Một tiểu hài nam xinh xắn
rã rượi nằm lên bàn học than thở.
Một cậu bé anh tuấn tới
gần, đi quanh hắn vài vòng, tò mò hỏi: “Tần Nghị, thoạt nhìn cậu rất mất hứng,
thậm chí đã tức giận, than thở cả nữa ngày, vì cái gì?”
Thời gian qua cậu bạn
sống vô tư đột nhiên trở nên đa sầu đa cảm, đúng là hiếm thấy, nhưng cá tính
của hắn trong khoản thời gian ngắn thay đổi, mười phần không tiếp thụ được.
“Y Y hôm nay lại không
tới. Cô ấy đã thay lòng đổi dạ.” Ghé mặt lên bàn, cậu bé rầu rĩ nói.
“Y Y?” Cậu bé anh tuấn sờ
sờ đầu, nghĩ không ra Y Y trong lời nói của người bạn tốt là người nào.
“Chính là nữ sinh hay đem
đồ ăn vặt cho tớ.” Biết tâm tư hắn đều đặt lên người tiểu muội muội cách một
vách tường kia, đối với những nữ sinh khác đều nhìn như không thấy, ghé mặt lên
bàn, cậu bé kiên nhẫn giải thích cho hắn.
“A…” nghe hắn nói như
vậy, cậu bé anh tuấn đã hiểu.
“Nhưng là”, Gắn liền với
những chuyện trước kia, hắn lại không hiểu, “Không phải cậu thấy cô bé kia thật
phiền phức sao? Cô ấy không tới không phải hợp với tâm ý của cậu sao.?”
“Lúc này cùng lúc đó là
hai chuyện khác nhau!” Hắn ngồi dậy, vỗ bàn, lớn tiếng nói, “Cô ấy có thể không
đến, nhưng không thể quá một tuần đều không tới được.”
? ? ? Trên đầu cậu bé anh
tuấn hiện lên vô số dấu hỏi.
Liên tiếp một tuần không
tới có khác gì sao? Dù sao sớm hay muộn đều phải rời khỏi. Hắn xem ra, ngược
lại cô ấy càng không tới sớm càng tốt.
“Khác nhau lớn!” cậu bé
xinh xắn vô cùng bi phẫn nói, “Cậu biết không? Một tháng trước, trên thị
trường xuất hiện một cái mới là Transformers, thoạt nhìn rất thú vị!”
“Biến … hình transformers?”
cậu bé anh tuấn trợn mắt há mồm.
Cô gái? Transformers? Đây
là cái gì với cái gì?
“Đúng a, tớ thích nhất
Optimus Prime (Kình Thiên Trụ), hắn rất đẹp trai! Mỗi ngày về nhà chuyện đầu
tiên chính là mở tivi xem Transformers. Tớ về sau nhất định phải làm người như
hắn…” Nhắc tới phim hoạt hình mình thích, cậu bé xinh xắn bắt đầu thao thao bất
tuyệt.
“Vân vân”, cậu bé anh
tuấn nhanh chóng ngắt lời của hắn, khó hiểu hỏi, “Chúng ta không phải nói cái
kia gọi là gì… Vấn đề Y Y là gì? Tại sao lại tán dóc đến Transformers rồi?”
“Cậu từ từ nghe tớ nói!”
Đang nói chuyện ở chỗ đắc ý bị người cắt ngang, cảm xúc kích động của cậu bé
xinh xắn bình tĩnh trở lại một chút, thậm chí có chút rầu rĩ.
“Bộ phim Transformers kia
tuần lễ trước tớ cũng cho cậu xem rồi, thoạt nhìn rất thú vị đúng không?” Trong
giọng nói không tự giác mang theo một tia chờ mong, đối với câu trả lời khẳng
định chờ mong.
“Đúng.” cậu bé anh tuấn
vô lực gật đầu. Kỳ thật, cái gì transformers, kể một chi tiết nhỏ tí tẹo đều
không nhớ chút nào cả. Hắn đối với mấy thứ này không có hứng thú, cho nên chỉ
nhìn thoáng qua rồi quên. Bất quá lời này hắn không thể nói ra, nếu không một
khi người bạn của hắn kích động lên, hắn sẽ không bình an quay trở ra.
“Lần đầu tiên nhìn đến,
tớ liền xác định, tớ muốn có một ít tiền!” Được sự đồng ý của người bạn tốt,
cậu bé xinh xắn lập tức nói tiếp.
“Nhưng là”, hắn cong
miệng lên, bất mãn nói, “Ông nội của tớ quy định, tiền tiêu vặt mỗi ngày không
được quá mười đồng, đồ chơi thì tới tết mới được mua. Bình thường nếu thích cái
gì, tớ phải tự lực cánh sinh, ba mẹ cũng không thể vụng trộm đưa tiền cho tớ,
nếu không khi bị phát hiện liền bị xử lý bằng gia pháp.”
