Hàn Tiểu Du không ngờ cái camera ẩn cô mua cũng có ngày dùng tới. Sau buổi cắm trại hôm đó. Cái nhìn của sinh viên đạo học A về Hàn Tiểu Du có vẻ thoáng hơn đôi chút. Đối với Hàn Tiểu Du, cô cũng chẳng để tâm gì. Hiện tại người Hàn Tiểu Du tin tưởng, ngoại trừ ba mẹ, chỉ còn một mình Lâm Phong.
Sinh nhật lần thứ 20 của Hàn Tiểu Du. Nhà họ Hàn tổ chức một bữa tiệc cực kỳ sang trọng. Bữa tiệc hôm nay toàn những người địa vị cao. Nhà họ Hoàng và nhà họ Diệp cũng đến tham dự.
Họ nể mặt ba Hàn nên mới đến, nhân cách của Hàn Tiểu Du trong mắt họ cực kỳ tệ. Một cô gái đanh đá chuyên gây sự, ức hiếp kẻ yếu thế. Nhưng mà, cái đó cũng chỉ là do người khác tạo ra mà thôi. Bản chất của Hàn Tiểu Du đơn giản chính là quá ngu ngốc. Còn bây giờ đừng mong đụng được đến một sợi tóc của cô.
Một cô gái mặt bộ váy trắng tinh từ từ bước xuống cầu thang. Cô gái ấy thu hút mọi ánh nhìn của mọi người. Hàn Tiểu Du bây giờ như trung tâm của sự chú ý. Hàn Tiểu Du phá lệ mặt quần áo sáng trọng hơn thường ngày một chút. Nếu so với Hàn Tiểu Du ở độ tuổi hai mươi thì lại toát lên vẻ chững chạc hơn nhiều.
Mọi người nghĩ Hàn Tiểu Du sẽ bám lấy Hoàng Thiên Bảo không buông. Nhưng mà đó là chuyện đã trải qua một kiếp, kiếp này cô đã có người để trân trọng hơn rồi. Chính là sự lạnh lùng tỏa ra nơi cô khiến mọi người tròn xoe mắt. Hàn Tiểu Du từ đầu đến cuối chỉ như người máy đi lại chào hỏi. Gương mặt không có một chút hương sắc gì.
“Tiểu Du, con xinh quá!” - Mẹ Hoàng nắm lấy tay cô. Mẹ chồng cũ này nói ra cũng cực kì tốt. Xem con dâu như con gái.
“Dì cũng rất đẹp mà.” - Hàn Tiểu Du nở nụ cười. Kiếp trước nếu Hoàng Thiên Bảo để cio chịu uất ức gì, chính mẹ Hoàng là người đứng bảo vệ người “con dâu” này. Có lần nếu không nhờ bà, cô rất có thể bị Hoàng Thiên Bảo nhốt vào trong nhà kho. Chỉ vì Diệp Di Ân bị té, đổ lỗi lên đầu Hàn Tiểu Du. Hiện tại Diệp Di Ân đang khoác tay Hoàng Thiên Bảo tỏ vẻ rất hạnh phúc.
“Tiểu Du đừng buồn. Cũng đừng để ý cô ta.” - Mẹ Hoàng kéo kéo tay cô. Hàn Tiểu Du nhìn bà, cảm thấy buồn cười.
“Chuyện của cô ta không liên quan đến con. Con cũng có bạn trai rồi “ - Hàn Tiểu Du thành thật nói.
“Con có bạn trai rồi hả? Hay quá! Thằng Thiên Bảo không đáng để con yêu đâu. Bạn trai con là ai? Đẹp trai không?” - Hoàng Tuệ Nhi phấn khởi Bà quen biết cô cũng nhiều năm, tính tình cô bà hiểu rất rõ, sớm đã coi cô như con gái.
Phía cửa ra vào, một người đàn ơi như ma như quỷ bước vào. Anh mang theo hơi lạnh nơi bắc cực, ai nấy cũng bất giác run rẩy. Hàn Tiểu Du nhìn thấy anh, lập tức nở nụ cười không thể tươi hơn.
“Lâm Phong.” - Hàn Tiểu Du ngoan ngoãn lăn đến chỗ anh. Nếu khi nảy lạnh lẽo như ở bắc cực, thì bây giờ lại ấm áp như ở nam phi. Mọi người lại một lần nữa ngạc nhiên, không hiểu sao xung quanh hai người họ giống như xuất hiện hiệu ứng background đầy đủ màu sắc đáng yêu khiến trái tim mọi người tan chảy.
Mẹ Hoàng tròn xoe mắt nhìn, không ngờ bạn trai Tiểu Du lại là người quen nha!
“Lâm Phong. Con là bạn trai Tiểu Du đó hả? Là con thì dì yên tâm rồi.” - nhà họ Hoàng quen biết Lâm Phong cũng đã 20 năm. Thằng bé này còn đáng tin hơn cả con trai bà. Tất cả khách khứa đều nhìn thấy sự thay đổi rất lớn trong Hàn Tiểu Du.
