy Tống Thanh Y, đôi mắt anh đột nhiên sáng lên và nói với một chút tự hào: "Tôi đã đoán đúng rồi!."

Tống Thanh Y không nói chuyện.

Sau đó Trình Dật nhìn thấy Bạch Điềm đứng bên cạnh và Từ Trường Trạch bên cạnh cũng nhìn thấy.

Vội vàng ra hiệu máy quay ngừng ghi hình.

Bạch Điềm biết mình sắp phải đối mặt với một cơn bão lớn.

Vì thế đáng thương đi đến trước mặt Trình Dật, kéo kéo góc áo của anh làm nũng nói: "Anh ba."

Trình Dật liếc nhìn cô, thản nhiên nói: "Hả?"

Bạch Điềm thề ngay lập tức: "Đây chỉ là một sự trùng hợp. "

Đem toàn bộ câu chuyện nhanh chóng nói ra, sau đó chột dạ nhìn về phía Từ Trường Trạch.

Nếu như là Ngụy Gia, cô khẳng định sẽ rời đi nhưng đây là Từ Trường Trạch đó!

Không!

Chết sống cô cũng quay.

Trình Dật bất đắc dĩ, đành phải đem củ khoai lang nóng này đưa qua cho Từ Trường Trạch "Em đi hỏi Trạch Trạch, nếu cậu ấy muốn em ở lại thì anh không ép em nữa, ngược lại nếu cậu ta không muốn,em phải mau chóng trở về cho anh."

Bạch Điềm: "...."

Mặt dày đi đến bên người Từ Trường Trạch, hoàn toàn không dám ngẩng đầu nhìn anh, thấp giọng nói: "Anh Trạch Trạch, em có thể ở lại không? Em đảm bảo sẽ không cùng anh xào CP."

Từ Trường Trạch đứng ở đàng kia đem ánh mắt cầu cứu Trình Dật, Trình Dật khoát tay nói: "Tùy cậu."

Bạch Điềm ngẩng đầu lên một cách đáng thương " Anh Trạch Trạch, có thể chứ?"

Từ Trường Trạch nhẹ gật đầu.

Bạch Điềm ngay lập lức đầy máu sống lại, trực tiếp lao về phía cậu "Ô ô ô, em biết chồng em là nhất mà!"

Từ Trường Trạch: "..."

Có chăng là sai lại thêm sai.jpg

Cách 10 phút sau,chương trình lại tiếp tục ghi.

Bạch Điềm hứa sẽ kiềm chế bản thân, nhưng khi thấy Từ Trường Trạch muốn ăn món quái dị kia, lập tức chạy tới, nắm lấy cạnh bàn ngồi xuống bên cạnh anh " Tôi rất đói, anh có thể cho tôi ăn không?"

Từ Trường Trạch: "..."

Lặng lẽ nhìn Bạch Điềm vừa ăn vừa nói "Thật sự quá khó ăn,quá khó ăn...thậm chí không thể nuốt"

Tống Thanh Y cũng tính làm như vậy, vừa mở miệng định nói mình muốn ăn, Trình Dật gắt gao ôm mì vào trong ngực "Đây là em làm cho anh, em không thể ăn. Nếu muốn ăn, anh làm cái khác cho em."

Tống Thanh Y: "..."

Trình Dật ăn một miếng sau đó từ trong túi lấy ra hai viên kẹo dâu tây "Nếu đói,em ngậm đỡ lót bụng đi."

Đưa tay đi lấy, Trình Dật rụt tay không đưa "Mở miệng."

Tống Thanh Y: "..."

Cùng anh giằng co hồi lâu, cuối cùng vẫn là Tống Thanh Y thỏa hiệp.

Vừa cuối người xuống há miệng nhận lấy kẹo từ tay anh, Trình Dật bất ngờ chạm môi cô một cái, Tống Thanh Y mở to hai mắt.

Còn có ống kính đó!

Thật là mất mặt mà.

Sau khi Trình Dật hôn xong, nhìn cô còn đang thơ thẩn đỏ mặt, mặt cười thoả mãn trêu ghẹo "Bà xã,quả thật rất ngọt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.