Cho Tôi Một Bát Cháo

Chương 13: Chương 13: Uyên ương hí thủy cũng chết đuối, bỉ dực song phi cũng rớt chết.




Nhiệm vụ phu thê của Trong Mộng Giang Hồ, nổi tiếng khó chịu và biến thái trong giới game online, thời gian nhiệm vụ dài tận nửa tiếng, đôi vợ chồng phải cung cấp đầy đủ điều kiện để tăng tiến tình cảm.

Đương nhiên, đối với những cặp đôi có tình cảm thực sự, đó là môi trường hạnh phúc.

Còn những người kết hôn không qua tình cảm, đấy là tấm bạt lò xo —— chơi rất thú vị.

Do nhiệm vụ có nhiều vòng, ngoài những vòng đầu tiên, những cái còn lại đều phân ngẫu nhiên, may mắn tí, tất nhiên, mang theo yêu cầu tưới hoa Ái Tình, nếu xui xẻo tí, cũng có thể rút ngẫu nhánh nhiệm vụ cho hai người đi đánh đại boss để được “Tâm Khiêu Hình” của “Đồng Sinh Cộng Tử”

Vòng thứ nhất, có tên Tâm Đầu Ý Hợp

Hai cặp đôi mới cưới vừa khéo chạm mặt nhau.

Hào Hoa Phong Nhã đứng ở một bên, xem Long Hành Thiên đang nhỏ nhẹ chỉ Tiểu Mễ Chúc hoàn thành nhiệm vụ thế nào.

“Tâm Đầu Ý Hợp sẽ xuất hiện nhiều câu hỏi, hai người chọn giống nhau mới có thể đạt điểm, mỗi câu cậu cứ chọn cái dài nhất.”

Đúng là người từng kết hôn, kinh nghiệm phong phú thật.

Hào Hoa Phong Nhã làm theo gửi cho Phong Phiêu Phiêu một câu: “Vợ ơi, khi ra câu hỏi, mỗi một câu anh chọn —— ngắn nhất.”

“Ừh.” Tiểu Mễ Chúc ngoan ngoãn đáp lời.

“Thế còn gì thú vị, nghiêm túc trả lời đi, dù sao anh cũng chán.”

Phong Phiêu Phiêu trả lời.

Văn Bân giận, người này thực sự quá khó thu phục, trả lời câu hỏi cũng không nên đánh bậy đánh bạ chứ.

“Thế đáp sai thì sao.”

“Câu hỏi vòng này đều siêu ngớ ngẩn, chỉ đồ ngốc mới đáp sai.”

Nói năng như muốn ăn đấm.

Văn Bân xem thường: “Cô từng trả lời rồi à? Làm sao cô biết.”

Bên kia dường như ý thức được mình lỡ miệng, trầm mặc ba giây, sau đó trả lời: “Em đoán, hệ thống chắc chắn ngu hơn người.”

Văn Bân bắt được nhược điểm của người kia, cười tủm tỉm: “Khai thật đi, cô có phải acc nhỏ không?”

Nghi ngờ hợp lý, có ai mới vào game đã thạo vậy không?

“Không phải.”

“A, lúc kết hôn mua nhẫn đốt pháo rồi tìm Nguyệt Lão, ngựa quen đường cũ như tìm WC nhà mình, nói cô là lính mới thì vũ nhục cái từ lính mới này rồi.” Văn Bân châm chọc.

“Em chơi game online nhiều năm, những bí mật thông thường trong giới, đương nhiên quen thuộc.”

“Á à, cô dám thề cô không có acc chính, không phải lập acc nhỏ chơi?”

“Tôi thề anh sẽ tin?”

“Ừ.”

“Được, tôi đây thề.”

Văn Bân không khỏi há hốc miệng kinh ngạc, cũng có người như vậy ?

“Được rồi, bắt đầu trả lời câu hỏi.”

Phong Phiêu Phiêu dường như không muốn thảo luận tiếp vấn đề này, đón nhiệm vụ, hai người bắt đầu trả lời.