“Tiểu Du, mình tặng cho cậu.” - Diệp Di Ân hiền lành nói, đưa một món quà nho nhỏ cho cô. Hàn Tiểu Du cũng vui vẻ nhận lại. Bạn bè được mời cũng thi nhau đưa quà. Hoàng Thiên Bảo nắm lấy tay cô kéo về phía mình, đứng trước mọi người hùng hồn phán một câu.
“Hoàng Thiên Bảo tôi chính thức chấp nhận Hàn Tiểu Du làm bạn gái.” - Hoàng Thiên Bảo tặng cho cô, một món quà rất đắt tiền! Cũng chỉ vì món quà đó, mọi người lại bắt đầu bàn tán. Kiếp trước cô từng nói sẽ theo đuổi anh cho đến khi anh đồng ý. Nhưng mà bây giờ cô không điên! Đối với một sợ dây chuyền kim cương giới hạn trên thế giới chỉ có một này ra, Hàn Tiểu Du không mấy hứng thú.
“Xin lỗi, Hoàng thiếu. Anh xứng để làm người yêu tôi sao?” - Hàn Tiểu Du rút tay mình ra. Cô sớm muốn tránh xa người này ra, anh ta lại cứ bám theo cô không buông. Cô bây giờ cũng chẳng còn để ý đến chuyện này nữa.
Quà của Lâm Phong không quá trang trọng, xa hoa và đắt tiền. Chỉ là một cây kèn harmonica bạc nhỏ nhắn. So với món quà của Hoàng Thiên Bảo, nó không đáng là bao nhiêu.
“Lâm Phong, cậu không có tí thành ý gì cả.” - Hoàng Thiên Bảo liếc nhìn món quà. Nhưng mà ít ai biết âm nhạc chính là cuộc sống của cô. Cô có hứng thú với tất cả các loại nhạc cụ, đặc biệt là Harmonica và Piano. Đã lâu lắm rồi, cô đã không còn biết đến âm nhạc. Cái từng là đam mê của cô. Hàn Tiểu Du run run, dòng chữ khắc DW quen thuộc. David Williams, người kiếp trước đã từng giúp đỡ cô khi cô gặp khó khăn. Người mà cô xem là thần hộ mệnh, chính là Lâm Phong.
“Cảm ơn... Cảm ơn anh...” - Hàn Tiểu Du ôm lấy Lâm Phong, một cảm xúc khó tả trong lòng. Thì ra kiếp trước, anh đã từng giúp đỡ cô nhiều đến như thế. Anh yêu cô, còn nhiều hơn cả cô yêu anh.
Mọi người bị một màn tình cảm ngọt ngào trước mắt làm cho cảm động. Hàn Tiểu Du cô kiếp này có anh đã quá đủ rồi.
“Em không nhận một sợi dây chuyền đắt tiền, lại nhận một cây kèn không đáng 50 xu sao?” - Hoàng Thiên Bảo bực bội lên tiếng.
“Đây là vật vô giá. So với sợi dây chuyền của anh còn tốt hơn nhiều “ - Hàn Tiểu Du trừng mắt nhìn anh ta. Dám chê quà của Lâm Phong tặng không đáng giá. Lúc này thức ăn cũng được đưa lên, mọi người tập trung ăn uống. Hàn Tiểu Du nhìn cây harmonica, vuốt bên này một cái, vuốt bên kia một cái. Hàn Tiểu Du suy nghĩ gì đó, ánh mắt sáng ngời.
Ánh đèn dần tắt, ánh đèn phía trên sân khấu sáng lên. Một cô gái dễ thương, vô cùng dễ thương đứng trên đó. Giọng hát ngọt ngào vang lên.
Muốn được nhìn thấy anh.
Với nụ cười khóe môi.
Ước thầm “Một giây nữa thôi”
Muốn được nghe thấy anh hát nhẹ nhàng khúc ca
Ước gì có thêm một giây
Chiếc mũ màu trắng tinh
Ánh xanh vạt áo ai
Khoảnh khắc đọng lại đẹp xiết bao
Mỗi một giây trôi qua ta lại thêm hiểu nhau
Nếm mùi vị tình yêu ngọt ngào như bánh kem
Không hẹn mà hai ta cùng ngân nga khúc ca
Thích được mãi nhìn ngắm nụ cười thật đáng yêu
Ước gì mãi thế này
Đến tận khi cuối đời.
Ước sẽ xảy ra bây giờ.
Giọng hát của Hàn Tiểu Du chính là cực phẩm. Một thứ âm thanh khiến người ta mê hoặc. Hàn Tiểu Du nhìn về pháo sân nở nụ cười tươi, nhẹ nhàng nói.
“Cảm ơn anh, Lâm Phong.”
_______________________________________
s:// .youtube.com/watch?v=1g_VkPGocY4
Bài hát “Một giây nữa” 下一秒
Lời dịch: Chồn Béo
Ny bị nghiện couple Dương - Sản:3 Dễ thương ghê gớm luôn