"Vậy thì hi vọng anh
ta đừng tới, tạm thời tôi cũng chưa muốn nhìn thấy anh ta." Cô không
chút nghĩ ngợi bật thốt ra, bởi vì cô còn chưa tận hưởng đủ đâu, đợi vui vẻ đủ rồi, cô sẽ bỏ trốn ngay. Cô tình nguyện để cho người đàn ông kia
vĩnh viễn không nhớ tới mình, vậy thì cô có thể muốn làm gì thì làm.
Vị tiểu thư này thật sự rất đặc biệt, Vương đối với nàng cũng quá đặc
biệt, không biết hai người họ muốn làm gì nữa. Tri Vũ thầm nghĩ, có lẽ
hai người này có quen biết, bằng không sao lần này lại khác biệt so với
các phi tử trước.
"Tiểu thư, sao ngài không muốn gặp Vương ạ?
Vương tốt như vậy, không biết có bao nhiêu nữ tử muốn gặp Vương, muốn
trở thành phi tử của Vương đó." Tri Vũ không nhịn được nói đỡ cho đại
chủ tử của mình, nàng không thể hiểu được, có thể nữ nhân này bị chập
mạch chăng?
Lý Quả không hề biết suy nghĩ trong lòng nàng, chỉ
nhíu mày, mất hứng nói: "Vì sao tôi phải gặp anh ta? Anh ta tốt đến
nhường nào tôi không cần biết, tôi cũng không hề muốn trở thành phi tử
của anh ta giống như những nữ nhân đó. Tri Vũ, ai có chí nấy, không thể
miễn cưỡng, đúng không?"
Tri Vũ há hốc mồm, vẻ mặt khó tin nhìn
Lý Quả, lại có người không muốn trở thành nữ nhân của Vương? Hơn nữa còn không muốn gặp Vương, đây chính là chuyện lạ nhất thiên hạ, nếu truyền
ra thì tiểu thư sẽ bị rất nhiều nữ nhân xé nát.
"Tiểu thư, ngài thật sự không muốn trở thành nữ nhân của Vương?" Nàng líu lưỡi, nghi ngờ hỏi.
Lý Quả gật gật đầu, kích động nói: "Tri Vũ, cô ngẫm đi, cô còn chưa thấy
qua mặt của anh ta, chẳng có cảm tình gì thì sao cô có thể sẽ thích
người đó? Cô có thể bằng lòng trở thành nữ nhân của anh ta? Không phải
người trong lòng mình, tôi không muốn, chết cũng không muốn."
Chết cũng không muốn? Nghiêm trọng thế sao? Tri Vũ bị lời của cô dọa sợ,
song tiểu thư vẫn rất cương liệt (kiên cường khí khái) nha. Thế nhưng
lúc trước cũng có không ít phi tử cương liệt giống tiểu thư, song vừa
thấy Vương không phải lập tức đầu hàng à? Chỉ hận không thể trở thành nữ nhân của Vương, cương liệt sớm đã bị ném lên chín tầng mây nào rồi.
Lần này, Tri Vũ rất biết điều không hề hé răng, nhu thuận xoa bóp, chà lưng cho Lý Quả.
Mà Lý Quả cũng không nói thêm nữa, im lặng tắm rửa, đại não liên tục chuyển động .
Chỉ chốc lát sau, dưới sự trợ giúp của Tri Vũ, rốt cục cô cũng mặc vào
trung y ở nơi đây, thoải mái nằm trên giường lớn rộng rãi xa hoa, còn
Tri Vũ thì đứng sang bên cạnh.