Chồng Em Là Siêu Nhân

Chương 8: Chương 8: Bạn Đại Gia Quả Nhiên Rất Mạnh Mẽ (2)




Đôi mắt kia vô cùng đẹp, nó giống như một viên ngọc thạch màu đen ngâm trong nước, ánh sáng lấp lánh, uyển chuyển, đẹp tới nỗi khiến người ta bị mê hoặc.

Nhưng, bỗng nhiên, nếu bị đôi mắt ấy lườm một cái, bạn có thể bị dọa sợ đến mức câm như hến, đúng là chuẩn mực cho việc giết người không dao.

Sự mê hoặc lòng người kết hợp với sát khí, vừa khiến người ta say mê nhưng lại vừa nguy hiểm, đan vào nhau, làm cho ta không có cách nào kháng cự lại sự cám dỗ đầy mâu thuẫn này, dụ dỗ ta bị hút sâu vào đôi mắt ấy.

Ngược với phản ứng kinh hoàng của Tề Tu Viễn thì đại gia chồng bé lại rất bình tĩnh, cõng Nguyên Nguyện, dễ dàng leo xuống dưới lầu.

Vẻ mặt của Nguyên Nguyện cũng rất bình thản, dường như cô không hề cảm thấy việc này cần có thể lực cường tráng và cánh tay khỏe mới có thể làm nổi, cô còn vẫy vẫy tay với Tề Tu Viễn, có ý ra hiệu rằng mình ăn cơm xong sẽ trở lại.

Điều này thì Tề Tu Viễn cực kỳ tin tưởng, vì 20 vệ sĩ bình thường đi theo cô vẫn ở lại trong quán rượu, không hề rời đi.

Bình thường, từ 'Thần bí' luôn đi cùng với từ 'khiêm tốn'. Nhưng quy luật này không có bất cứ điểm nào phù hợp với đại gia chồng bé.

Chỉ cần hắn và Nguyên Nguyện ra khỏi nhà, rời khỏi công ty, hay đi tới bất cứ chỗ nào, luôn luôn có 10 người đi theo hắn.

Mười người này cộng với hai mươi vệ sĩ bảo vệ Nguyên Nguyện, tổng cộng là ba mươi người do đích thân chồng bé chọn lựa và huấn luyện, mấy năm nay vẫn một mực ở bên cạnh bọn họ, bản lĩnh khó có thể tưởng tượng nổi.

Quả nhiên, Tề Tu Viễn còn chưa kịp định thần lại thì đã thấy một trong 10 người đó giống như đang đi dạo trong nhà mình, thảnh thơi, không hề lo lắng, từ bên ngoài, trèo tưởng lên, nói với hắn

”Boss nói, chuyện của scandal được phát tán, ngài ấy sẽ giải quyết”

....Giải quyết thế nào?? Đánh một trận gãy tay gãy chân sao???

Hắn đã được tận mắt chứng kiến bản lĩnh của chồng bé, anh ta tuyệt đối không phải là một người bình thường. Tề Tu Viễn không kìm được, liên tưởng tới những cảnh bạo lực.

Nhưng, cảm giác của Nguyên Nguyện hoàn toàn khác hắn......

Dựa vào vai chồng bé, Nguyên Nguyện lấy một quả quýt từ trong túi, bóc vỏ, đút cho anh

”Ngon lắm, anh ăn đi”

”Mẹ của nam phụ trong đoàn làm phim đích thân chọn đấy, nghe nói ngay cả đất cũng do bác gái chuyển từ quê lên”

”Em đã ăn chưa?”

”Chưa. Bọn họ đều nói ăn ngon lắm, nhưng em không nỡ ăn”

”Ừ”

Chồng bé gật đầu, giọng vẫn bình thường, anh cũng không nói sẽ nhường đồ ăn ngon cho Nguyên Nguyên,nhưng lại liếc mắt nhìn thủ hạ bên cạnh mình.

.....Bối rối.

Bị ánh mắt của anh quét trúng, bọn họ lập tức ghi nhớ, ngày mai nhất định phải hỏi thăm quê của nam phụ trong đoàn làm phim ở đâu, sau đó sẽ phái người mang cây giống và đất về, trong vường của họ nhất định cũng phải trồng một gốc cây quýt y như vậy.....

Khóe miệng mấy vệ sĩ xung quanh đều co quắp, tuy đã ở bên cạnh hai người này nhiều năm, nhưng họ vẫn không thể hiểu nổi sao hai người lại có thể khiến người ta phải nghiêng ngả như thế.

Boss ra vẻ xem chị dâu như đứa trẻ để che chở, chị dâu lại coi Boss như bảo bối mà cưng chiều.

Thật ra...tục ngữ có câu, “Nồi nào úp vung nấy”!

Thần kinh của chị dâu rất cố chấp, tới nỗi bản thân cô cũng không có năng lực phản kích, còn trí tuệ và năng lực chiến đấu của Boss đều thể hiện ngay ở vẻ bề ngoài, đúng là một người mạnh mẽ thứ thiệt!

Dù bất cứ ai trong hai người này xuất hiện đều có thể so sánh với một loại chất hóa học và vũ khí sinh học. Cũng chỉ có hai người bọn họ mới cảm thấy đối phương cần phải được che chở cẩn thận

Sau khi cô đút cho anh tới miếng quýt cuối cùng, Nguyên Nguyện chợt thu tay lại

”Nhị Nhị, anh cười một cái được không?”

Đại gia chồng bé tên là Quan Hành Duệ, lúc bé, Nguyên Nguyện không thể nhận biết được nhiều chữ, đặc biết càng không nhận ra chữ Duệ.....Lần đầu tiên nhìn thấy tên của anh, cô chỉ cảm thấy trong ba chữ kia có một chữ nhìn na ná chữ “Nhị“.....

Vì vậy, dù đã trưởng thành, nhưng Nguyên Nguyện vẫn theo thói quen từ bé, luôn gọi anh là Nhị Nhị.

Đại gia chồng bé vẫn trả lời cô một câu cũ rích

”Không được”

”Vì sao không được?”

Nguyên Nguyện mất hứng

”Anh là Boss, em nên nghe lời anh”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.