Chọc Giận Bảo Bối: Ông Xã, Cưng Chiều Nhẹ Một Chút

Chương 216: Chương 216: Anh Ta Vẫn Đã Xem Thường Cô.




“Triệu Tú Phương, uổng công những năm gần đây tôi tín nhiệm bà như vậy, không ngờ bà có thể làm ra chuyện như thế!”

Phòng làm việc tổng giám đốc, Thẩm Minh không kềm chế được cơn giận ném một phần hợp đồng ở trên bàn làm việc, “Bà tốt nhất cho tôi một lời giải thích hợp lý!”

Lúc trước, dù trên công tác xảy ra chút sai lầm gì, Thẩm Minh cũng sẽ khách khách sáo sáo gọi Triệu Tú Phương một tiếng quản lý Triệu, hiện tại gọi thẳng tên họ, có thể thấy anh ta tức giận đến mức nào.

Quản lý Triệu không biết đã xảy ra chuyện gì, lo sợ bất an tiến lên, cầm lấy hợp đồng xem qua.

”Hủy .... Huỷ bỏ hợp đồng?”

Tay quản lý Triệu run lên, hợp đồng liền rơi xuống đất, bà ta vội vàng ngồi xổm xuống nhặt.

Thẩm Minh ngồi ở trên ghế xoay, nhìn bà ta luống cuống tay chân nhặt hợp đồng lên, mới hạch hỏi bà ta: “Nói đi, ai sai sử bà, cho bà bao nhiêu chỗ tốt?”

Quản lý Triệu vội vàng nói: “Tổng giám đốc, tôi không có làm chuyện có lỗi với công ty, ngài nhất định phải tin tưởng tôi!”

”Hiện tại chứng cớ bày ngay trước mắt, bà bảo tôi làm sao tin tưởng bà!” Thẩm Minh sa sầm mặt, “Cũng bởi vì những hợp đồng này, Thẩm thị tôi tổn thất hơn mười người nòng cốt gây dựng sự nghiệp, hiện tại công ty rối loạn thành một đoàn, đều đang chỉ trích tất cả cấp cao và cổ đông không hiền hậu, kiếm đủ tiền liền đuổi việc nhân viên cũ!”

”Tổng giám đốc, tôi ở công ty đã nhiều năm như vậy, vẫn luôn hết lòng hết dạ, loại chuyện tổn hại danh dự công ty này, tôi sẽ không làm ....”

”Hiện tại bà nói cái gì cũng vô dụng, toàn bộ những hợp đồng này đã qua tay của bà, tại sao thủ tục gia hạn hợp đồng lại biến thành huỷ bỏ hợp đồng, sợ rằng chỉ có chính bà rõ ràng nhất!”

Toàn bộ đều qua tay của bà ta .... Quản lý Triệu đột nhiên nghĩ đến điều gì, “Tôi biết rồi, tổng giám đốc, là có người động tay động chân ở trên hợp đồng!”

”Có người gian lận?” Thấy bà ta không giống như là đang trốn tránh trách nhiệm, nét mặt Thẩm Minh thoáng ngưng trọng lên, “Ai?”

”Là một nhân viên mới vừa nhậm chức không bao lâu! Vài ngày trước cô ta còn xông đến phòng làm việc tổng giám đốc giội cho ngài một mặt cà phê ....” Quản lý Triệu vội vã muốn rửa sạch oan khuất của mình, một hơi nói xong, mới phát hiện mình nói sai lời.

Sắc mặt Thẩm Minh trầm xuống, rất khó coi.

Chuyện bị người giội cho một mặt cà phê, trước đó anh ta đã sai người phong tỏa tin tức, không ngờ vẫn truyền ra trong công ty, điều này khiến cho anh ta còn mặt mũi gì nữa!

”Về sau không cho phép nói chuyện này!”

Cảm nhận được cơn giận của anh ta, quản lý Triệu vội đáp lại, “Vâng ....”

Thẩm Minh dằn lửa giận trong lòng xuống, đột nhiên nghĩ đến gì đó, trầm giọng hỏi bà ta, “Nhân viên bà mới vừa nói kia, tên là gì?”

”Cô ta tên Thẩm Chanh.”

Vừa nghe đến hai chữ Thẩm Chanh, ánh mắt Thẩm Minh bắt đầu trở nên thâm trầm ....

Trong khoảng thời gian này, nhân viên mới nổi tiếng cả công ty, hóa ra là Thẩm Chanh cô ta.

Là anh ta sơ sót, thật không ngờ nhân viên nghị luận trong miệng phần lớn mọi người, lái xe sang trọng đi làm, không để cấp trên vào mắt, sẽ là cô ta.

Người phụ nữ này, quả nhiên là một nhân vật hung ác.

Lại có thể lựa chọn cách này để báo thù, vào Thẩm thị, đối nghịch với anh, lại từng chút từng chút cầm lại thứ thuộc về cô.

Cô đã không phải là Thẩm Chanh tay trói gà không chặt vào sáu năm trước, cô bây giờ, tâm vững như sắt, chỉ sợ sẽ không niệm chút tình thân nào.

Anh ta vẫn đã xem thường cô!

Quản lý Triệu liền nhìn Thẩm Minh, như là cảm nhận được sát ý ở trong mắt của anh ta, lập tức không kiềm chế được rùng mình một cái.

”Chuyện ngày hôm nay, tôi tạm thời không truy cứu trách nhiệm của bà. Tôi không hy vọng chuyện tương tự phát sinh lần nữa!”

”Cảm ơn tổng giám đốc cho tôi cơ hội này, về sau tôi nhất định sẽ không sơ suất như vậy ....”

”Đi ra ngoài!”

Đi ra từ phòng làm việc của tổng giám đốc, đóng cửa phòng lại, quản lý Triệu mới lau mồ hôi lạnh trên trán một phen.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.