Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 68: Chương 68




Một cảnh tưởng cực kì xấu hổ. Hai nữ sinh hiển nhiên nóng bỏng đứng trước giang khởi vân vẻ mặt háo hức, mà giang khởi vân ánh mắt thờ ơ, lông mày nheo lại, lạnh lùng không nói một lời.

Tống vi va vào tôi, ngẩng đầu lên hỏi:” sao không đi? Còn đứng nhìn cái gì?

Tôi có chút xấu hổ. Giang khởi vân tại sao lại biến thành thực thể? Nếu muốn tìm tôi, có thể trực tiếp nổi đi tới bên cạnh tôi. Nhưng trong trường hợp này, tôi có nên đi tới và giải vây cho anh ta không?

” Này” Tống vi thấy cảnh phía trước, cô ấy và giang khởi vân từng có lần gặp mặt. Lúc đó cô ấy còn hét lên soái ca wechat, sau biết anh ta có quan hệ với tôi, cô ấy không bao giờ nhắc tới nữa:” lần trước, thẩm thanh nhụy là tình địch của cậu phải không? Bạn trai này của cậu thật là, chêu ong chọc điệp, không thể thả ra, nguy hại cho nhân gian, phải nhốt anh ta lại. Khó trách cậu cả ngày không bò ra khỏi giường, cậu vất vả một chút, làm cho anh ta mỗi ngày đều đem đạn dược bắn cho cậu, bằng không, rất dễ sảy ra chuyện”

” Cậu có thể hạ thủ lưu tình được không? Tống đại tiểu thư, cậu là tài xế già sao, mỗi lần mở miệng đều đua xe, cậu thực sự tìm không thấy bạn trai đâu.” Tôi mặt đỏ tía tai nhìn cô ấy.

” Tôi rất trượng nghĩa nhắc nhở cậu như vậy mà, cậu nếu không giữ chặt anh ta, đến lúc bị người khác cướp đi rồi, đừng đến tìm tôi khóc lóc.”

Cô ấy nói xong, thật trượng nghĩa hét to:” tiểu kiều, bạn trai của cậu đến đón cậu kìa”

Với giọng nói của cô ấy, tôi chỉ có thể căng da đầu chạy lên, đem giang khởi vân thoát khởi hai nữ sinh cùng lớp trước mặt.

” Anh làm gì vậy? Tại sao anh đột nhiên xuất hiện ở trường học.?” Tôi nhỏ giọng hỏi.

“Anh trai em nói, em tan học sẽ đến hải yến lâu dự tiệc. Ta liền tới đón em, ta cũng không thể đột nhiên xuất hiện ở bữa tiệc.”

” Anh như vậy….tôi thật là không yên tâm để anh ra cửa, anh biết ngồi xe búyt, ngồi taxi sao? Còn bị người vây quanh,……hiện tại các cô gái đều bị anh thu hút, đến lúc đó tôi sẽ đứng xem anh bị vây chặt như cối đá.” Tôi nhỏ giọng trách mắng.

Khuôn mặt anh ta lạnh lùng và thờ ơ. Dường như anh ta không nghe thấy những lời này, nhưng khi bước xuống cầu thang, anh ta đột nhiên nắm tay tôi.

Không nắm cổ tay, mà những ngón tay thon dài đan xen nhau.

Mặt tôi hơi nóng lên, tống vi còn cố tình châm ngòi thổi gió:” ân ái thường xuyên rất nhanh chết. Hai người ở nhà ân ái còn chưa đủ sao, còn muốn ra ngoài ân ái đầu độc những người như tôi sao? Hừ.”

Giang khởi vân hoàn toàn phớt lờ cô ấy, nhân gian sinh diệt đều không quan tâm, tôi nghĩ tôi nên biết ơn anh ta vì đã ân sủng tôi. Ít nhiều anh ta vẫn nghiêm túc với tôi.

Nếu là ngày thường tôi sẽ đi xe búyt, nhưng nhớ lần trước giang khởi vân đánh giá xe buýt là chướng khí mù mịt, tôi quyết định gọi taxi.

Anh ta vẫn luôn nắm tay tôi, lên xe rồi vẫn chưa buông. Anh tài xế cười nói: người trẻ tuổi, thật sự rất yêu thương nhau.”

Tôi đỏ mặt. Hẳn là anh ta uống nhầm thuốc rồi. Nếu anh ta nổi nên bên cạnh tôi, người khác không nhìn thấy, sẽ không sao, nhưng hiện tại, không biết vì sao lại trở thành một thực thể.