Câu một: Con hổ không có mắt trái thì ăn cỏ ở bên nào?

A bên phải, B ở giữa, C không ăn

Văn Bân nghĩ nghĩ, chọn bên phải, hệ thống nêu lên: đáp án bất đồng.

Phong Phiêu Phiêu thản nhiên gửi tin: “Con hổ làm sao ăn cỏ, anh nghĩ đó là con thỏ đần độn sao?”

“Đệt.” Văn Bân không nhịn được chửi, “Cô mắng thì đừng có vòng vo, tôi chính là mệnh thỏ.”

“Hình tượng thỏ trắng nhỏ không hợp với anh lắm, em nghĩ anh phải mệnh khỉ, cả ngày loi nhoi.”

“Con mắt nào của cô thấy tôi loi nhoi? Tôi biết rồi, mắt cô dùng làm mông chứ gì.”

“Gõ nhầm, phải là bóng đèn”, mấy chữ còn chưa gửi, liền nhìn thấy cửa sổ bắn ra một cái tin nhắn.

“Trên thế giới không một loại động vật nào lấy mắt làm mông, nhưng thật ra miệng có thể dùng làm mông, ví dụ như anh đó.”

Văn Bân vội xóa mấy chữ “Gõ lộn, bóng đèn”, đen mặt gửi sang câu: “Đừng nói cô mắng tôi thành lạc thú chứ?”

“Làm vợ của anh, em cảm thấy em có nghĩa vụ nâng cao rèn luyện cho anh.” Bên kia tạm dừng, tiếp tục gửi một thông báo chính thức: “Một người có giáo dục, một chốc mông, một chốc canxi oxit, anh không thấy quá thô tục?”

“Không thấy.”

“Quả nhiên mặt anh dày.”

“Đó là, cô không biết tường Vạn Lý Trường Thành làm theo khuôn mẫu da mặt tôi à, đàn ông mặt dày, mới bền chắc! Chẳng như cô, yếu đuối đứng chả vững.”

Lúc hai người còn đang tranh luận, Long Hành Thiên Hạ và Tiểu Mễ Chúc bên cạnh đã trả lời xong các câu hỏi rồi, Long Hành Thiên Hạ lịch sự gửi tin: “Hai vị vui vẻ.”

Hào Hoa Phong Nhã lườm Phong Phiêu Phiêu.

Long Hành Thiên Hạ tiếp tục mỉm cười: “Chúng tôi làm bước tiếp theo trước, các cậu cứ từ từ cãi lộn.”

Hào Hoa Phong Nhã nay mới phát hiện, do kích động mà mình gửi toàn bộ nội dung trò chuyện lên kênh công chúng phụ cận, còn Phong Phiêu Phiêu nói ở kênh mật.

Kết quả giống như Hào Hoa Phong Nhã đang một mình lên cơn, còn Phong Phiêu Phiêu từ đầu đến cuối đều mang dáng vẻ xấu hổ và sợ sệt, bộ dạng ngoan ngoãn sắp thành hòn vọng phu.

Bên cạnh có người cùng lúc tham gia nhiệm vụ phu thê đang nghị luận.

“Nào có đàn ông con trai biến thái, mắng chửi vợ mình như vậy.”

“Chửi vợ, thật không biết xấu hổ.”

“Ai gả cho thằng đó đúng hỏng tám đời.”

“Phong Phiêu Phiêu đáng thương quá……”

Văn Bân càng xem càng tức, vừa định xù lông, kết quả Phong Phiêu Phiêu lại gửi biểu tưởng mỉm cười, nói: “Đánh là thương mắng là yêu, ông chồng nhà mình đang dùng phương pháp này để diễn tả tình cảm sâu đậm với mình, mọi người đừng quá kinh ngạc.” Cuối cùng bỏ thêm biểu tượng thẹn thùng.

Chung quanh trầm mặc, Hào Hoa Phong Nhã co rút khóe miệng, đổi kênh ngoài về tư tán gẫu.

