Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 70: Chương 70




Trơ mắt nhìn nam nhân kia ngã từ tầng hai xuống, nhưng người xung quanh kêu lên, nhưng cũng không nhiều người lo lắng—– chỉ là tầng hai, rơi xuống không thể chết.

Quản đốc vừa chạy vừa mắng:” ngươi chết luôn đi, còn chê công trường của chúng ta ít việc à, muốn nhảy về phòng đóng cửa mà nhảy”

Giọng hắn đột nhiên im bặt, những người xung quanh vội vã chạy tới, tôi, anh tôi cùng giang khởi vân đứng im tại chỗ.

Tất cả chúng tôi đều thấy rõ, bàn tay đầy máu kia nắm lấy tóc hắn, kéo lên không trung, sau đó buông lỏng tay, để hắn rơi xuống đất.

Mặc dù chỉ là tầng hai, nhưng người đàn ông này có lẽ không sống nổi.

Giang khởi vân lạmh lùng liếc nhìn xung quanh, sự hoang vắng vô cùng ảm đạm. Anh ta đột nhiên cười lạnh nói:”……xem ra, có người biết chúng ta sẽ tới, đây là cho chúng ta một đòn phủ đầu để ra oai”.

” Không phải đâu…….không đem ta và tiểu kiều để vào mắt là bình thường,nhưng mà ngươi ở đây, mà cũng không bỏ ở trong mắt sao, đây là khiêu thích hay là tìm đường chết”.

” Phong ấn trận pháp mới vượt qua giai đoạn nguy hiểm vài ngày trước, không gian bị nghiêng lệch, nhiều thứ thoát ra ngoài, cuối cũng cũng bị phong bế, nhưng—-” anh ta nhíu mày nói:” không chừng là chờ đợi cơ hội, quỷ vương mặt đỏ cùng tà phái thánh nữ luyện hồn còn không biết ở đâu, mộ vân lượng bị lột da….hừ, đây là khiêu khích, đối phương muốn kiểm tra xem còn bao nhiêu người giỏi trong cái vòng tròn này.

Tôi lo lắng, khi nghe giang khởi vân nói như vậy, dường như có một đối thủ vô hình đang âm thầm lên tất cả các kết hoạch này.

Có một sự hỗn loạn trong đám đông cách đó không xa, người đàn ông kia rơi xuống đất đầu đập mạnh vào cục gạch, đôi mắt chết đột ngột.

Chung lão bản sắp sụp đổ, vội vã đến trước mặt chúng tôi nói:” tiểu kiều cô nước, các ngươi có thực sự giải quyết được không? Chuyện này rút cuộc là như thế nào…..ta đã đặt toàn bộ gia tài của mình lên dự án này, nếu xảy ra chuyện, thật sự xong đời? Ta cầu xin ngươi, nhất định phải giúp ta cái này. Sau khi mọi chuyện kết thúc ta sẽ chia cho một nửa…..không, không, không…..chia hơn phân nửa gia tài cho ngươi

Tôi lắc đầu cười khổ:” chung lão bản, à không chung thúc, tôi chỉ có thể nói là tận lực giúp đỡ, hy vọng thúc có thể hợp tác…”

” Hợp tác! ta nhất định sẽ hợp tác! Ngươi nói cái gì ta đều sẽ hợp tác!” Chung lão bản trán đổ mồ hôi, nhìn bộ dáng nôn nóng của hắn, tôi không nói gì, quay sang nhìn anh tôi.

” Nếu là hợp tác, điều đầu tiên chính là bình tĩnh, ngẫm lại xem thúc đã đắc tội với ai hay xúc phạm, báng bổ vị thần linh nào không? Thúc nhìn lại hồi ức, xem trước kia mình đã làm gì, chúng tôi muốn tìm được mấu chốt, sẽ giúp thúc bảo mật, thúc hay suy nghĩ kĩ.” Anh tôi ngay thẳng nói

Chung lão bản sửng sốt một chút, trên mặt âm tán bất định, hắn kinh doanh lớn như vậy, khẳng định trên người không sạch sẽ, vừa nãy bị anh tôi nói như vậy, hắn có chút lưỡng lự.

” Không sao đâu, thúc cứ từ từ nghĩ, chúng ta về trước, sáng mai lại đến, có thể thấy rõ hơn chút.”.

” Trên đường trở về, anh tôi lái xe, thở dài nói:” em rể à, ta cảm thấy chúng ta càng ngày càng lún sâu…..”

” Hẳn là thủ phạm, làm hoàng đạo thành nơi âm dương hỗn loạn. Muốn Phong ấn trận pháp không được duy trì. Hắn cần thăm dò xem trong vòng tròn này có có bao nhiêu người tài giỏi có thể đối đầu với hắn.” Giang khợ vân quay ra nhìn cửa sổ.

