Giờ ra chơi ngày hôm sau...
“Phương, lớp Phương có phải làm bài tập của Super Hero không?” – Nhi hỏi.
Phương đáp:
“Có chứ, lớp Phương là làm bài thuyết trình về một đất nước mà mình yêu mến. Còn lớp Nhi thì sao?”
Nhi thở dài:
“Lớp Nhi thầy cho làm về tập đoàn Microsoft mới ghê chứ. Lớp Phương sướng ghê!”
Phương hút một ngụm trà sữa, cười mỉm. Chợt Nhi kêu lên:
“Phương, nhìn kìa.”
Nhỏ nhìn theo hướng cô chỉ, chợt thấy La Thùy Ngọc đang ngồi sát bên Hải Thiện, làm mấy hành động ôm ấp gì đó. Còn Thiện thì đang ngồi ăn hủ tiếu, không mảy may để ý gì cả. Phương nhăn mặt, nhưng không nói gì cả. Nhi ghé sát tai Phương nói nhỏ:
“Nè, đó không phải là La Thùy Ngọc, bạn thân của Hiểu Di sao? Sao cậu ấy lại ôm anh Thiện?”
Phương đáp:
“Phương muốn xem cô ta còn làm gì nữa. Đứng lại đây với Phương chút đi.”
Còn Thùy Ngọc, cô ta đã ngồi nãy giờ mà Hải Thiện chẳng để ý, cứ ngồi ăn như thường. Ả đưa sát gương mặt xinh đẹp do trét cả tấn phấn lại gương mặt đẹp trai của Hải Thiện, khẽ đẩy nhẹ đôi môi của mình lướt qua tai anh. Anh bực mình lắm rồi, đứng bật dậy, miệng lẩm bẩm:
“Không ngờ trường chuyên cũng có loại học sinh này.”
Và bỏ đi vào lớp. Để lại Thùy Ngọc ngồi một mình tức giận. Ả đứng dậy bước đi, cố tình đụng trúng Thảo Phương. Ả lướt qua người Phương, giọng hách dịch nói:
“Các người sẽ sớm trả giá cho những việc đã làm với tôi và cả Hiểu Di nữa!”