“Thôi thôi tôi không muốn cãi nhau với cô, làm xong nhiệm vụ rồi lấy kinh nghiệm được chưa, dù sao kết hôn cũng vì cái này.”

“Vâng.” Ngoan quá.

“Để tránh anh tái phạm những lỗi cỏn con, câu trả lời tiếp theo sẽ chọn cái ngắn nhất.” Phong Phiêu Phiêu nói.

Câu hai hiện ra ở cửa sổ, “Có cảm giác gì với người bên cạnh bạn?

A không cảm giác, B thích người ấy, C yêu người ấy”

Văn Bân cắn răng, rất rất không cam lòng chọn yêu người ấy, hệ thống nêu lên trả lời chính xác, tăng 100 điểm kinh nghiệm .

Vào lúc này Phong Phiêu Phiêu gửi sang biểu tượng mỉm cười: “Lần này trả lời rất giỏi, em rất hài lòng.”

Câu ba, nếu vợ/chồng bạn bị giết, bạn sẽ: A giết lại, B giết hay, quá tốt C, chẳng quan tâm

Văn Bân cắn răng, tuy trong lòng muốn giết hay, quá tốt, nhưng vẫn đành nhấp chuột chọn giết lại.

Sau đó gửi tin nhắn: “Không bằng mấy câu hỏi sau chọn đáp án dài nhất đi.”

Câu bốn, giờ phút này bạn muốn nói với đối phương câu gì nhất: A, không có gì đâu B, Anh/em rất thích em/anh C, Anh/em yêu em/anh yêu trọn đời trọn kiếp.

Tuy rằng oán thầm hệ thống quá gớm, Văn Bân không thể không bất đắc dĩ chọn đáp án dài nhất.

Phong Phiêu Phiêu bên kia hình như hạnh phúc lắm, đúng lúc gởi biểu tượng mỉm cười.

“Vòng tiếp theo đi.”

Hai người rốt cuộc trả lời xong các câu hỏi Tâm Đầu Ý Hợp của vòng một, tới cửa thứ hai, rút ngẫu nhiên tìm người.

Trong miếu Sơn Thần ở ngoài thành tìm thầy bói, nói một đống về duyên số, Văn Bân đứng ở bên cạnh thấy hơi khó chịu, vừa định nói gì đó, thì thấy trong miếu đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc .

Túy Thanh Phong?

Cứ tưởng loại người khốn nạn như hắn sớm bị sét đánh chết ngắt rồi chứ.

Nhưng mà vài ngày không gặp, thấy hơi nhơ nhớ những ngày bị hắn đuổi giết khắp nơi, dù hơi khổ, trốn trốn né né, vui hơn nhiều so với bây giờ.

Túy Thanh Phong đi đến trước mặt hai người, hơi cúi chào, sau đó tuôn ra một câu.

“Hào Hoa Phong Nhã, lâu rồi không gặp, nhớ tôi không?”

Hào Hoa Phong Nhã lập tức nhảy dựng: “Tôi nói đại ca này! Mày sao chưa chết hử? Mày có biết mày còn sống chỉ lãng phí tài nguyên game, hiện giờ sever đất chật người đông, mày không thể phát chút từ bi xóa acc rồi phắn à?”

Túy Thanh Phong vẫn trấn định như trước, “Chuyện lần trước cậu mắng công hội chúng tôi bị lão đại biết, tôi không thể không giết cậu để thể hiện lòng trung thành với Tiên Giới, tôi rất bất đắc dĩ.”

Kỳ quái, sao ngữ khí của hắn có điểm giống đồng chí Hạ Phong vừa nói “Tôi rất bất đắc dĩ tôi rất vô tội” vừa cầm kiếm đâm thẳng ngực bạn?

Thực sự có vụ hai tên điên lây bệnh của nhau sao?

Văn Bân còn đang nghi hoặc, Phong Phiêu Phiêu đột nhiên chắn phía trước: “Cậu làm gì?”