” Cái kia tại sao lại ở chỗ của chung lão bản”

Giang khỏi vân cười khúc khích nhẹ nhàng nói:” ngọn đồi phủ đầy xương, cát vàng phủ đầy nước. Làm sao mọi người có thể biết chuyện gì đã sảy ra dưới chân mình một trăm năm hay một nghìn năm trước.? Phong thủy vùng đất của hắn đã bị phá hủy hoàn toàn. Dưới mấy tầng hoàng thổ, không biết có bao nhiêu xương khô?.”

Tôi nghe được co rúm lại. Lần trước vùng đất của hầu thiếu văn cũng giống thế này, chiếc quan tài đen và một phòng tra tấn được đào lên khỏi mặt đất. Nếu là xây nhà, sẽ không đào sâu đến vậy. Nhưng còn hiện tại những những toà cao ốc cần nền móng rất sâu. Đào sâu đến như vậy, tất nhiên sẽ kinh động đến một số thứ được chôn dưới đất.

Giang khởi vân thấy rôi co rúm lại, nhanh tay nắm lấy tay tôi, mười ngón tay đan xen nhau, tôi đỏ mặt, cúi xuống.

Anh tôi liếc nhìn gương chiếu hậu, hừ một tiếng: “học rất nhanh …”

Vì hôm nay những ngón tay thường xuyên đan xen vào nhau, làm tôi có một chút ảo tưởng, một chút hài lòng. Cho nên anh ta lại lần nữa đẩy cao váy ngủ của tôi lên, tôi không phản kháng—— tôi trước giờ có phản kháng cũng thành công.

Khi anh ta muốn, cự tuyệt sẽ chỉ khiến hành động của anh ta trở nên bạo lực hơn.

Anh ta thoả mãn rời khởi trước ngực bị gặm nhấm đến sưng to, sau đó ngẩng đầu lên liên tiếp đoạt lấy môi lưỡi— anh ta rất mạnh mẽ, tôi có chút kinh nghiệm kém cỏi đến từ anh ta. Nhưng ngay từ đầu nó vẫn không hài hoà, một nụ hôn nghẹn thở đến khi tôi không chịu nổi, anh ta mới buông tôi ra.

“…” Vẻ mặt anh ta có chút lạnh băng, và một chút bất mãn.

Xem ra anh ta đã rất thương hại tôi, nhưng tôi lại không biết điều đó, vẫn không thể hài hoà với anh ta.

“……thật xin lỗi, tôi, tôi sẽ không …..”. Tôi sợ anh ta đột nhiên cuồng bạo, trước đó thân thể tôi trong trạng thái như thế nào anh cũng không quan tâm, mặc kệ tôi có chuẩn bị tốt hay không, bất chấp tôi có ướt át hay không, anh ta cũng đều làm.

Đối với đàn ông, lúc đầu khó khăn hơn một chút, nhưng lúc sau sẽ tốt hơn. Nhưng đối với phụ nữ, ngay từ đầu đau, sau đó sẽ rất khó cảm nhận được sung sướng, huống chi tâm lí còn thật sự sợ hãi

“….sẽ không có luyện tập, một số thứ vẫn là bản năng”. Anh ta khó có được kiên nhẫn như vậy, từ trên người tôi trượt xuống dưới, nằm cạnh bên tôi, đem tôi xóc lên.

Một chiếc giườg nhỏ, dán lại với nhau thật chặt chẽ, còn đắp chăn, trong không gian riêng tư lại tiếp xúc da thịt làm người đặc biệt nhạy cảm.

Ngực bụng gắt gao dán chặt vào nhau, tôi cảm nhận được thân thể anh ta biến hoá, thân mật, không mảnh áo che thân dây dưa lẫn nhau, thân thể của tôi có anh, trong thân thể của anh có tôi. Một đêm dài.

” Giang….khởi vân…” Tôi giọng hơi run hét lên một câu.

“…..em, nếu còn gọi sai, chúng ta lại làm thêm một lần”. Anh ta ánh mắt vẫn như vậy lạnh thấu xương

Tôi mỉm cười cay đắng:” …..phu quân, anh có thể không cần như vậy mỗi lần lăn lộn với tôi, khăn trải giường ướt như vậy, nằm lên ngủ thật không thoải mái

” Không thể” anh ta kéo tôi vào lòng, khẽ nói:” đó là thú vui”



Bởi vì thú vui của anh ta, ngày hôm sau khi xuống xe, tôi bước chân vô nghĩa,

Trên một công trường lớn như vậy, phải mất mười phút đi bộ để phát hiện ra pháp trận nơi đây. Một số sườn đồi nhỏ không bị san phẳng, một nửa trong số chúng đã được đào. Trông thật thê lương.

Âm sai đại bảo cùng trần lão đầu được chúng tôi phái đi đào vật thể, anh tôi ở trên sườn núi cắm ba cây nhanh đỏ, 3 luồng khó đỏ thẳng tắp, hướng chung lão bản bay đi…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.