“Ba mẹ cậu phỏng chừng so
với cậu còn nghèo khó hơn.” cậu bé anh tuấn không nhịn được mà chế nhạo. Hắn
chỉ biết tiêu phí không biết sự cực khổ của cha mẹ, từ nhỏ quen tiêu tiền như
nước, từ trước đến nay quen việc có bao nhiêu xài bấy nhiêu, tiền nhiều nhất
trong túi chưa bao giờ vượt quá một trăm. Có đôi khi, ba mẹ hắn còn muốn trơ
mặt, ăn nói khép nép hướng nhi tử vay tiền.
“Đó là.” cậu bé xinh xắn
không cho đó là hổ thẹn trái lại xem đó là vinh quang, tiếp tục nói, “Nửa tháng
trước, tớ đi trung tâm thương mại, phát hiện bộ Transformers, cực kỳ thích! Chỉ
tiếc nó chào giá hơn ba trăm, trong tay tớ không có nhiều tiền như vậy. Tớ đợi
không được. Cho nên tớ tính thế này, muốn mua được nó, tớ phải bỏ toàn bộ tiền
tiêu vặt trong nửa tháng vào. Vừa vặn, Y Y mỗi ngày đem đồ ăn vặt đến cho tớ,
hơn nữa phần lớn là hợp khẩu vị của tớ, chỉ có cái màu trắng là không ăn thôi!
Cứ như vậy, tớ cũng không cần tiêu tiền của mình, gom tất cả lại, thật tốt!”
Nói tới đây, nét cười
trên mặt hắn lại được thay thế bởi sự phẫn nộ-- “Nhưng là! Tớ đã gom được hai
tuần, còn thiếu tiền tiêu vặt một tuần nữa là đủ, nhưng cô ấy không còn thích
tớ nữa! Làm sao có thể? Transformers của tớ làm sao bây giờ?”
Thì ra là thế. Tiểu hài
nam anh tuấn hiểu rồi.
Không còn gì nói…
“Còn có một việc, tớ lại
càng không thể nhẫn nhịn.” Hít một hơi sâu, hài nam xinh đẹp cắn răng nói.
“Cái gì?” Nam hài anh
tuấn đã sớm chuẩn bị tinh thần hứng lấy một quả boom tiếp theo.
"Cậu có biết vì sao
cô ấy không tới tìm tớ?” Nam hài xinh đẹp hỏi.
“Vì cái gì?” Nam hài anh
tuấn xem chừng mọi chuyện có vẻ đi xuống.
“Bởi vì cô ấy không còn
mến nữa.” nam hài xinh đẹp tức giận nói.
“Nha.” Cứ như vậy? Nam
hài anh tuấn thờ ơ nga một tiếng, lãnh đạm nói, “Nhưng mà đối với cậu cũng
không sao.” Bởi vì hắn cho tới bây giờ cũng có thích cô bé đâu.
“Cái gì gọi là không sao?
Cậu có biết cái này nghĩa là gì không?” Nam hài xinh đẹp đập mạnh cái bàn đáng
thương, kêu to.
“Chứng minh cái gì?” Nam
hài anh tuấn hỏi.
“Chứng minh tớ không bằng
người.” Nam hài xinh đẹp kêu lớn.
“A?” Có ý tứ gì? Nam hài
anh tuấn như lọt vào trong sương mù.
Không được! Càng nghĩ
càng giận!
“Này làm sao có
thể!” Liên tục đập cái bàn đáng thương không dừng, trên tay nam hài xinh
đẹp đã đỏ ửng nhưng cơ bản chủ nhân nó không nhận ra.
“Không được!” Hắn đột
nhiên đứng phắt lên, ý chí chiến đấu sục sôi nói, “Tớ muốn đi tìm người kia,
quyết đấu!”
“Quyết đấu?” Một nỗi băn
khoăn chưa có lời giải, lập tức lại một nỗi niềm nữa lớn hơn. Nam hài anh tuấn
mở to hai mắt, giống như quái vật nhìn tiểu đồng bọn, không biết hắn suy nghĩ
kiểu gì lại đột nhiên dịch chuyển đến mức này.
“Đúng! Hắn và tớ, hai
người chúng tớ chỉ có một người được tồn tại trên thế giới này!” Nam hài xinh
đẹp lòng đầy căm phẫn nói.
“Hắn?”Nam hài anh tuấn
sớm bị hắn làm cho hồ đồ, “Hắn là ai? YY?”
“Không phải! Là YY không
còn mến nữa!” Nam hài xinh đẹp nghiến răng nghiến lợi nói.
“Chuyện này có quan hệ gì
tới hắn?” Nam hài anh tuấn ngày càng hồ đồ.
“Chính là hắn! Đều là do
hắn! Cậu không biết, hai ngày này nữ sinh đến tìm chúng mình ngày càng ít, là
bởi vì các cô ấy đều đi tìm hắn ! » Nam hài xinh đẹp oán hận.
