Hiệu suất làm việc của cậu ta quá nhanh, tôi vừa có ý niệm thì cậu ta đã mua xong vé máy bay.
Tôi không thể làm gì khác hơn là chạy đến trước mặt mẹ tôi, nói với bà mai tôi phải đi ra ngoài một chuyến mấy ngày mới về, nếu như thấy điện thoại của tôi có tắt máy thì bọn họ cũng đừng lo lắng.
Mẹ tôi vốn nghe tôi nói phải ra ngoài cũng không có phản ứng gì, dù sao trước kia tôi không có nhà bà cũng đã quen, nhưng nghe nói điện thoại của tôi có thể tắt máy thì lại hỏi tôi muốn đi đâu, vì sao điện thoại lại tắt máy.
Bà vừa mới thấy tin tức núi Phục Ngưu ở Lạc Dương, nếu như biết tôi đi tới đó chắc chắn là không yên tâm, tôi đành nói dối là cùng hẹn bạn học đi lên núi chơi, trong núi có thể sẽ không có tín hiệu.
Lúc này mẹ tôi mới yên lòng, đi chuẩn bị hành lý cho tôi.
Tôi cũng về phòng ngủ tìm ngọc bội cùng thiên địa kích cất giữ bên người, sau đó suy nghĩ một chút liền đem theo cuốn Hỗn Nguyên Kinh của Phong Thiên đưa tôi, mặc dù phần lớn bên trong chỉ nói cách tu luyện dương khí, tôi cơ bản không dùng được, nhưng bên trong cũng giới thiệu rất nhiều pháp thuật nhỏ cho hồn phách cùng với phá giải quỷ vật, không chừng lần này có thể sử dụng được.
Chuẩn bị đồ đạc tốt tôi liền quay vào phòng tắm tắm nước nóng, một phần vì chuẩn bị cho ngày mai lên đường, một phần vì tôi muốn thử lần cuối xem nữ quỷ kia có xuất hiện lúc tôi tắm không.
Đáng tiếc đến khi tôi tắm xong nữ quỷ kia cũng không ra, giống như cô ta thật sự muốn im hơi lặng tiếng vậy.
Tôi hơi thất vọng, nhưng bản thân cũng không quá hy vọng đối với chuyện này.
Sau khi tắm xong, cả người thoải mái, tôi lại hấp thu âm khí trong biệt thự một hồi rồi mới ngủ thật say.
Bởi vì trong lòng nhớ buổi sáng phải tới sân bay, năm giờ sáng hôm sau tôi đã tỉnh, kiểm tra hành lý cẩn thận rồi chờ Tô Đoàn gọi điện thoại tới.
Cậu ta cũng đi rất sớm, khoảng sáu giờ đã gọi điện, nói cậu ta đã tới đón tôi.
Cậu ta còn thân thiết mang bữa sáng cho tôi, chúng tôi lái xe thẳng tới sân bay, trên đường tôi liền giải quyết bữa sáng. Sau khi đến sân bay chúng tôi làm thủ tục luôn, khi tới Lạc Dương đúng lúc mười hai giờ trưa.
Chúng tôi ăn KFC ở sân bay lót dạ, sau đó đón xe bên ngoài đi thẳng tới núi Phục Ngưu.
Ai ngờ lúc này có chuyện xảy ra ngoài ý muốn, chúng tôi tìm thuê mấy chiếc xe, bọn họ đều nói dãy núi Phục Ngưu quá lớn, trùng điệp hơn tám trăm dặm, chúng tôi chỉ báo tới dãy núi đó, không nói rõ tới đỉnh nào thì bọn họ họ không thể đưa chúng tôi đi.
Tôi liền nói chính là tới đỉnh núi có ngôi mộ cổ thời Đường mà tin tức nói, chúng tôi muốn đi thăm một chút.
Nghe tôi nói như vậy, mấy người tài xế mặt mũi đầy mờ mịt, nhìn nhau một cái, xem ra cũng không biết chuyện ngôi mộ cổ trên núi Phục Ngưu.
Tôi lại càng nôn nóng, chuyện này đều lên tin tức sao bọn họ là dân bản xứ lại không biết, vậy thì phải làm sao bây giờ?
Ngay khi tôi đang rầu thối ruột thì có một người độ dáng lấm le lấm lét lại gần, nhìn tôi cười nói: “Cô gái, chuyện mộ cổ trên núi Phục Ngưu tôi biết, ở gần ngay tại thôn chúng tôi. Cô đi chỗ đó làm gì, không phải tới trộm mộ chứ?”
Tôi nhất thời chấn động một cái, dở khóc dở cười nhìn người kia: “Chú à, chú nhìn bộ dáng hai chúng tôi giống như đi trộm mộ sao, ai trộm mộ lại mang theo hành lý là quần áo a.”
“Sư phụ, ta là khảo cổ chuyên nghiệp sinh viên, nghe Phục Ngưu dãy núi ra cổ mộ, tự nhiên muốn đi gặp một phen, nếu sư phụ biết vị trí, xin sư phụ tác thành ta chờ, ta tất hậu tạ chi.” Tô Đoàn cũng mở miệng nói.
Chẳng qua cậu ta vừa mở miệng tôi lại thấy lúng túng.
Cậu ta rõ ràng không hơn tôi nhiều tuổi nhưng nói chuyện lại cứ thích dùng mấy từ ngữ giống như cổ nhân, lần đầu tiên gặp cậu ta tôi đã kiến thức qua, còn cố ý nói sau này cậu ta đừng nói kiểu đó trước mặt tôi, tôi văn hóa thấp nghe không hiểu, quả thật cậu ta cũng giảm bớt rất nhiều, ai ngờ vừa thấy người xa lạ thì bệnh cũ lại tái phạm.
Biểu tình người địa phương kia so với tôi cũng không khác nhiều, thậm chí còn hoang mang hơn cả tôi, tỏ vẻ không hiểu nhìn Tô Mộc, sau đó nghiêng đầu hỏi tôi: “Cô gái, cậu ta nói gì thế?”