“Cậu phải nói: “muốn giết chồng tôi, phải bước qua xác tôi trước!” để chứng minh tình yêu của cậu với cậu ta nha ~”

“Câu nói đó xưa rồi diễm, tôi đổi một câu.” Phong Phiêu Phiêu tạm dùng, lùi ra sau một bước, đi đến bên cạnh Hào Hoa Phong Nhã tựa vào lòng cậu, “Anh ấy đã là người của tôi, anh dám động một sợi tóc ảnh, tôi chết cho anh xem ~”

“Ok, cậu chết cho tôi xem thử, tôi chưa từng thấy gái đẹp tự vẫn đó.”

Trong game rất săn sóc thiết kế công năng tự sát, so với bị loạn tiễn vây công bắn chết, không bằng lựa chọn tự sát để chạy thoát thân.

Nhưng Phong Phiêu Phiêu tự sát không phải để chạy thoát thân, mà vì cái gọi là chết vì tình.

Phong Phiêu Phiêu đi đến trước mặt Hào Hoa Phong Nhã, khởi động công năng tự sát, chỉ thấy người trên màn hình thực hiện động tác vô cùng duyên dáng, thanh kiếm để ngang trên cổ, sau đó vẽ nên một đường máu chói mắt, cực kỳ bi tráng “A” một tiếng, sau đó, thân thể yếu đuối ngã vào lòng Hào Hoa Phong Nhã.

Hào Hoa Phong Nhã tiếp tục co rúm khóe miệng, đột nhiên nhớ tên khốn Túy Thanh Phong từng nói một câu.

“Tôi thích nhìn thấy cậu còn mặc mỗi cái khố, chết ở trong lòng tôi.”

Bất giác, biểu cảm trên mặt hơi vặn vẹo.

Túy Thanh Phong bỗng nhiên đi tới, ném cho Hào Hoa Phong Nhã một câu: “Ngay cả vợ cũng không bảo vệ được, cậu có tiền đồ lắm, hôm nay tạm thời buông tha cậu, lần sau tiếp tục.”

Túy Thanh Phong biến mất trong nháy mắt, nhìn Phong Phiêu Phiêu nằm ở trong lòng, Hào Hoa Phong Nhã đột nhiên cảm thấy dở khóc dở cười.

Mà lúc này, cách đó không xa Long Hành Thiên hạ và Tiểu Mễ Chúc hình như cũng rút ngẫu nhiên vòng nhiệm vụ này, đi về phía bên này.

Hào Hoa Phong Nhã gọi: “Tiểu Mễ Chúc, hồi sinh giúp một người chết này.”

Tiểu Mễ Chúc đi tới, đứng trước mặt Hào Hoa Phong Nhã, nhìn chăm chú thi thể Phong Phiêu Phiêu trong lòng cậu thật lâu, rồi nói vô tội: “Tôi cấp bậc thấp, hình như chưa có thuật hồi sinh.”

Vì thế, Hào Hoa Phong Nhã đành phải run rẩy khóe miệng đưa về, bởi vì ôm thi thể Phong Phiêu Phiêu, hệ thống không cho dùng công năng tự động hồi thành , Văn Bân chỉ có thể cất từng bước chân thong thả trở về, ôm thi thể nhân vật quá nặng, đứng lên bước đi loạng choạng, trông vô cùng thảm thương.

Không ngờ chưa đi được hai bước, đột nhiên ánh sáng hoàng kim càn quét qua, Văn Bân muốn tránh cũng chẳng được, nháy mắt bị giết chết!

Đồng thời, hệ thống cũng công bố một tin tức:

Long Hành Thiên Hạ cùng Tiểu Mễ Chúc, ở giữa nhiệm vụ phu thê gặp phải Hắc Sơn Lão Yêu, phu thê song song xuống hoàng tuyền.

Văn Bân vốn muốn chửi ầm lên, nhìn thấy tin tức này không khỏi cười rộ.