Xuống xe, tôi không kiên nhẫn hỏi anh ta, anh ta im lặng một lúc, nhẹ nhàng nói:” nếu nhẫn li long biến mất, ta lại tạm thời không thể biến thành thực thể, trừ phi……em lại kết linh thai.”

Li long biến mất? Li long xuất hiện là linh thai đã kết thành, li long biến mất, đứa trẻ cũng sẽ biến mất?

Tôi dừng lại cái chủ đề này, chỉ cần nhắc tới, tôi sẽ nhịn không được mà oán hận anh ta nhẫn tâm, oán hận chính mình bất lực.

Đứa trẻ trong bụng vì hy sinh mà tồn tại, tương lai máu chảy đầm đìa này, luôn đón đầu cho tôi một chậu nước lạnh.

” Ta nhìn anh trai em nắm tay em như vậy, em cười thật vui vẻ…….về sau em nghĩ gì, muốn gì, có thể nói với ta.” Giọng nói trong trẻo của anh ta chạm vào trái tim tôi.

” Anh có ý gì, đây là doa dịu tôi, hay bù đắp cho tôi” tôi cười khổ hỏi.

” Đều không phải, em là thê tử của ta, em đưa ra yêu cầu, ta sẽ đáp ứng ở mức độ cao nhất”

” Tôi có thể yêu cầu anh làm chuyện gì sao”. Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta.

” Nói ta nghe”

Nhìn xem, anh ta căn bản sẽ không đồng ý những yêu cầu vô lý, mà muốn tôi nói nghe trước.

“Bạch vô thường nói, anh hiện tại thường xuyên không có ở âm cảnh thiên cung, không cần anh phải ở cạnh tôi suốt ngày, tôi sẽ không trốn thoát, cũng sẽ không làm gì kích động, tôi là một tế phẩm, đối với anh sẽ nhẫn nhục chịu đựng, anh không cần phải trông coi tôi, nên vội làm gì anh cứ đi,……. Nếu ban đêm đứa trẻ cần hấp thụ âm khí, anh chỉ cần tới vào ban đêm.” Tôi nhẹ nhàng nói.

Giang khởi vân hơi nhíu mày:” em nói lời này, là có ý gì”.

” Không có gì, tôi đã biết chuyện của ông bà tôi, ông tôi luyến tiếc các chết, sợ sau khi chết sẽ quên mất bà…..tôi cũng sợ, giang khởi vân, tôi không nghĩ sẽ làm chính mình luyến tiếc cái chết, nếu sớm hay muộn đều phải quên đi anh. Tôi không nghĩ hiện tại đối với anh. Ký ức lại khắc sâu như vậy, như vậy khi phải quên đi sẽ rất đau khổ “.

Tôi hiếm khi nói những lời này, nhẫn nhịn thật lâu, nay nói ra tôi cảm thấy như chính mình đang thổ lộ, bản thân cảm thấy có điểm hơi kỳ lạ.

” Sẽ không, ta sẽ không quên em, còn em……có muốn quên ta, quyết định bởi em.” Giang khởi vân nhẹ nhàng nói.

Tôi hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của câu nói này, nhưng anh ta không muốn tiếp tục nói, lôi kéo tôi tới hải yến lâu

Đây là một biệt thự nghỉ dưỡng cao cấp, hải yến lâu chỉ là một trong những tòa nhà mở tiệc. Giang khởi vân vừa bước vào cổng cau mày nói, “trăm quỷ tụ tài … Thật là nhân tâm không đủ!”

” Cái gì?”

Anh ta cau mày khó chịu, giữ chặt tôi và bước nhanh về phía trước: “nơi này có Phong thủy cục, lòng tham quá lớn sẽ sảy ra chuyện, nói xong việc liền đi ngay, đừng cho hơi thở nơi này, ảnh hưởng đến em.

Trăm quỷ tụ tài? Cái gì mà Phong thủy cục?

Đang ngây người, thì chiếc xe thể thao sáng láng của Hầu thiếu văn dừng lại bên cạnh tôi. Hắn mỉm cười nói, “Làm thế nào để đi vào? Vẫn còn một chặng đường dài đến đó, cô có muốn lên xe không?”

Đôi mắt của giang khởi vân khẽ nheo lại, tôi nhanh chóng lắc đầu và nói: “Không, tôi sẽ đi bộ với bạn trai tôi.”

Hầu thiếu văn sắc mặt cổ quái nhìn giang khởi vân. Không thể tin được hỏi:” cô có bạn trai”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.