"Chuyện tốt
a!" vẻ mặt nam hài anh tuấn thoải mái. "Các cô ấy không đến làm
phiền chúng mình, chúng mình có nhiều thời gian hơn làm chuyện của mình, không
phải tốt sao? Hơn nữa tớ nhớ rõ, cậu trước kia không phải đều kêu muốn càng cô
ấy biến mất sao?"
"Trước khác nay
khác!" Nam hài xinh đẹp khó chịu nói, "Tớ không cần các nàng dính vào
chuyện của tớ, nhưng các cô ấy sao lại không tới tìm ta, là bởi vì xem ra các
cô ấy đã thấy một người khác, hắn so với tớ xuất sắc hơn, điều này sao có
thể?"
Phàm là chuyện gì cũng có
thể. Nam hài anh tuấn không tự chủ được nghĩ tới một mẩu quảng cáo.
"Hắn làm có sao thể
như vậy?" Đột nhiên, nam hài xinh đẹp nâng cao âm lượng khiến nam hài anh
tuấn hoảng hồn.
"Cho nên, tớ nhất
định phải đi tìm hắn quyết đấu!" Cuối cùng, hắn cho ra kết luận.
Cũng chỉ có hắn, mới có
thể đem hai chuyện không liên quan gì đến nhau mà hùng hồn liên kết chúng với
nhau. Nam hài anh tuấn bất đắc dĩ hỏi hắn, "Gần đây nhất ba mẹ cậu cho cậu
xem cái sách gì sao?"
"Không có, ông nội
tớ cấm bọn họ cho tớ xem thêm những sách kia." Nam hài xinh đẹp nói kiên
quyết.
Dừng lại một chút, hắn bổ
sung một câu: "Bất quá, hai ngày trước tớ vào thư phòng đã phát hiện một
quyển sách, tùy tay lấy ra đọc, tớ nhớ là có nói đến một người nước Nga, vợ hắn
có người khác, hắn chạy đi tìm người kia quyết đấu, kết quả bị súng bắn chết."
Nam hài anh tuấn có vẻ
hiểu hiểu.
"Vậy bây giờ cậu
tính toán đi tìm hắn quyết đấu, giống cái người gì gì kia hả?" Hắn hỏi.
"Đúng!" Hài nam
xinh đẹp nắm tay, khẳng định nói.
"Liều mạng một sống
một chết, không bỏ qua?"
"Đúng vậy!"
"Cậu có biết tên họ
là gì, người ở đâu không?" Nam hài anh tuấn hỏi ra mấy mấu chốt của vấn đề
"Tớ sớm đã dò hỏi
rồi." Nam hài xinh đẹp đắc ý nói, "Hắn học trường chúng ta, lớp mẫu
giáo bé! Tên là Triệu… đúng rồi, Triệu Kỳ!
"Triệu Kỳ?" Nam
hài anh tuấn thưởng thức cái tên này, không biết vì sao có chút cảm giác là lạ.
"Hàn Quân Hồng, đi,
chúng ta cùng đi tìm hắn! Tớ nhất định phải cho hắn đẹp mặt!" Kéo theo bạn
tốt, nam hài xinh đẹp nổi giận đùng đùng đi ra bên ngoài.
Nam hài anh tuấn bất động
tại chỗ.
"Không đi có được
không?" Mỗi ngày đều có rất nhiều tiểu nữ sinh tới tìm hắn, thiếu mấy
người thì tính gì? Hắn hát ca chúc mừng còn chưa kịp a !
"Tại sao
không?" Nam hài xinh đẹp trừng mắt nhìn hắn, "Vì tôn nghiêm nam nhân,
tớ nhất định phải chiến đấu!"
"Nam nhân?" Nam
hài anh tuấn dở khóc dở cười. Bọn họ hiện tại mới mấy tuổi mà đã tự xưng nam
nhân !
"Hàn Quân Hồng, đi
thôi!" Tăng thêm lực, nam hài xinh đẹp kéo nam hài anh tuấn đi ra ngoài.
"… Được rồi!"
giảng đạo lý với người với người đang phẫn nộ thật là không lý trí, nam hài anh
tuấn thông minh lựa chọn thuận theo tự nhiên. Hắn bước nhanh đuổi theo bạn hắn,
hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Kỳ thật, đi theo xem diễn
cũng không tệ, hắn cũng muốn coi. Ít nhất hôm nay trở về có chuyện để kể cho
Thanh Thanh nghe, chuyện này vô cùng nóng hổi a.
Sự thật chứng minh, quyết
định của hắn vô cùng chính xác. Từ nay về sau, hai mươi năm liền, hắn ở bên Tần
Nghị, nhìn bạn hắn và người kia diễn vô số chuyện miễn phí cho hắn xem, thật là
tốt a.