Quả nhiên ứng với câu nói kia, uyên ương hí thủy cũng chết đuối, bỉ dực song phi cũng rớt chết, trong game tỉ lệ vợ chồng cùng chung hoạn nạn rất lớn.

Thế nhưng Long Hành Thiên hạ cùng Tiểu Mễ Chúc cùng xuống hoàng tuyền bồi dưỡng tình cảm, đáng thương mình xui xẻo theo, làm vật hi sinh bị miểu sát.

“Đúng rồi, cô mấy giờ ngủ?”

Văn Bân buốn chán nhắn một tin.

Thật lâu sau mới có hồi âm: “Tôi ngủ khá muộn, cỡ hai ba giờ.”

Văn Bân cảm thấy hình như cổ không muốn nói chuyện với mình, bộ dáng xa cách, vì thế nói mát: “Cô bận rộn quá nhỉ, tôi đi tắm đây.”

Đối phương đột nhiên nói: “Xin lỗi, đêm nay em có chút việc không thể cùng anh, mình anh thăng cấp nhé, không cần lo cho em.”

Đột nhiên trở nên săn sóc như vậy, Văn Bân thấy không quen lắm.

“Ừm.” một tiếng người đã đi.

Mà lúc này Túy Thanh Phong đang bận nói chuyện riêng với Hạ Phong.

Trên Q đã có rất nhiều người thúc giục

“Túy lão đại mau mau nào, máy tính em trâu già kéo xe, còn của anh là ốc sên kéo xe đó!”

“Người anh em, chú tay chân lanh lẹ chút được không? Chú tạo acc con lập gia đình, đừng gả nốt linh hồn bé nhỏ chứ, cả buổi còn chưa về, anh khinh bỉ chú.”

“Lão đại ơi, IS của anh chết rồi à, Hạ Phong chờ anh mất hết kiên nhẫn, ảnh bắt đầu gào thét rồi kìa, từng trận ma âm, hát tiếp chắc bọn em hộc máu bỏ mình!”

Túy Thanh Phong thản nhiên đáp: “Yên tâm, trước khi hội nghị bắt đầu anh sẽ chạy tới.”

Cửa sổ trò chuyện với Hạ Phong bỗng hiện lên một tin nhắn.

“Chẳng phải hai chúng ta vẫn xài chung tài khoản game sao? Trước kia cũng từng vào acc cậu, đừng nói cậu giận rồi nhá.”

Hạ Phong vừa ca hát trong phòng ngữ âm IS, vừa có thể nhàn nhã đánh chữ.

Túy Thanh Phong mất kiên nhẫn trả lời: “Đừng nói nhảm, chuyện của tôi với Văn Bân cậu đừng xen vào, dù chúng ta là bạn thân nhất, hai bên vẫn cần chừa chút không gian riêng tư, chuyện riêng của cậu tôi chưa hề quản.”

“Được, cậu đã nghiêm túc thiệt, tôi cũng nói thiệt với cậu, bên công hội đã quyết định cho tôi dẫn Thanh Phong Các tiến vào game mới, tôi sắp rời đi rồi, cậu không cần lo lắng tôi phá chuyện của cậu.”

“Nói sao nhỉ, tôi cảm thấy có chút vị giấm cơ đấy?”

“Nhạy cảm quá rồi.”

“Vậy cậu đi game mới tăng cấp trước, khi rãnh tôi sẽ sang đấy chơi.”

“Ừa.” Hạ Phong im lặng một lát, lại hỏi: “Ban đầu cậu cố ý tiếp cận Hào Hoa Phong Nhã, chỉ vì xác định cậu ta có phải là Văn Bân không?”

“Đúng.”

“Sau này định thế nào?”

“Chẳng định thế nào, chơi với cậu ta tí.”

Giọng điệu nhàn nhã chẳng sao .

“Ha ha, người đắc tội cậu kết cục đúng thảm, tôi rơi lệ cảm thương thay Văn Bân.”

“Được rồi, lên IS họp đi.”

