Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 69: Chương 69




” Tôi có bạn trai, có làm sao không vậy?” Tôi khó hiểu nhíu mày.

Khuôn mặt của giang khởi vân lạnh lùng, cảm giác áp bức lạnh lẽo tràn ngập.Tôi cảm thấy khó thở. Hầu thiếu văn, anh chàng này, thậm chí chịu không nổi loại cảm giác này.

“À … Khụ … không có gì, tôi chỉ hơi kỳ lạ một chút. Thông tin cho thấy, cô cùng người khác giới chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi, nên tôi hơi bất ngờ.”

Thông tin? Tôi sững sờ một lúc, anh ta có ý gì: “Hầu thiếu văn, ý anh là gì? Anh điều tra tôi à?”

Hầu thiếu văn lắc đầu vội vã: “Không, không phải tôi! Cô hiểu lầm rồi, là Chung thúc không yên tâm cho anh em nhà cô, hai người trẻ tuổi, nên đã cố tình phái người đi điều tra một chút, biết nhà bọn cô học sâu xa, thúc mới yên tâm mời bọn cô làm việc, thúc sợ liên lụy tới bọn cô, cái trận pháp kia thực sự là tà môn”

Tồi cười lạnh một tiếng. Chung lão bản kia là người từng trải, sẽ không vì người khác mà suy nghĩ, đùa cái gì vậy, khẳnh định là đem chúng tôi ra điều tra một lần.

” Mộ tiểu thư, đừng giận, đừng giận! Chúng ta thật sự không có ác ý —— ahhhhh”. Hầu thiếu văn đột nhiên kêu lên sợ hãi.

Giang khởi vân ngoắc ngón tay, nắp xe trước đột nhiên giống bị tai nạn nghiêm trọng, toàn bộ văng ra, sợ tới mức, hăn kêu lên một tiếng.

” Hầu thiếu văn, anh chậm dãi sửa xe, chúng tôi đi trước”. Tôi nhìn hắn một cái, anh chàng này thật sự làm người khác chán ghét.

Tôi vội vã kéo giang khởi vân đi, phàn nàn nói;” anh chàng này, nếu hắn không phải là khách hàng lớn của nhà tôi, thì tôi sẽ không để hắn đến cửa hàng nhà tôi…”

“…..nhà hắn nghiệp chướng quá nhiều, nhẹ thì sụp đổ, người thân phản bội, nặng thì tai ương, nhà tan cửa nát.”. Giang khởi vân nhàn nhạt nói.

Tôi mỉm cười:” anh tôi cũng từng nói vậy….nhà của chúng tôi nghiệp chướng cũng không ít. Anh nhìn xem bố tôi, anh tôi và tôi, đều sống cô độc suốt quãng đời còn lại”.

Khuôn mặt của giang khởi vân thật khó chịu, anh ta siết chặt tay tôi, nhưng không nói gì.



Chung lão bản vui tươi hớn hở nhìn chúng tôi:” hai vị, nhìn thấy đều không giống người thường. Vừa mới ra tay liền giúp ta đi bắt trần lão đầu trở về, còn mang đồ vật hắn lấy trộm, thanh tẩy sạch sẽ, thật là gia học sâu xa, gia học sâu xa.”

Anh tôi lười nhác nói:” nhà tôi, gia học là kinh doanh, đây chỉ là sự cố, ông khen sai rồi.”

Chung lão bản có chút xấu hổ, quay sang ông già đang quỳ trên mặt đất với nụ cười khủng bố:” trần lão đầu, ngươi xem, tiền đặt cọc ta cũng đã đưa rồi, việc này kéo dài lâu như vậy, có phải đã đến lúc giải quyết một chút rồi không?

Trần lão đầu đang ở độ tuổi 50, hắn đương nhiên biết chung lão bản này thuộc loại rắn độc ác, ăn thịt cả đồng loại, muốn lấy của mấy ngon tay của mình là chuyện nhỏ.

Hắn quỳ trên thảm, cười làm lành nói:” chung lão bản, tôi nói thật cho ông biết vậy, tôi năng lực có hạn, thôi coi như thả con tép bắt con tôm. Hai vị đây nhất định có thể giúp ông, 200 nghìn này tôi trả lại, coi như đó là một bài học cho tôi”.

Tôi âm thầm trợn mắt, lão thần côn này, da mặt dày thật, làm người ta phỉ nhổ, giờ lại còn thả con tép, bắt con tôm. Ngoài việc, lừa gạt, hãm lại,trộm cắp, sẽ còn làm thêm cái gì khác nữa.

Chung bảo bản tự nhiên nói:” ta nghe nói, vị pháp sư nào đó đã bày tạo ra pháp trận này, người khác không dễ ràng nhúng tay vào, ngươi lấy cục gỗ chạm khắc từ trận pháp, chúng minh ngươi đã nhúng tay vào, hiện giờ, muốn dứt ra mà lui, chỉ sợ không được…”

Hắn ngữ khí càng ngày càng nguy hiểm, trần lão đầu khuân mặt càng ngày càng trắng bệch, dùng ánh mắt van nài nhìn tôi.

