“Anh đẹp trai hơn em”
“....em xinh hơn anh”
”Em chắc chứ?”
Nguyên Nguyện gỡ mặt nạ của anh xuống, liếc nhìn, nhụt chí nói
”Không chắc”
Nói xong, cô định đeo lại mặt nạ cho anh thì bạn 'chồng bé' lại vênh cằm lên
”Lại đây, hôn anh”
Bộ dạng giống như đại gia, khiến lông mày Nguyên Nguyện nhíu lại, tức giận nhìn anh
”Chồng bé của người khác cũng mặt dày giống anh sao?”
”Không phải”
”Vậy tại sao anh lại như thế?”
”Vì anh đẹp trai”
Quan Hành Duệ thản nhiên nhìn cô
”Anh đẹp trai anh có quyền”
“...”
Nguyên Nguyện tức giận, hôn phớt anh, Quan Hành Duệ vẫn không hề thỏa mãn
”Nụ hôn quá ngắn”
“...”
Boss, anh có thể khiêm tốt một chút không....Quần chúng đang vây xem thực sự muốn ói vào cái máng.
Canh phòng trong sân quả thực rất nghiêm ngặt, đoàn làm phim còn đặc
biệt bố trí bảo vệ công ty đứng gác, nhưng đối với đám người Quan Hàng
Duệ, loại cản trở cỏn con này không đáng được nhắc tới.
Hơn 10 người di chuyện lặng lẽ, không một tiếng động nhỏ, ung dung giống như đi xuyên qua tầng tầng lớp lớp phong tỏa, mục tiêu chỉ là.....ĐI ĂN CƠM.
Chẳng thế thì sao? Lẽ nào để chị dâu của bọn họ một ngày ba bữa, phải ăn cơm mà đoàn làm phim phát cho diễn viên phụ hay sao?
Đối với sự nuông chiều của Boss dành cho chị dâu, tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
Hôm sau, Nguyên Nguyện đã quay xong cảnh quay quần chúng trong bộ phim, chuẩn bị thu dọn đồ đạc rời khỏi đoàn làm phim.
Bước ra khỏi phim trường đã được phong tỏa có nghĩa là cô phải đối mặt với sự truy đuổi của giới truyền thông.
Các phóng viên giải trí đã sớm nhận được tin tức, từ sáng sớm liền chạy
tời ngồi chồm hỗm ngoài cửa quán rượu, nhìn từ cửa sồ tầng bốn xuống chỉ thấy một đám người đông nghịt.
Tề Tu Viễn ngủ cũng chẳng yên, nửa đêm nửa hôm đã bò dậy, hắn lo từ
chuyện Nguyên Nguyện hôm nay nên mặc quần áo gì, thậm chí kiểu tóc ra
sao, rồi lại lo lắng tới chuyện hôm nay cô nên cười thế nào trước ống
kính mấy nhà báo.
Thậm chí, ngay cả việc ngộ nhỡ vì quá nhiều người chen lấn, khiến Nguyên Nguyện không cẩn thận té ngã thì nên ngã thế nào cho đẹp, hắn cũng đã
cân nhắc tới rồi.....
Lúc Nguyên Nguyện ngủ dậy, hắn đã theo sát Nguyên Nguyện, lải nhại, xúi
bẩy, dặn dò một đống chuyện, hắn cảm giác tâm trạng của mình giống hệt
một bà mẹ lo cho con gái.
Lúc này, xem ra thần kinh thô cũng là một chuyện tốt, Nguyên Nguyện vẫn
nghiêm túc nghe, thái độ không khác gì bình thường, nhưng hắn thì ngược
lại, hắn đã vào cái ngành này nhiều năm như vậy rồi mà vẫn khẩn trương
tới nỗi thấp thỏm không yên như thế.
Đây là lần đầu tiên đạo diễn Diệp lựa chọn một nữ diễn viên chính có lai lịch ít ỏi đến thế, hơn nữa trước đó lại còn có tin đồn bị phát tán
trên Thủy Lục, chỉ thế thôi cũng có thể tưởng tượng được tình cảnh mà
Nguyên Nguyện phải đối mặt thế nào.
Ra ngoài quán rượu, cách nửa sân, dường như ai cũng có thể cảm thấy sự nhiệt tình của giới truyền thông mãnh liệt truyền tới.
Càng nghĩ, Tề Tu Viễn càng lo lắng, hắn lại quay sang nhìn người bên cạnh.
Thật ra, ngoại hình Nguyên Nguyện quả thật không có gì để xoi mói, hơn nữa cô còn xứng đáng được công nhận là xinh đẹp.
Đường cong bốc lửa, ngũ quan rõ ràng, quyến rũ, nhưng riêng đôi mát lại
vừa có nét trẻ con vừa đơn giản, ngay thẳng, cô thực sự rất đẹp, đúng là một vẻ đẹp không thể khiến người ta phải ghét, dù là bậc trưởng bối
cũng sẽ thích nét đẹp trẻ con của cô, già trẻ trai gái cũng thế.
Cô sở hữu đầy đủ những điều kiện cần có để nổi tiếng, nhưng vẫn một câu
nói cũ, cô nổi tiếng quá nhanh, tốc độ một bước lên tận trời này, đúng
là khiến người ta phải gièm pha.
Đang định tiêm cho Nguyên Nguyện một liều đề phòng để cô sẵn sàng chiến
đấu, nói cho cô biết những câu hỏi chua ngoa của giới truyền thông, thì
điện thoại của hắn rung lên.
Hắn ra chỗ khác nhận điện thoại, giọng của trợ lý khiếp sợ vang lên
”Boss, tôi vừa nhận được một thông tin ....”
Vừa nghe những lời này, Tề Tu Viễn đã cảm thấy có chuyện không hay đã
xảy ra, quả nhiên, giọng trợ lý giống như cả bầu trời sụp đổ
”Đạo diễn Diệp vừa quyết định, nữ phụ của bộ phim.....là Lan Tiêu Tiêu”