Hai người chấm dứt cuộc trò chuyện, Túy Thanh Phong cuối cùng lên phòng hội nghị kênh IS vào 7 giờ 58 phút.

Đồng thời, một giọng nam trầm thấp thông báo tin tức, vang lên khắp các phòng IS Tiên Giới công hội.

“Đại hội toàn thể thành viên Tiên Giới bắt đầu lúc 8 giờ, mời mọi thành viên đến kênh hội nghị ngay lập tức!”

Giờ phút này kênh hội nghị đã sớm tập trung hơn trăm người, sau khi Túy Thanh Phong phát thông báo, lại thêm nhiều người vô giúp vui, phòng vài trăm người, dòng danh sách bên trái cửa sổ xếp ngay ngắn, nhìn qua có chút đồ sộ.

“Xin chào mọi người, tôi là Túy Thanh Phong, hôm nay tôi chủ trì tổ chức đại hội toàn thể thành viên Tiên giới lần thứ mười.”

“Đầu tiên xin tuyên bố một việc, hội trưởng do bận bịu công việc, có nhờ tôi với Hạ Phong, trợ giúp phó hội trưởng Hỏa Diễm tới quản lý công hội, sắp tới, cả công hội sẽ tiến hành điều chỉnh.” Dừng một chút, nói tiếp: “Thời gian mất tích quá nửa năm, cùng với thân xác lưu lại Tiên giới, nhưng xuất hồn quá một tháng, sẽ dọn sạch một lần trên quy mô lớn.”

Bởi vì quản lý viên thiết lập chủ tịch lên tiếng, nên hơn trăm người khác chỉ có thể lắng nghe, không thể nói chuyện, do đó “Cửa sổ trò chuyện bằng chữ” bên cạnh vô cùng nhộn nhịp.

“Hỏa Diễm phó hội trưởng đại nhân trong truyền thuyết, cái vị mỗi lần tức giận là như núi lửa á hả?”

“Không phải đâu, tao nghe nói giọng ảnh rất dịu dàng, nhưng mà cái kiểu dịu dàng ấy khiến người ta lạnh sống lưng…”

“Không phải lần trước được bình chọn là hoàng tử tình ca hả? Hát tình cảm lắm mà.”

“Nói tình cảm không bằng là buồn nôn, hát gì mà “Có ai nói với em rằng anh yêu em”, ôi mẹ ơi dà gà của con ……”

Tin đồn nho nhỏ được tiếp thêm nhiên liệu, những con chữ Túy lão đại mạnh quá, đẹp trai quá xuất hiện trên diện rộng.

Túy Thanh Phong tiếp tục nói: “Vừa qua nhận được lời khiếu nại của công hội khác, nói người của Tiên Giới giết người khắp, phá hỏng không khí hòa bình trong game……” Túy Thanh Phong dừng lại, hơi im lặng, lúc này mới thản nhiên nói: “Tôn chỉ công hội của chúng ta, luôn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta trả lại gấp bội! Cản ta người chết, giết ta người chết mười lần. Bản thân giết không nổi thì tìm anh em công hội trợ giúp, giết không nổi nữa thì cả bầy giết. Chơi game chính là thỏa chí vui chơi, người trong công hội bị uất ức, đương nhiên các anh em sẽ giúp đỡ. Tiên Giới nổi tiếng đoàn kết, nhưng ——” xoay chuyển đề tài, giọng nói lạnh lùng hơn: “Cũng không đại biểu chúng ta sẽ bao che khuyết điểm, phạm vào hội quy, nếu xác nhận sẽ xóa khỏi công hội, xin mọi người tự trọng.”

Hai bên vẫn đang bà tám.

“Củ lạc giòn tan, giết người lung tung còn chẳng phải anh, đuổi giết Hào Hoa Phong Nhã đến mức cậu ta són ra quần!”

“Túy lão đại có trong xã hội đen không ợ ~ quá máu me quá biến thái!”

“Túy lão đại anh trâu bò quá, em bội phục anh, phong cách nói chuyện y chang trùm xã hội đen.”

