"Sao tôi phải đợi anh ta? Nếu anh ta đến đây, cô cứ nói là tôi ngủ rồi." Lý Quả thoải mái làm tổ trong ổ chăn mềm mại, đây là biện pháp cô vừa mới nghĩ ra: giả vờ
ngủ.
Chẳng lẽ cô ngủ rồi mà tên kia còn muốn Bá Vương ngạnh
thượng cung à? Còn muốn thừa dịp mình ngủ mà XXOO? Có thể có cảm giác ư? Cô tin tưởng tên kia sẽ không biến thái đến vậy đâu.
Tri Vũ
sửng sốt, tiểu thư cứ như vậy mà xua đuổi Vương? Trong nhất thời, nàng
thật không biết nên làm thế nào mới tốt, đành phải cùng tiểu thư cầu
nguyện cho Vương đừng tới.
Kỳ thật Lý Quả cũng không muốn ngủ sớm như vậy, nhưng bên ngoài hình như đã tối đen như mực cũng chẳng có gì
chơi đùa, cộng thêm không chút tâm tình, đành phải quyết định ngủ sớm.
Chính là vừa nằm xuống, cô đã mơ mơ màng màng ngủ mất.
Tri Vũ
nhìn chủ tử chìm vào giấc ngủ, thật không biết nên khóc hay cười. Ai ai
cũng muốn trở thành phi tử của Vương, chỉ mỗi tiểu thư là không muốn,
hơn nữa còn chẳng thèm quan tâm. Nhìn tiểu thư ngủ ngon, ngủ sâu như
vậy, nàng thật sự là bị tiểu thư chọc cho tức chết rồi.
"Nàng đã ngủ?" Một giọng nam trầm thấp, hữu lực đột ngột vang lên, tiếp đó là một bóng hình cao lớn tiến đến bên giường.
"Vương, tiểu thư đang ngủ ạ." Tri Vũ đang ngơ ngác nhìn Lý Quả đến nhập thần,
bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói dọa nàng giật nảy, nâng mắt nhìn, càng bị dọa cho chết khiếp. Vương, Vương thế mà thật sự đến đây, nàng
vội vàng hành lễ, sau đó cung kính nói.
Tiểu thư, tiểu thư, mau tỉnh dậy đi! Vương đến đó, sao ngài vẫn có thể ngủ an ổn, thoải mái vậy chứ?
Tức chết nàng, tức chết nàng mà, thật sự là hoàng đế không vội, thái giám
đã gấp. Tri Vũ âm thầm sốt ruột, suýt chút nữa đã không khống chế được
mà nhảy cẫng lên, hận không thể lập tức qua lay tỉnh Lý Quả.
"Vương, để nô tỳ qua đánh thức tiểu thư dậy." Thấy sau khi tiến vào Vương vẫn
im lặng, chỉ nhìn chằm chằm tiểu thư đang ngủ trên giường, Tri Vũ lớn
mật một chút, nuốt nuốt nước bọt, không kiềm được nói.
Ai ngờ,
Vương nghe xong, lại phất tay áo, lạnh nhạt nói: "Không cần, ngươi ra
bên ngoài canh giữ đi, bổn vương ở trong này ngắm nàng."
Trời ạ,
Tri Vũ nghe xong những lời này suýt chút nữa đã hôn mê. Thật sự là quá
rung động quá kinh ngạc, Vương thế nhưng lại ngắm một nữ nhân, nàng còn
chưa từng nghe qua đó. Chỉ có điều, hiện tại nàng thật sự đã nghe rõ lời Vương nói, cho nên nàng không dám chần chờ, lập tức hành lễ rồi chạy
nhanh ra bên ngoài, lẳng lặng chờ đợi .