Lễ đính hôn vẫn kéo dài đến tận 10 giờ tối.
Cố Bình An cảm giác mình mệt sắp thành chó luôn rồi, hận không thể lập tức tìm một nơi nằm xuống nghỉ ngơi thật tốt, thực sự quá mệt mỏi, cũng không thể đi nổi nữa, tuy rằng giày cao gót vừa chân, nhưng mà lại cao quá, cô mang có chút bủn rủn, một mực vẫn chưa thể thả lỏng, vẫn phải đi theo Mục Lăng, cùng hắn diễn kịch, cùng hắn tiễn khách, cùng hắn nhận lời chúc mừng của người khác, nụ cười của Cố Bình An càng ngày càng cứng ngắc.
Ngoại trừ sự việc của Dương Sâm, lễ đính hôn xem như là rất thành công, ngoại trừ hai người cô của Mục gia cũng không có ai quay lại làm khó dễ, Cố Bình An vui vẻ đến nhẹ nhõm, Lý Hoan Tình nói người khác nói rất khó nghe ở sau lưng cô, Cố Bình An trái lại không quan tâm, cô thế nào cũng coi như là một thiên kim thị trưởng, bây giờ lại biến thành vợ chưa cưới của Mục Lăng, có bản lĩnh thì bọn họ cứ đến trước mặt cô nói xấu đi, nói xấu sau lưng, đó là hành vi của tiểu nhân.
Ngày hôm nay… làm náo động nhất, ngược lại là Mục Lăng.
Mục Lăng luôn được bảo vệ rất tốt, chưa bao giờ xuất hiện trên truyền thông, chưa từng tiếp xúc qua với Mục Lăng, chỉ nghe thấy phong cách làm việc của hắn, vẫn chưa rõ hắn đến tột cùng là hạn người gì, chỉ là nghe người ta nói nên cảm thấy Mục Lăng là một tên ác ma, tác phong tàn bạo, khát máu độc ác, còn có người đồn rằng khi hắn còn bé từng trải qua một vụ hỏa hoạn, khuôn mặt bị tổn thương, giống như ma quỷ có thể hù chết đứa trẻ ba tuổi.
Mặc kệ nghe đồn làm sao, có rất ít người từng thấy Mục Lăng, coi như gặp qua Mục Lăng, cũng không có một tấm hình lưu truyền ra bên ngoài.
Sau đó, tin đồn về Mục Lăng lại càng mãnh liệt.
Bây giờ, hắn mời hơn mười nhà truyền thông đến lễ đính hôn của hắn, xem như là chính thức lộ diện.
Tây trang vừa người, khuôn mặt anh tuấn, phong độ thân sĩ, mỗi một mặt đều biểu lộ ra mặt tốt nhất của mình, phá vỡ tin đồn.
Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, tin đồn về Mục đại thiếu gia xấu xí, tính tình lại thô bạo, thì ra lại là một người đàn ông anh tuấn phong độ nhẹ nhàng, tuy rằng hắn anh tuấn lẫn sát khí, nhưng dù sao cũng là một soái ca.
Những người sợ đưa con gái của mình vào hố lửa kia, từng người từng người một đều hối hận đến tận ruột.
Con gái của mình không có phúc khí, ngược lại danh tiếng của Cố Bình An lại thối hành vi thì lại không đứng đắn, đại đa số đều tiếc hận thay Mục Lăng, thậm chí cảm thấy Mục Lăng đối với Cố Bình An nhất kiến chung tình, ngay cả Cố Bình An quá trớn với em trai của mình, Mục Lăng đều có thể không nói tiếng nào nhịn xuống, vì Cố Bình An, nổi giận khắp nơi vì hồng nhan, chỉnh đốn các nhà truyền thông, đây là si tình cỡ nào.
Nói tóm lại, Mục Lăng là người thắng lớn.
Khách mời lục đục ra về, chỉ còn lại những người thân thích, tụm năm tụm ba trò chuyện, Tần Mục nói với Lý Hoan Tình, “Đi thôi, anh đưa em về.”
Hắn cảm thấy Lý Hoan Tình vẫn luôn mất tập trung, không biết đang tìm người nào.
“A….” Lý Hoan Tình khôi phục lại tinh thần, “Anh Mục, anh về trước đi, em đợi Bình An cùng về.”
Tần Mục biết tình cảm của Lý Hoan Tình với Cố Bình An rất tốt, cũng không gò ép, hắn suy nghĩ một chút, “Hình như em đang tìm người nào đúng không, anh thấy em vẫn luôn mất tập trung?”
“Đúng vậy, Mục Lăng có một người anh em họ, lúc trước em và anh ấy từng quen biết nhau, kỳ lạ, tại sao không nhìn thấy anh ấy vậy?” A Sinh đi đâu vậy? Lẽ nào không tới? Cô đã nói sẽ dẫn hắn đi chơi mà.
“Anh em họ của Mục Lăng rất nhiều, em quen biết người nào vậy, sao lúc trước anh chưa từng nghe em nhắc qua.” Người của Mục gia, dường như danh tiếng cũng không tốt lắm.
Lý Hoan Tình lúng túng nở nụ cười, sao cô có thể nói với Tần Mục, cô từng thích qua Mục Vân Sinh đây?