” Chung….khụ… Chung thúc”: tôi nở một nụ cười, lập tức chung lão bản quay sang tôi nói:” tiểu kiều cô nương, có gì cô cứ nói”

” Chúng tôi cũng đã giáo huấn trần lão đầu, xác thực ông ta không có khả năng giải quyết cái trận pháp này, thúc tạm tha cho ông ta một lần đi.” Tôi giúp trần lão đầu cầu xin.

Chung lão bản cười đến ân cần nói:” chỉ cần tiểu kiều cô nương mở miệng, ta không thể không đồng ý, đều theo ý ngươi”

Hắn vui vẻ vung tay lên, hai vệ sĩ đến xách trần lão đầu ra ngoài, chung lão bản cười nói:” không biết cái trận pháp này, tiểu kiều cô nương, có phương pháp gì giải quyết sao?

” Chung thúc, thúc có mang theo tài liệu không?” Tôi hỏi.

Chung lão bản lập tức sai người mang tới một tập tài liệu, trong đây có một sấp hình ảnh được hắn ta thu thập mọi nơi, một vài tấm số trong đó là hình ảnh trận pháp được công nhân dùng điện thoại chụp lại được, một số khác là hình ảnh trận pháp bị đẩy đi, còn lại là hình ảnh hiện trường vụ tai nạn.

” Dưa theo ngươi phân phó, ta đã đi thu thập tất cả mọi thứ “. Chung lão bản lắc đầu: ” 6 người, đã 6 người chết”.

Giang khởi vân nhìn xuống bức ảnh đầu tiên, khi đó trận pháp chưa được phá hủy, là hình ảnh của máy xúc đào được, có 7 cây cột nằm lộn xộn trên mặt đất, trong đó mỗi cây cột đều có một vật thể, một trong số đó chính là bị trần lão đầu trộm đi.

” Các vật thể khác ở đâu, thúc để ở chỗ nào rồi”: tôi ngẩng đầu hỏi

“Toàn bộ dùng máy xúc đẩy, hiện giờ được chất đống trong bãi rác công trườmg.” Chung lão bản thở dài:” nếu chốc lát nữa ăn xong, không ngại thì đi cùng ta xuống công trườmg nhìm xem”

“….được”. Tôi biết, không phải tự nhiên chung lão đầu tổ chức yến tiệc chỉ mời chúng tối đến ăn đâu, hẳn là đã chờ hết kiên nhẫn, muốn thúc giục chúng tôi ghé qua công trường của hắn.

Chúng tôi đi theo hắn, đi vào thành thị bên kia, chỗ này thật xa hoa cùng biệt thự cao cấp. Khu vực này có diện tích rất lớn, lúc này đình công, cả công trường chỉ còn lại công nhân trong khu vực sinh sống là có ánh đèn.

Vừa mới xuống xe, tôi thấy một bóng người đang trèo lên nóc tầng hai của căn phòng đơn giản.

“Chung lão bản, đó là ai”. Tôi vội hỏi.

Chung lão bản không biết những công nhân này, ngay lập tức phái người đi gọi quản đốc.

Trong vài phút chờ đợi, chúng tôi thấy một cảnh tượng kì lạ, cáo bóng người trèo lên nóc tầng hai đột nhiên quơ chân múa tay, nhảy lên nhảy xuống.

Bước nhảy này, thậy không bình thường. Hắn hai chân trần nhưng lại rơi xuống thật mạnh. Giống như có một sợi dây vô hình dẫn theo hắn nhảy nhót vậy.

” Ngươi đang lam gì thế”. Vệ sĩ của chung lão bản hét lên từ xa.

Hắn như không nghe thấy, vẫn như cũ toàn bộ thân thể nhảy lên, sau đó đạp thật mạnh xuống đỉnh phòng lát gỗ màu xanh lam.

Tôi bỗng nhiên nắm chặt bên người giang khởi vân, giọng run rấy nói:” giang…khởi vân, tôi, tôi…….có phải đã nhìn nhầm rồi không.? Đằng kia…”

Anh tôi cũng nhìn thấy có điểm gì đó khác thường, lâp tức lấy chiếc đèn pin chiến thuật ra khỏi xe, vặn ánh sáng lớn nhất rồi chiếu tới.

Tôi cả người rung mình, tôi không nhìn lầm, nam nhân kia nhảy lên nhảy xuống, tư thế kì lạ, bởi vì trên đầu hắn ta có một bàn tay đầy máu.

Bàn tay kia nắm lấy tóc hắn, xách lên xong lại buông ra, như thể quăng một con động vật nhỏ Cuối cùng, bàn tay kia buông lỏng…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.