“Ai nói, người ta là tài tử đó.”

“Phắc, có thằng tài tử nào bá đạo vậy hả, chẳng phải tài tử đều bọn mặt non choẹt sao?”

Túy Thanh Phong không đếm xỉa đến đám ông tám bà tám, vẫn thông báo bằng chất giọng hùng hồn: “Ngoài ra, sau một tuần bỏ phiếu, cuối cùng quyết định để Hạ Phong đi tiên phong tiến vào game mới trong giai đoạn closed beta —— Thiên Long Bát Bộ. Thành viên nào muốn chơi game đó, xin đăng ký ở bộ nhân sự trong diễn đàn, ngày mở server sẽ cấp acc beta, số người có hạn, tới trước có trước.”

Tạm dừng rồi nói tiếp: “Tiếp theo, xin mời Hạ Phong chủ trì Thiên Long Bát Bộ lên tuyên thệ, Hạ Phong, lên đài.”

Sau khi Túy Thanh Phong bước xuống, Hạ Phong ho khan một tiếng, mở micro, ôn hòa nói “Xin chào mọi người”, rồi bắt đầu bùng nổ.

“Chơi game là chơi thế nào? Vui vẻ! Vui vẻ dựa vào cái gì? Bạn bè! Bạn bè nghĩa là gì? Nghĩa khí! Một mình chơi game online thì chẳng thà chơi offline, tổ đội chơi game không bằng tìm cái công hội đáng tin! Tìm được Tiên Giới, chính là anh đã tìm được một hậu thuẫn mạnh mẽ, mặc cho bên ngoài bão táp mưa sa, nơi đây vĩnh viễn là mái nhà ấm cúng của anh! Tôi nghĩ hỏi mọi người, tại sao lúc trước chọn công hội này? Vì lấy tư cách close beta, vì tìm mỹ nữ, vì tiếng tăm hay vì náo nhiệt? Bất kể anh vì cái gì, tôi muốn nói, gia nhập công hội chúng ta, anh sẽ không hối hận! Anh sẽ kiêu ngạo bởi mình là người của Tiên Giới, hãy tin tưởng tôi!”

Sau một tràng quảng cáo lốp bốp như bắp rang, Hạ Phong mỉm cười hắng giọng: “Beta mở ba khu, Tiên Giới chúng ta sẽ chiếm một khu, bởi vì công hội Mộng Ảo Quốc Gia và Bất Tử Truyền Thuyết , đều chiếm giữ một khu, có thể dự đoán, nơi đó sẽ trở thành chiến trường đẫm máu! Độc bá một phương rất cô đơn, có người chơi với chúng ta, game sẽ càng náo nhiệt…”

Trong bản nhạc nền hùng dũng, giọng nói mạnh mẽ của Hạ Phong khiến thành viên Tiên Giới sục sôi ý chí, màn hình chat chữ bên cạnh xoát đến hoa mắt.

Đương nhiên cũng có người thấy vừa chán vừa ồn, thậm chí có người tắt thẳng giọng Hạ Phong, nghe mấy bài hát của mình.

Hội nghị kéo dài đến nửa tiếng cuối cùng bật bài hội ca Tiên Giới, bấy giờ tuyên bố chấm dứt.

Hàng ngũ giải tán như ong vỡ tổ, ai chơi của người ấy.

Túy Thanh Phong kéo Hạ Phong vào một phòng đặt tên “Nhà Xác Hạ Túy”, thản nhiên nói: “Cậu đọc bản thảo tôi viết sướng lắm ha.”

Hạ Phong cười khẽ, nói: “Lâu rồi không gặp, bỗng dưng nhớ cậu quá.”

Túy Thanh Phong không nói gì, Hạ Phong lại mỉm cười bổ sung: “Tôi muốn về nước, đến bên cạnh cậu.”

Túy Thanh Phong thoáng im lặng, sau đó mới thở hắt ra, lạnh lùng nói: “Cậu tìm lộn đối tượng động dục rồi hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.