"Nhị thiếu, người ta
sợ a! Người phải bảo vệ em a!" Mỹ nhân thấy thế, co lại, trốn bên trong
lòng Triệu Kỳ.
"Tần Nghị, anh bé
họng đi." Triệu Kỳ đưa tay ôm mỹ nhân, nhìn hắn.
"Anh..." Hắn
khắc chế bản thân! Tần Nghị hít sâu, miễn cưỡng bình tĩnh hỏi: "Tốt lắm,
cô nói cho tôi biết cô nhìn gì?" Rốt cục là cô ta không trọng hắn, không
tiếc vùi dập hình tượng của hắn?
"Ách... Cái
này..." Mỹ nhân cúi đầu, má ủng đỏ, làm bộ thẹn thùng.
"Cô còn có thể thẹn
thùng sao?" Tần Nghị ngạc nhiên hỏi.
Triệu Kỳ ngay lập tức
chụp đầu hắn. "Anh nói chuyện với phụ nữ như vậy sao?"
"Có sao!" Tần
Nghị bất mãn, "Bọn họ là những người miệng nam mô bụng bồ dao găm. Làm sao
có thể thẹn thùng?"
"Nhị Thiếu..."
Mỹ nhân xấu hổ.
"Nhị thiếu?"
Tần Nghị khó hiểu "Cái gì nhị thiếu?"
"Người ta nói, người
ta thích nhị thiếu a..." Mỹ nhân cúi đầu lắc la lắc lư.
"Nhị thiếu?"
Tần Nghị trong lòng nhất động, dự cảm bất hảo kéo tới.
Ngẩng đầu, lại gặp ánh
mắt mỹ nhân si luyến Triệu Kỳ, không nhúc nhích. Tần Nghị kinh hãi.
"Kỳ Kỳ?" Hắn
cẩn thận hỏi. Người cô ta nói là Triệu Kỳ sao?
Triệu Kỳ = Triệu gia nhị
thiếu? Không thể nào!
Trầm mặc một hồi, mỹ nhân
hừ nhẹ một tiếng, không gật đầu, ừh một tiếng xem như trả lời: "Ân"
"Kỳ Kỳ?" Tần
Nghị không tin, hỏi lần nữa,.
"Là cô ấy. Triệu gia
nhị thiếu là một người." Mỹ nhân lại gật đầu, gương mặt bừng sáng.
"Cô ấy là nữ! Cô ấy
là vị hôn thê của tôi!" Tần Nghị đột ngột rống to, những người ở đây đều
bị hắn dọa sợ mất mật.
Mỹ nhân trước hết phản
ứng lại: "Quan hệ ấy thì sao? Tôi thích cô ấy."
Tần Nghị nghĩ muốn thổ
huyết.
"Cô ấy là vị hôn thê
của tôi! Cô ấy là nữ nhân!" Hắn một lần nữa cường điệu
"Tôi biết a!"
Mỹ nhân liếc mắt nhìn hắn, "Nữ nhân thì sao? Ai quy định nữ nhân không thể
thích nữ nhân sao? Tôi tình nguyện vì nhị thiếu làm nam nhân cũng được, thế
nào?"
Tần Nghị nổi nóng. Hiện
tại hắn muốn nắm lấy cái cổ tay mịn màng kia!
"Hai người đều là nữ
nhân, như thế nào có thể...."
"Tần đại thiếu, anh
tư tưởng mở rộng chút đi, anh bị out rồi!" Mỹ nhân trừng mắt nhìn hắn,
kiêu ngạo nói: "Anh biết không, hiện tại đây đang là trào lưu đó."
"Trào lưu?" Tần
Nghị không hiểu.
"Là nữ luyến
nữ." Mỹ nhân hảo tâm giải thích cho hắn.
"Cô.. cô biến
thái!" Hiểu rõ lời lý giải, Tần Nghị chửi ầm lên. Hắn không khỏi nhớ ra
nửa tháng trước kia có gặp Vương tỷ... Không lẽ cô ta cũng... Hắn rùng mình một
cái. Sau này, tuyệt đối không cho Kỳ Kỳ gặp gỡ những kẻ này!
"Tôi biến thái sao?
Nhìn lại anh đi. Chỉ cần nhị thiếu đón nhận tôi, thích tôi là được." Mỹ
nhân lơ đễnh nói, cánh tay không thôi vuốt ve Triệu Kỳ, đôi mắt khinh thường,
"Có phải hay không nhị thiếu?"
"Đúng vậy, tôi rất
thích." Triệu Kỳ mỉm cười phụ họa.
"Nhưng em là phụ
nữ!" Tần Nghị hét.
"Ai quy định nữ nhân
không thể thích nữ nhân?" Triệu Kỳ hỏi.
"Đúng vậy a!"
Lúc này, Tần Mặc cũng hát đệm, "Em cũng thích nhị tỷ a! Chờ em đầy 20 tuổi
sẽ gả cho tỷ ấy, cùng tỷ sống bên nhau trọn đời! Đây là tâm nguyện từ nhỏ của
em! Nhị tỷ cũng đã đáp ứng em!"
"Cái này. Em có thể
làm chứng, bọn họ ước định khi em có mặt ở đó." Nhìn tình huống như thế,
Triệu Tranh cũng hùa theo.
Lập tức, Tần Nghị nghĩ
muốn thêm danh sách diệt khẩu lên hai người.
Mỹ nhân không cam lòng
trầm mặc, lại nhảy ra, kéo tay Tần Mặc, khẽ giọng nói: "Hảo cảm động a!
Mặc Mặc, nếu chúng ta có cùng chí hướng, hay cũng nhau hầu hạ nhị thiếu có được
không?"
"Tốt! Em không có ý
kiến!" Tần Mặc gật đầu, "Nhưng trước đó, Thiến Thiến tỷ tỷ không cùng
em bồi đắp tình cảm a. Em lớn lên không có xinh đẹp, vóc dáng cũng không
có,..."
"Yên tâm đi, tỷ tỷ
sẽ chiếu cố cô." Mỹ nhân cật lực sờ đầu nàng.
"Cảm ơn Thiến Thiến
tỷ!" Tần Mặc mỉm cười ngọt ngào.
Mắt thấy một người là
muội muội, một người là bạn gái từng tung chuyện xấu ra, hai nữ nhân dám ở
trước mặt hắn đàm đạo cách chia cắt vị hôn thê hắn, còn nói hiệp nghị với nhau,
Tần Nghị không biết nên phẫn nộ hay nên cười nhạo bọn họ đa tình.
Nhưng có thể khắng định,
thật là rối rắm ầm ĩ.
"Các người có để mọi
chuyện yên lặng được không?" Hắn không nhịn được cắt đứt chuỗi liên tu bất
tận vui mừng của hai người.
"Không!" Nói
xong hai người đồng loạt nhìn hắn, trăm miệng nói một lời. Phát hiện mình và
đối phương cùng làm hành động giống nhau, bọn họ kinh dị liếc nhau, hài lòng
cười một tiếng, lần thứ hai chìm vào cuộc tán gẫu.
"Thiến Thiến tỷ, chị
thích nhị ca em vì sao? Là bởi vì chị ấy tuấn tú sao?"
"Đúng vậy! Mặc Mặc
không nhìn thấy cô ấy dáng đi tao nhã, thanh cao. Ai nha, mê chết người
rồi..."
...............
Nói không đụng tới, Tần
Nghị trơ mắt nhìn bọn họ. tựa hồ như khiến trên mặt mỗi người bị thủng một lỗ
sâu thẳm.